Chương 1271:
“Bố, bó muốn bắt con bé này?” ŧıểυ Lục Thần Dịch nhanh chóng đã biết được dự định của Lục hàn Đình.
Lục hàn Đình gật đầu: “không sai, chỉ cần bắt Tinh Tinh, Bì Bì tự nhiên sẽ lộ diện, đến lúc đó chân tướng cũng sẽ nồi lên mặt nước.”
ŧıểυ Lục Thần Dịch biểu thị tán thành, hai bố con đạt thành hợp tác: “Được ạ.”
ŧıểυ Tinh Tinh hiện tại đã lên nhà trẻ, cô bé rất xinh đẹp, là ŧıểυ mỹ nhân, từ nhỏ lại được dạy dỗ ăn ngon nói ngọt có lễ phép, danh chính ngôn thuận trở thành ŧıểυ công chúa, cho nên cô bé trở thành đại minh tinh của nhà trẻ, tất cả mọi người rất thích cô bé.
Nhưng, ngày hôm nay lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn.
Một cô bé xinh đẹp một tay xách thắt lưng, một tay kia chỉ vào ŧıểυ Tinh Tinh phấn điêu ngọc trác mắng: “Từ trước tới nay tao chưa từng thấy bố mày đến đón mày, có phải mày không có bố không, mẹ tao đã nói với ta, con nít mà không có bồ chính là thứ con hoang, mà con hoang thì sẽ không có ai thích.”
Cô bé mắng ŧıểυ Tinh Tinh tên là ŧıểυ Đường, trước khi ŧıểυ Tinh Tinh nhà trẻ này, ŧıểυ Đường chính là ŧıểυ công chúa được hoan nghênh nhát, thế nhưng ŧıểυ Tinh Tinh vừa đến đã nhanh chóng đoạt đi hào quang của nó, biến nó thành phông xanh làm nền lá.
Không chỉ như thế, bố ŧıểυ Đường đã từng tới đón nó tan học, vừa lúc gặp Hạ Tịch Quán, dung mạo Hạ Tịch Quán tuyệt lệ, càng làm cho bố ŧıểυ Đường thần hồn điên đảo.
Từ đó về sau, bố ŧıểυ Đường mê mẹ ŧıểυ Tinh Tinh là Hạ Tịch Quán như điếu đổ, mỗi ngày đều đến đón ŧıểυ Đường, nhân cơ hội nhìn Hạ Tịch Quán nhiều hơn.
Có so sánh thì sẽ có bi thương, bố ŧıểυ Đường bắt đầu chán ghét mà vứt bỏ mẹ ŧıểυ Đường, nói mẹ ŧıểυ Đường chính là một gái già có chồng, không chú ý dáng người, ra ngoài đều làm mắt mặt ông ta.
ŧıểυ Đường thấy mẹ nó đã đã khóc thầm rất nhiều lần.
ŧıểυ Đường vô cùng ghét mẹ con ŧıểυ Tinh Tinh, nó cảm thấy ŧıểυ Tinh Tinh chẳng những đoạt đi ánh hào quang của nó, mà mẹ của ŧıểυ Tinh Tinh càng phá hủy tình cảm của bố mẹ nó, mẹ nó nói, loại người như người phụ nữ kia chính là hồ ly tinh, chuyên môn câu dẫn lôi kéo chồng người ta.
ŧıểυ Đường cũng chú ý tới, bố ŧıểυ Tinh Tinh xưa nay chưa từng tới bao giờ, nghe nói mẹ ŧıểυ Tinh Tinh cũng không kết hôn, chưa kết hôn mà đã có con, vậy ŧıểυ Tỉnh Tinh chính là một đứa con hoang, mỗi ngày đều sẽ ra ngoài lằng lơ với đàn ông.
“ŧıểυ Tinh Tinh, tao nghe nói mày không có bó, ha ha, mày thật sự rất đáng thương, nhưng mày không có bố mà thôi nhỉ, chứ các chú thì nhiều lắm! Máy chú đó đều là tình nhân của mẹ mày, mỗi ngày mẹ mày đều thay một ông bôi”
Tính cách ŧıểυ Tinh Tình mềm mại, từ nhỏ đã được bảo vệ đến giọt nước cũng không lọt, chưa từng bị người ta chỉ vào mũi dùng lời nói khó nghe mắng như vậy, hơn nữa còn mắng mẹ mà cô bé yêu nhất.
Khuôn mặt nhỏ phấn điêu ngọc trác của ŧıểυ Tinh Tỉnh nhanh đều trầm xuống, cô bé đi lên trước, căm tức nhìn ŧıểυ Đường: “Tớ có bố, hơn nữa mẹ tớ không phải là hồ ly tinh!”
ŧıểυ Đường vươn tay đầy ŧıểυ Tinh Tinh một cái.
ŧıểυ Tinh Tinh cũng không phải dễ trêu, cô bé túm lấy ŧıểυ Đường đánh lại. ŧıểυ Tinh Tinh và ŧıểυ Đường đánh nhau, những người bạn nhỏ khác trong vườn trẻ đều bị hù dọa.
ŧıểυ Đường hạ thủ vừa ngoan lại độc, nó đã sớm đồ kị khuôn mặt nhỏ xinh đẹp hơn nó của ŧıểυ Tinh Tình rồi, cho nên cố ý cào móng tay thật dài lên mặt của ŧıểυ Tinh Tinh.
Đừng nhìn ŧıểυ Tinh Tinh mềm như cục bột, lực chiến đấu của cô bé không chút nào thua kém, thấy ŧıểυ Đường muốn cào mặt mình, cô bé nhanh chóng tránh được, còn kéo lấy tóc ŧıểυ Đường.
ŧıểυ Đường dùng sức giãy dụa, nhưng không cẩn thận ngã, cái trán bị đụng đầu góc bàn.
ŧıểυ Đường bị thương, cái trán nó rách da, máu chảy ra ngoài.