Hạng Việt biết cô là lo lắng nếu Hề Duy biết thì nguy rồi, nếu như lại bị nhéo bím tóc*, con vịt đã nấu chín rồi cũng có thể sẽ lại bay mất, được không bù nổi mất, cho nên mới nóng lòng giải thích. Không by Thanh Hưng nhịn được cười một tiếng, dịu dàng nói: Yên tâm đi, anh không nói cho anh trai em. Cũng là thương tiếc cảnh ngộ tối nay cô gặp phải, trước cửa nhà bị để tử thi trẻ con này thực sự làm cho lòng người sợ hãi, dù là anh, cũng sẽ không thờ ơ hờ hững, gấu nhỏ không bị sợ đến phát khóc đã là rất giỏi rồi.
*nhéo bím tóc: bắt được điểm yếu
Hề Hi bày tỏ hài lòng đối với thái độ của anh, ngửa mặt nhìn anh, mang theo một chút kiêu ngạo nhỏ: Em biết ngay anh là người tốt!
Tiêu chuẩn người tốt của em cũng quá thấp. Anh thuận miệng trêu chọc cô. Cô lại nói: Anh không hiểu, người tốt ở trong mắt em cũng không nhiều, phần lớn cũng thuộc về phạm vi “không xấu” mà thôi.
Đối với lòng người, cô tự có một bộ tiêu chuẩn phán xét.
Vốn tầm mắt Hạng Việt vẫn dừng lại bên trong phòng, nhìn Thẩm Nam dẫn theo hai người kia một phen lê*quý*đôn vén lên tất cả thảm bên trong nhà dùng công cụ mang theo kiểm tra xem có bị trang bị máy nghe lén hoặc camera hay không, nghe được lời của cô nghiêng đầu buồn cười nói: Không ngờ trong mắt em nhân phẩm của anh tốt như vậy.
Hề Hi cũng không thèm để ý nhà mình bị người tùy ý lục soát loạn lên, cô nhún vai nói: Em cũng không ngờ mình lại tin tưởng anh như vậy.
Cho dù lời này đơn giản, lại làm cho người ta rất thỏa mãn, Hạng Việt sờ sờ đầu của cô: Em hôm nay muốn ở đâu? Nếu như không muốn đi Thành Nam, trong nội thành anh cũng có nhà trọ. Anh không có ý định để cho cô đi ở khách sạn, người quá phức tạp, không an toàn.
Hề Hi không do dự, nói thẳng đi nhà trọ, còn quan tâm giải thích: Chuyện này anh em bảo giữ bí mật, nếu đi Thành Nam, khẳng định không gạt được mẹ Cát và bác Hạng.
Hạng Việt biết cô kiêng kỵ quan hệ của cha mẹ với Hề Bá Niên, gật đầu nói được. Sau một lát Thẩm Nam dẫn người ra ngoài nói: Không phát hiện đồ vật gì, không có người đi vào.
Đây coi như là một tin tức tốt, nói rõ người nọ còn không phải là “không gì không làm được, không chút kiêng kỵ”. Hề Hi đi về phòng dọn dẹp hành lý, Thẩm Nam để hai người còn lại đi xuống lầu trước, anh ta và Hạng Việt ở lại phòng khách nói chuyện, Hạng Việt hỏi: Anh nói xem chuyện này coi là gì?
Thẩm Nam nói là đe dọa: Nhất định là đắc tội với người khác, không phải cô ấy thì chính là người trong nhà cô ấy, trị an nơi này không tệ, người bình thường không thể đưa tử anh* tới được. Anh ta muốn hút thuốc lá, bị bạn tốt nhìn sang một cái, lại ngượng ngùng giắt thuốc lá vào vành tai: Muốn tìm được người này cũng không phải là chuyện dễ dàng, nếu người ta dám khiêu khích như vậy, khẳng định đã nghĩ kỹ đường lui, camera có thể đã bị động tay động chân, đợi lát nữa Cương Tử đến, cậu ta đã làm cảnh sát tám năm, đến lúc đó để cho cậu ta tới phòng giám sát xem một chút.
*tử anh = tử thi trẻ con
Chuyện như vậy đừng để cho người khác biết.
Cậu yên tâm, không đề cập tới cái khác, chỉ nói là bị ăn trộm chứ sao.
Hạng Việt gật đầu đồng ý giải thích của anh ta: Mới vừa rồi tôi không nhìn kỹ, trong hộp trừ tử anh còn có thứ gì khác không?
Thẩm Nam liếc nhìn phòng ngủ Hề Hi, nhỏ giọng nói với anh: Có tờ giấy, phía trên là dùng máy tính photoshop chữ “CHẾT” máu chảy dầm dề ra ngoài, đừng nói, kết hợp với cái tử anh đó, còn rất ghê người.
Sắc mặt Hạng Việt có chút không tốt, trực tiếp nói với anh ta: Cậu sắp xếp hai vệ sĩ cho tôi, cô ấy giống như em gái ruột của tôi, cậu phải cho người phụ trách bảo vệ cô ấy thật tốt.
Thẩm Nam liếc mắt: Em gái ruột? Rõ ràng cũng không tin, trừ mẹ ruột và chị họ, cho tới bây giờ anh ta còn chưa từng thấy Hạng Việt quan tâm người phụ nữ nào như vậy, là tật xấu lqd của anh ta (HV), luôn giữ khoản cách với phụ nữ, làm sao có thể sẽ biểu diễn một màn anh trai em gái phô trương thế này!
Hạng Việt cảnh cáo trừng một cái, Thẩm Nam ý tứ giơ giơ tay: Được, trở về tôi sẽ sắp xếp người, ngày mai sẽ đưa tới cho cậu.
Hề Hi thu thập hai rương hành lý đi ra ngoài, trên lưng còn đeo hai cái túi màu hồng, nhìn qua tựa như học sinh cấp 3, non nớt không thôi. Đợi cô đi vào phòng bếp, Thẩm Nam nhỏ giọng hỏi Hạng Việt: Em gái bao lớn?
18.
Ánh mắt Thẩm Nam nhìn bạn tốt lập tức thay đổi, gương mặt “Anh em, trâu già ăn cỏ non” à, Hạng Việt lười phản ứng lại anh ta, đi theo vào phòng bếp, thấy Hề Hi đang đựng đồ trong tủ lạnh vào túi ny lon, anh nhìn sang, là một chút nguyên liệu nấu ăn.
Đợi lát nữa đi ra ngoài sẽ cắt điện, không biết đến lúc nào có thể quay về ở, những thứ này để trong tủ lạnh