Chương 1275:
“Bồ, là ŧıểυ Tinh Tinh động thủ đánh con trước!”
Mẹ ŧıểυ Đường bị tát một cái, trên mặt đau rát, hơn nữa đều sưng lên, cô ta giơ tay lên tức giận nói: “Chồng, lần này thật sự không phải là lỗi của em, là con nhỏ này động thủ đánh người trước, anh bảo nó mau xin lỗi, nếu không… thì đuổi nó ra nhà trẻ, không phải anh quen biết với hiệu trưởng nơi này sao?”
“Mẹ ŧıểυ Đường, cô là đang tìm tôi sao?” Lúc này Sùng Văn dẫn hiệu trưởng nhà trẻ nhà trẻ qua đây.
Mẹ ŧıểυ Đường vừa thấy chỗ dựa vững tới liền vui vẻ, nhưng cô ta giả vờ uất ức: “Hiệu trưởng nhà trẻ, chúng ta đều là người quen, hơn nữa nhà của chúng tôi đã quyên góp cho nhà trẻ không ít thứ, lần này ông nhất định phải thay nhà chúng tôi làm chủ, không thể lại để cho mấy đứa như ŧıểυ Tinh Tinh động thủ đánh con người khác ở đây nữa.”
Hiệu trưởng nhà trẻ nhìn mẹ ŧıểυ Đường ngu đến mức buồn cười đã điên cuồng lau mồ hôi lạnh, ông ta thận trọng nhìn Lục Hàn Đình, nói: “Mẹ ŧıểυ Đường, tôi mới vừa đi xem camera theo dõi, sự thật là ŧıểυ Đường nhà cô mắng người trước, còn động thủ đánh người, ngay cả vét thương trên trán này đều là con cô tự mình ngã mà ra, tôi khuyên nhà cô mau xin lỗi Lục tổng đi, Lục tổng đã mua nhà trẻ này rồi, bây giờ là boss lớn nơi này!”
Cái gì?
Nhà trẻ này đã bị người đàn ông anh tuấn nhưng lạnh lùng ấy mua rồi?
Mẹ ŧıểυ Đường lập tức ngây ngắn cả người.
Hơn nữa, Lục… Lục tổng?
Mẹ ŧıểυ Đường cũng là có chút kiến thức, hơn nữa bây giờ còn có người nào không biết toàn cầu đệ nhất tài phiệt Lục Hàn Đình, lẽ nào anh… anh chính là?
Ánh mắt mẹ ŧıểυ Đường rơi trên nút bạc trên ống tay áo Lục Hàn Đình, chữ “Lục” rạng rỡ chiếu sáng.
Trời ạ!
Mẹ ŧıểυ Đường khiếp sợ nhìn Lục Hàn Đình, cô ta làm sao sẽ nghĩ đến chính mình sẽ đụng phải đại nhân vật như thế.
ŧıểυ Tinh Tinh con hoang trong miệng cô ta… là con gái của Lục Hàn Đình?
“Bố ŧıểυ Đường, nếu như vợ và con gái anh không xin lỗi, về sau anh cũng đừng hòng sống ở Hoa Tây Châu.” Sùng Văn đứng ở một bên, nhắc nhở bồ ŧıểυ Đường.
Bồ ŧıểυ Đường nhéo tay mẹ ŧıểυ Đường, thấp giọng chán ghét mắng: “Hôm nay cô thực sự hại chết tôi, mau mau xin lỗi, cô dám chọc đến Lục tổng đúng là ăn gan hùm mà, cô muốn cả nhà chúng ta chôn cùng cô sao!”
Hai chân mẹ ŧıểυ Đường mềm nhũn, trực tiếp ngã lăn trên mặt đất, cô ta chỉ có thể lôi kéo ŧıểυ Đường nói xin lỗi ŧıểυ Tỉnh Tỉnh.
Lục Hàn Đình mắt lạnh nhìn cả nhà ŧıểυ Đường: “Sau này tôi không muốn gặp lại các người, các người tốt nhất đừng xuất hiện ở trước mặt tôi thêm lần nào nữa.”
Nói xong, Lục Hàn Đình ôm ŧıểυ Tinh Tinh xoay người rời đi.
Lục Hàn Đình ôm ŧıểυ Tinh Tinh đến chiếc Rolls-Royce Phantom, anh lấy ra hòm thuốc, giúp ŧıểυ Tinh Tinh xử lý vết thương trong lòng bàn tay.
ŧıểυ Tinh Tinh mềm mại nói: “Chú đẹp trai, hôm nay con cảm ơn chú ạ.”
“Không cần đâu, ŧıểυ Tinh Tinh, bây giờ con cùng chú về nhà đi, đến nhà chú chơi, trong nhà chú có nhiều đồ chơi lắm.” Lục Hàn Đình muốn mang ŧıểυ Tinh Tinh về nhà.
“Cái này…” ŧıểυ Tinh Tinh do dự, tuy cô bé rất thích chú đẹp trai, thế nhưng cô bé không thẻ tùy tiện tới nhà người khác chơi được.
“ŧıểυ Tinh Tinh, anh trai Bì Bì của con cũng sẽ đến nhà chú làm khách, chú với mẹ con là bạn tốt, nên con không cần lo lắng.”
Hai mắt ŧıểυ Tinh Tinh sáng ngời, thì ra chú đẹp trai quen biết với mẹ à, vậy thì thật sự quá tốt.
“Anh con sẽ đến thật sao ạ?”
Lục Hàn Đình gật đầu: “Đương nhiên.”
“Vậy được rồi, con liền cùng chú đẹp trai về nhà.” ŧıểυ Tinh Tinh gật đầu đồng ý.