Chương 90. Nghe nói chua ngọt và canh thịt càng hợp a...2
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Anh, anh, tại sao anh ở đây...."
Tiểu Quỷ Đạm cách khuôn mặt tuấn tú không bao nhiêu cả kinh, nói cũng nói không rõ ràng.
Còn chưa kịp véo đùi nhìn xem có phải đang nằm mơ hay không thì lực đạo trên cổ tay đột nhiên truyền đến, từ cạnh ngoài ghế dài mềm mại mang theo cô xoay người.
Trở tay không kịp, phút chốc cô ngã tiến vào ôm ấp ấm áp.
Tiểu Chấp Mặc sắp đủ chín tuổi, thân cao quá 1m5, bắp thịt ở cánh tay vòng ở đầu vai mềm mại, không hề có cảm giác không khỏe.
Tư thái tao nhã bắt chéo hai chân, đứa bé trai hơi nghiêng người chút, ngón trỏ một cánh tay kia liền nâng cằm cô gái nhỏ lên.
Khóe mắt anh nheo lại, từ từ nâng lên...
Bốn mắt nhìn nhau.
Vẻ mặt kinh ngạc còn chưa rút đi, trong con mắt Tiểu Quỷ Đạm ngập nước phản chiếu hình ảnh chính mình đầy đủ, sóng nước mênh mông, làm anh nhộn nhạo.
Ngón cái lòng bàn tay sờ trên cằm như trẻ sơ sinh của cô, da thịt trắng nõn căn bản ngừng không được, miệng nhỏ khẽ nhếch, khóe môi cô gái nhỏ tự nhiên giơ lên, trắng nõn nà giống như bánh anh đào càng thêm mê người...
Bận rộn vòng quanh.
Giờ phút này dừng ở hai má xinh đẹp tinh xảo.... Hoài niệm dời núi lấp biển làm cho Tiểu Chấp Mặc căn bản chống đỡ không được.
Bối cảnh đặc biệt, trong mắt anh chỉ có cô.
Không để ý người đến nhà ăn lác đác lưa thưa qua đường, nuốt một ngụm nước bọt, Tiểu Chấp Mặc hơi cúi người...
Phủ trên môi mềm mại cùng miệng mũi cô gái nhỏ, cuốn sạch thơm mát, lúc này cô mới giữa ngây thơ mông lung thấy tin tức đầy đủ trong đầu.
Chỉ cần chính mình ngoan ngoãn, anh liền sẽ xuất hiện.
Tiếp xúc môi như bánh anh đào, cảm giác che giấu trước công chúng làm cho mang tai hai đứa bé đều đã nóng.
Tiểu Quỷ Đạm khó có được thẹn thùng, chỉnh cái đầu vùi vào vai anh, nghe Tiểu Chấp Mặc truyền đến cười rầu rĩ, cô níu chặt áo sơ mi của anh, mềm mại oán giận, dấu vết rõ ràng nói sang chuyện khác: "Anh ngang ngược lừa gạt ông đi, vậy anh muốn cùng ăn cơm với em..."
Nhéo hai lỗ tai thỏ, Tiểu Chấp Mặc cột tóc giúp cô, khóe môi chứa ý cười: "Được..."
Cô gái nhỏ đắc ý giơ giơ cằm lên, vênh mặt hất hàm sai khiến.
"Vậy bưng đồ uống lại cho em, cắm ống hút cho em, bưng bít tết lại cho em, cắt thịt bò cho em, còn có trứng... Rán hình chữ nhật cho em..."
Nhìn cô bộ dáng ra vẻ mười phần, đáy mắt Tiểu Chấp Mặc càng thêm nhu hòa, tràn đầy đều là tan không được sủng nịch.
"Được... Đều đã theo em... Chẳng qua," Anh dừng một chút, ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt nghiêm trang nói: "Bình thường trứng chim có thể chiên thành hình chữ nhật, Tiểu Quỷ Đạm béo một vòng, chiên ra... Chẳng lẽ không đúng hình vuông?"
Thoát đi kềm chế ôn nhu và người nào đó, đi theo ông nội Hứa ham ăn một vòng kết quả chính là... Cô theo tầm mắt đứa bé trai sau khi nhìn trên người cô mượt mà, nội tâm gần như tan vỡ!
Hít sâu nhiều lần, Tiểu Quỷ Đạm oán niệm không có cách gì áp chế xoay người quỳ ở trên ghế, động tác tiêu sái ôm cổ người nào đó, ngay sau đó tìm đúng mục tiêu, "Oa hu" một ngụm.
" Ngoan, cẩn thận ngã!"
" Còn có đồ uống, đừng làm đổ đến trên người!"
" Cẩn thận rơi... Rồi."
Tiểu Chấp Mặc đột nhiên bị cô gái nhỏ phía sau lưng bổ nhào vội vàng đưa tay nâng cô, một cánh tay kia theo bản năng che góc bàn bén nhọn, lo lắng cô va vào, còn chưa nhắc nhở xong....
"Phốc."
----
Áo vest nhỏ mang theo trà xanh nóng ẩm ướt, cô gái nhỏ lấy tay vắt tiến vào WC xử lý, ngầm may mắn không phải rơi sữa hạch đào mình thích.
Mở vòi nước bông sen ra, cô lấy tay nâng vết bẩn góc áo lên, bộ dáng thật cẩn thận lau sạch.
Nhìn qua hơi chút cố hết sức.
Lúc này một đạo tiếng nói rõ ràng vang lên tại đỉnh đầu cô: "Muốn anh giúp em không?"