Tiễn Cát Phương Hoa và Hạng Quốc Khải về, dù sao Hề Hi cũng hơi phiền muộn, bình thường không cảm thấy gì, bây giờ người vừa đi đã cảm thấy vắng lạnh, nhất là lúc Cát Phương Hoa ở đây không cần quan tâm mỗi ngày ăn cái gì, nhưng bây giờ phải tự lực cánh sinh thôi.
Buổi tối nói chuyện phiếm với Du Khả Dương, nói đến tình huống của mình, cô ấy ở đầu bên kia oán trách: Sau khi tốt nghiệp tôi muốn ra nước ngoài bồi dưỡng, nhưng ba mẹ tôi không đồng ý, bọn họ muốn (tha.nhh.lqd.ưng) tôi tốt nghiệp xong lập tức kết hôn với Triệu Giang, nói anh ấy đã không còn nhỏ cái gì. Hiện tại còn chưa hết tháng giêng đã bắt đầu thương lượng chuẩn bị chuyện hôn lễ với nhà họ Triệu, ai nha, phiền chết được.
Nhìn dáng vẻ bạn tốt mặt ủ mày ê trên màn ảnh, Hề Hi cười lên: Dương Dương, cô khẩu thị tâm phi. Nếu quả thật không muốn kết hôn, lúc này giọng nói cũng sẽ không chỉ là oán trách.
Du Khả Dương nhướng lông mày lên, tựa như muốn phản bác, nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào, giống như quả bóng xì hơi, ấm ức mà nói: Thật ra thì gả cho anh ấy, ừ, tên kia. . . . . . Cũng không tệ như vậy.
Xem ra trái tim của cô đã bị vị kia bắt sống rồi? Hề Hi nhạo báng, đột nhiên Du Khả Dương lại trầm mặc, thu lại cảm xúc, có chút khổ não: Chuyện của tôi và Từ Trạch. . . . . . Cô nói, tôi có nên thẳng thắn với anh ấy không?
Thấy cô kinh ngạc, Du Khả Dương giải thích: Dù sao trên đời không có bức tường nào không hở, lại nói chuyện này vốn chính là tôi sai, Triệu Giang là người vô tội, anh ấy có quyền biết những chuyện này, nếu không trong lòng tôi không nỡ, thay vì sau khi kết hôn cả ngày hoảng loạn, không bằng trực tiếp thẳng thắn được khoan hồng, nếu anh ấy tha thứ cho tôi thì cả đời này tôi sẽ tốt với anh ấy, nếu không tha thứ. . . . . . Đó cũng là quả báo tôi nên chịu.
Hề Hi nghe có chút không rõ tư vị: Đừng nói mình như vậy, ai cũng không phải là thánh nhân, lúc tuổi còn trẻ làm sao mà có thể không phạm chút lỗi lầm nào chứ? Nói với Triệu Giang. . . . . . Dương Dương, dù sao anh ta cũng là một người đàn ông. Đàn ông đều có bệnh chung, giống như thích xử nữ, nếu như Triệu Giang biết sau khi đính hôn với anh ta Du Khả Dương vẫn cấu kết với người đàn ông khác còn đến mức mang thai. . . . . . Mười người đàn ông, có lẽ có đến chín người là không thể chấp nhận được.
Du Khả Dương như đã hạ quyết tâm, cô ấy ngẩng đầu lên, rất kiên định nói: Tôi không muốn lừa gạt anh ấy. Vì vậy chuyện này cứ giải quyết dứt khoát như thế.
Tắt máy vi tính, Hề Hi tâm trạng nặng nề, rời khỏi phòng đi ra bên ngoài tìm bạn trai cầu xin an ủi.
Hạng Việt đang nấu ăn khuya ở phòng bếp, bên hông nhiều hơn một đôi tay cũng không để ý, vỗ vỗ ở phía trên: Một chút nữa là được, em đến phòng khách xem tivi đi.
Hề Hi cọ cọ đầu vào lưng anh: Em chỉ muốn ôm anh một cái.
Hạng Việt vui vẻ, đậy vung vào, xoay người siết chặt lỗ mũi cô: Cãi nhau với Du Khả Dương?
Không phải, Hề Hi buồn buồn nói, Cô ấy muốn thẳng thắn với Triệu Giang chuyện Từ Trạch, em có chút lo lắng.
Đây là ngoài dự liệu của Hạng Việt, kể từ sau khi biết Du Khả Dương phá thai, ấn tượng của anh đối với cô bé kia cũng không quá tốt, cũng rất không hi vọng bạn gái tiếp xúc quá nhiều với người như thế. Nhưng anh cũng không phải là □□ người, cho nên cho dù trong lòng không thích, nhưng cũng chưa bao giờ nói thẳng ngay trước mặt Hề Hi. Hiện tại chợt nghe Du Khả Dương có trách nhiệm như vậy, thành kiến trong lòng ngược lại bớt đi một chút, sờ sờ tóc bạn gái thuận tiện vuốt đuôi: Nếu cô ấy cảm thấy như vậy là tốt nhất, vậy thì em làm bạn bè cứ tôn trọng quyết định của cô ấy thôi.
Em tôn trọng mà, chính là sợ Triệu Giang không tôn trọng, ngộ nhỡ chuyện này làm cho anh ta trong cơn tức giận giũ áo ra đi, như vậy thanh danh của Dương Dương sẽ bị hủy sạch.
Cái này em có thể yên tâm, Hạng Việt chắc chắn nói, Ai sẽ ngu đến mức tuyên truyền chuyện vợ mình nɠɵạı tình ra bên ngoài? Chẳng lẽ Du Khả Dương mất mặt thì anh ta có thể không sao sao? Lừa gạt còn không được, yên tâm đi, lại nói Thẩm Nam và anh ta rất quen thuộc, nếu thật sự không được, quay về có thể nhờ anh ta (TN) làm người trung gian giúp một tay khuyên giải.
Hề Hi cũng biết mình lo lắng cũng không làm được gì, chuyện như vậy chỉ có thể là chuyện hai người, người ngoài không xen vào được, nếu quả thật trở mặt, những người ngoài như bọn họ ngược lại chỉ có thể hòa giải thôi.
Hi vọng Triệu Giang rộng lượng một chút. Cô nhún nhún vai, mang theo một chút giọng điệu chính mình cũng không tin. Hạng Việt nghiêng người hôn một cái lên khóe miệng cô: Tốt lắm, đừng quan tâm chuyện của người khác,