Tác giả | Chạng Vạng |
Tình trạng | Hoàn thành |
Lượt xem | 45,478 |
Thể loại | Xuyên Không Ngôn Tình Sắc |
Giới thiệu gắn ơi là gọn:
Thế kỉ 26………Công nghệ phát triển, ca sĩ ảo lừng lẫy một thời bị bỏ quên trong một góc tối rác rưởi nào đó. Trò chơi của nhưng giấc mơ được phát triển mạnh. Đến nỏi dường như cả thế giới đem nó vào môn học tập và giải trí.
Từ một ca sĩ ảo Megurine Luka, trở thành một tấm ảnh ảo hay một con búp bê bụi bặm. Không cảm xúc, không hơi thể. Thế trời còn thương có thể cho xuyên qua.
Kiếp này cô mãi làm nhân vật ảo
Đời người trôi nhanh, thoáng chốc thế giới làm người cũng kết thúc. Nhưng cô lại không có cảm giác gì tiếc nuối nhỉ???....
Kiếp này cô là kẻ máu lạnh, không có gia đình
Không ngờ số cô vẫn chưa tận. Lão thiên trêu người đem cô vứt vào thế giới nào đó. Khi mới vừa chào đời đã chứng kiến được cảnh cha mẹ qua đời.
Cứ nghĩ kiếp này sẽ kết thúc, không ngờ……………Bố nuôi cô đến…
Kiếp này cô sẽ vui chứ? Hay chỉ là như những giọt mưa chạm nhẹ trên cánh hoa trắng rồi sẽ hoà tan trong đất?
Trích một ít lời nói (giấu tên nhé ^.^)
“Biển rất đẹp! Giống như mắt cậu”
“ Thuốc đắng giả tật…….ta bệnh rồi. Thuốc nào cho ta?”
“Thần linh nhờ ta gửi cho em một món quà.”
“Giọng thế này đóng vai ác kiểu gì?”
“ Nhớ về anh……….Được chứ?”
“Vứt mấy thứ linh tinh kia qua một bên. Lại đây nào!”
“Lần sau, có thể…..cùng uống trà chứ?”
“Một cái xác xinh đẹp. Thật làm ta mơ luyến”
“Nghiêm túc một chút. Ngài chắc không chết đâu”
“Mèo con, đừng xù lông nữa. Đáng yêu chết mất”
“ Ta…….không hiểu ngươi….nhưng ta thua rồi”
“ Đừng khóc. Bên cậu còn có tớ mà”
“Thật ngứa mắt……….những tên rùi nhặn quanh ngươi”
“Này…….tôi…….à ừm…..” (người được chặn đường nghe nói đã rời đi)
“ Nàng là của ta. Cấm chạm vào….”
“Yêu chết mất. Mỗi ngày anh sẽ thiết kế đồ cho em………nhé!”
“Chị ấy là của riêng tôi. Ai chạm vào giết!”
“Này dịu dàng chút đi!”
………………………………………………………
Hoa cúc trắng trong mưa. Liệu có ai cảm thông mà dành thời gian để nhặt chúng lại?