Năm đó tên nhóc kia cũng có dáng vẻ gợi đòn như vậy.
Lý Tông Dũng tức giận lườm cô rồi mới tiếp tục nói: “Vậy cô muốn vào lớp nào? Vẫn ở lớp 6 như cũ, hoặc là tới lớp 1 giống như Lý Kiêu.”
Nhiếp Nhiên nhướng mày, kinh ngạc nói: “Năng lực của tôi chắc không có tư cách đến lớp 1 chứ?”
“Cô từng ra ngoài làm nhiệm vụ, hơn nữa lần cứu viện này cũng phối hợp tương đối ăn ý với lớp 1, tổng hợp lại trình độ hai lần, cô vào lớp 1 không có bất cứ vấn đề gì cả.” Ban đầu Lý Tông Dũng đã muốn đưa cô vào lớp 1 rồi, không phải là nói lớp 6 không tốt, chỉ là tổng thể trình độ của lớp 6 quá ngáng chân cô.
Nhiếp Nhiên suy nghĩ rồi từ chối: “Không cần đâu, tôi vẫn ở lại lớp 6.”
Thân thể của cô, cô rõ nhất. Với thể năng hiện giờ, cô không thể lập tức theo kịp nhóm người lớp 1.
“Nhưng lớp 6 sẽ liên lụy đến cô, cô cũng biết ở trong đó về cơ bản phần lớn đều là...” Lý Tông Dũng nói đến phía sau thì dừng lại.
Nhiếp Nhiên cười nói: “Tôi tin tiểu đoàn trưởng đã có cách giải quyết.”