Edit: Thanh Hưng
Loại chuyện như thế này Hề Hi cũng không thể cho bạn tốt bất kỳ ý kiến gì. Du Khả Dương phân tích đa͙σ lý rõ ràng, nhưng lqd có chút quá bi quan, cho dù là đối với cha mẹ hay là đối với Từ Trạch cũng không có một chút lòng tin nào, thật sự giống như bọn họ chính là lạnh lùng vô tình, đến lúc đó sẽ lục thân bất nhận.
Dĩ nhiên, bình tĩnh mà xem xét, băn khoăn của cô ấy cũng không phải là hoàn toàn bịa đặt. Quả thật Từ Trạch đã ra nước ngoài, Du tiên sinh và Du phu nhân cũng chính xác là “bán” con gái kiếm tiền cho con trai.
Nghĩ tới những thứ này, miệng Hề Hi đóng mở mấy cái, cuối cùng cũng không nói thêm cái gì, chỉ nói: Cô nghĩ rõ ràng là tốt rồi, hiện tại thời gian cũng không sớm, tôi phải ra sân bay đây, sáng sớm ngày mai tôi sẽ quay lại, đến lúc đó chúng ta đi bệnh viện chính quy. Trừ việc này ra, cô cũng không giúp được cô ấy cái gì.
Du Quả Dương vội tới ôm cô một cái, không nói lời gì kích động, chỉ vỗ vỗ lưng của cô: Đại ân không lời nào cảm ơn hết được.
***
Trở lại Vũ Lăng đã gần sáu giờ tối, Hề Hi từ sân bay đi ra, trước tiên đi tới bãi đậu xe lấy xe, trên đường gọi điện thoại cho Hạng Việt, hai người hẹn gặp mặt ở nhà anh.
Nhà trọ của Hạng Việt ra vào đều cần xác nhận dấu vân tay, lần trước tới, vân tay của Hề Hi đã lưu lại, bây giờ có thể trực tiếp đi vào.
Bác sĩ Hạng còn chưa quay lại, cô ngồi ở trên ghế sofa một lát, nhắn tin báo an toàn cho Du Khả Dương, đứng lên đi tới phòng bếp. Lúc Hạng Việt quay về, trước tiên đã ngửi được chính là mùi vị cơm chín.
Đây thật là khó có được, trước tới nay ở đây người này luôn là “tổ tông”, cơm tới há mồm thế nhưng bây giờ lại rửa tay làm canh rồi. . . . . . Hạng Việt nhướng mày đứng ở cửa phòng bếp, ôm cánh tay nhìn một lát, lúc Hề Hi quay đầu lqd lại nhìn thấy anh, mới chế nhạo nói: Đây là gây ra bao nhiêu họa, hả? Âm cuối cợt nhả, lại có chút trầm bổng mê người, làm cho lỗ tai người nghe tê dại.
Hề Hi bị trêu đùa cũng không tức giận, trước tiên đi tới hôn một cái, vốn định chiếm chút tiện nghi rồi rút lui, nhưng tiện nghi của bác sĩ Hạng không phải cô muốn chiếm thì chiếm muốn lui thì lui, chân còn chưa lùi về phía sau, eo nhỏ đã bị cường thế ôm, sau đó nụ hôn nhẹ nhàng biến thành hôn lưỡi uyển chuyển, trong lúc nhất thời kích tình bắn ra bốn phía, cho đến khi đặt tay lên bộ ngực mềm mại của người trong lòng, Hạng Việt mới bắt buộc mình tỉnh táo lại.
Hai người thở hổn hển tách ra, mắt to của Hề Hi long lanh ướt át, giống như thỏ trắng thuần khiết vô tội, hấp dẫn chết người! Hô hấp của bác sĩ Hạng trong nháy mắt lại gấp rút, không nhịn được hôn mắt cô một cái, đầu lưỡi lướt qua hàng mi dài rậm, cô khẽ run, mà tim của anh cũng rung động theo.
ŧıểυ hỗn đản quyến rũ người này! Hạng Việt thở dài lần nữa kéo người vào trong ngực, lại nhìn nữa, ranh giới cuối cùng chắc cũng bị phá bỏ, vậy cũng không được, Hề Duy chắc chắn sẽ làm thịt anh.
Chờ bình phục lại, Hề Hi “Nha” một tiếng: Nồi của em! Vội vàng đẩy người ra, quay đầu nhìn món ăn trong nồi, cũng may cho nhiều nước, không bị cháy.
Hạng Việt đi tới xem xét, gà nướng khoai tây, thịt kho tàu, mùi thịt xông vào mũi làm cho người ta rất muốn ăn.
Hề Hi lại tăng thêm chút nước, nói với anh: Cái này là súp, hầm cách thủy một lát nữa, anh đi ra siêu thị ngoài cửa mua chút cá viên với vịt gì đó đi, chúng ta ăn lẩu.
Thịt gà kho tàu, lẩu gà. . . . . . Thế mà em cũng nghĩ ra. Hạng Việt nhìn qua có chút bất đắc dĩ: Vậy làm sao ăn đây, ngán chết rồi.
Hề Hi trợn trắng mắt đẩy anh: Anh đừng xía vào á..., khẳng định ăn ngon, nhanh lên một chút đi mua đồ đi!
Bị “uy quyền” của gấu nhỏ cưỡng ép, bác sĩ Hạng bất đắc dĩ ra khỏi nhà. Chờ mua đồ vật về, Hề Hi đã mang lò vi sóng đến phòng khách, cho thịt gà kho tàu vào trong nồi uyên ương trước, đang đậy nắp, khí nóng thoát ra tràn ngập phòng khách.
Hề Hi đang bày chén đũa, thấy anh trở lại, cô vui vẻ chạy tới nhận túi ny lon trong tay anh, cầm đồ đi tới phòng bếp bày ra. Hạng Việt về phòng thay đổi quần áo ở nhà, trước là lạnh lùng, vào lúc này là đẹp trai, thay đổi cảm