Mọi người bắt đầu bàn tán về mối quan hệ của Gia Khiêm và Tuyết Nhi
-trước giờ cứ nghĩ triệu tổng không thích đàn ông ai ngờ lại..
NamA
-tui cũng nghĩ như anh vậy..
NamB
-vậy là tấn tổng có ny rồi sao tiếc quá
NữA
-ừm..tiếc quá
NữB
Gia Khiêm không quan tâm tới những lời bàn tán đó kéo tay Tuyết Nhi đi
bị kéo đi bất ngờ Tuyết Nhi còn chưa kịp tiêu hoá những gì Gia Khiêm vừa nói khiến Tuyết Nhi suýt té may mà có Gia Khiêm đỡ
-sao vậy giày bị gãy gót rồi à
Gia Khiêm lo lắng hỏi
-anh..anh đưa tôi đi đâu
Tuyết Nhi mặt đỏ lên ngập ngừng hỏi
-đưa em về chứ không lẽ em định ở lại đó cho họ bàn tán à
Gia Khiêm thấy Tuyết Nhi đỏ mặt muốn hôn lên má Tuyết Nhi một cái
"em dễ thương thật đó bảo bối à"
-dĩ nhiên là không rồi nhưng anh biết nhà tôi sao?
Tuyết Nhi nhíu mày nhìn Gia Khiêm
-không
Gia Khiêm thành thật trả lời
-vậy sao anh bảo đưa tôi về
-thì anh đưa em về nhà anh
-không cần tôi tự về còn hơn đi với anh
nói xong định quay đi thì bị Gia Khiêm kéo lại khiến Tuyết Nhi ngã vào lòng Gia Khiêm
-ai cho phép em đi
Gia Khiêm không cho Tuyết Nhi chống đối nên nói xong liền bế Tuyết Nhi lên đi lại chỗ chiếc siêu xe ferrari 458 italia black(muốn biết thêm thì tự lên google search nha)của anh đang đậu
-nè anh thả tôi xuống mau
Tuyết Nhi liên tục giãy giụa nhưng không thoát được
Gia Khiêm đặt Tuyết Nhi ngồi ngay ngắn trên ghế phụ,thắt dây an toàn cho Tuyết Nhi xong đi vòng qua xe Gia Khiêm ngồi vào ghế tài xế thặt dây an toàn
Gia Khiêm vừa lái xe vừa nhìn(lén)Tuyết Nhi thỉnh thoảng khẽ cười vì thái độ dễ thương của Tuyết Nhi và dĩ nhiên Tuyết Nhi thấy Gia Khiêm nhìn mình và cười vì là sát thủ nên thị giác và thính giác của Tuyết Nhi rất tốt à không phải nói là cực kì tốt(nhưng thua Gia Khiêm)nên việt Gia khiêm nhìn(lén)mình và cười đó là việt rất bình thường
-nè anh cười đủ chưa
Tuyết Nhi không kiềm được sự tức giận hét lên
-anh có cười đâu
Gia Khiêm trả lời với bộ mặt ngây thơ(vô số tội)
-còn nói là không có cười đừng nghĩ là nãy giờ anh cười tôi ko biết
Tuyết Nhi trừng mắt nhìn Gia Khiêm
-ủa có hả sao anh ko nhớ?
Gia Khiêm tỏ vẻ suy nghĩ
-còn nói ko có
Tuyết Nhi gầm lên
-nếu anh nói có thì em hôn anh nha
Gia Khiêm nở một cười khiến bao nhiêu cô gái phải ngục ngã và Tuyết Nhi cũng không nɠɵạı lệ(dù ko nói ra)
-anh..anh...hức
Tuyết Nhi không cãi được nên đành quay mặt đi
-haha..trước sau gì em cũng thua anh thôi
Gia Khiêm cười sảng khoái mặc cho mặt Tuyết Nhi đen thui
-ngậm miệng lại cho tôi
Tuyết Nhi hét lên
-rồi rồi anh không cười nữa
Gia Khiêm cố nhịn cười
không khí trong xe khá im lặng ngoài tiếng nhạc ra thì không ai nói gì cả
Tuyết Nhi đang suy nghĩ về những chuyện trong quá khứ và chuyện khiến cô suy nghĩ nhiều nhất là mối tình 5 năm trước khiến cô không khỏi đau lòng dù bây giờ cô không còn yêu người đó(TBM)nhưng cô vẫn còn đau vì đó là mối tình đầu của cô nên nó khiến cô rất sợ yêu và đó cũng là lý do vì sao 5 năm qua cô không yêu ai nhưng khi Gia Khiêm lo lắng và quan tâm cô thì cô lại có cảm giác như 5 năm trước cô không muốn mình lại yêu rồi lại đau
Gia Khiêm nãy giờ lái xe nhìn qua thấy Tuyết Nhi thì thấy Tuyết Nhi thiết đi từ khi nào,bấm nút tự động lái rồi quay qua đỡ Tuyết Nhi nằm xuống ghế
Tuyết Nhi khi ngủ rất dễ thương khiến Gia Khiêm không kiềm chế được nên đã cuối xuống hôn nhẹ lên môi Tuyết Nhi
Tuy chỉ là hôn nhẹ nhàng nhưng Tuyết Nhi vẫn cảm nhận được là môi mình chạm vào thứ gì đó mềm mềm khẽ nhíu mày mở mắt và hiện trước mắt cô là khuôn mặt phống đại của Gia Khiêm cô đẩy mạnh Gia Khiêm ra:
-anh...anh sao..anh dám hôn tôi
Tuyết Nhi vừa nói vừa đưa tay chùi đôi môi yêu quý vừa bị Gia Khiêm hôn
-anh chỉ hôn nhẹ thôi mà em có cần phản ứng quá vậy ko
Gia Khiêm khẽ cười
-anh thử bị người khác cướp đi nụ hôn đầu xem có phản ứng như tôi ko
-ồ..thì ra đây là hôn đầu của em mà phải công nhận môi em ngọt thật đó vị ngọt của môi em còn lưu lại trên môi anh nè
Gia Khiêm đưa tay chạm nhẹ lên môi
-ngọt cái đầu anh đồ vô sĩ
Tuyết Nhi đỏ mặt hét lên
-em dám nói anh vô sĩ được xem anh phạt em nè
dứt lời Gia Khiêm liền hôn lên đôi môi mềm mại ngọt ngào của Tuyết Nhi
-ưm....ưm....buông...ưm
Tuyết Nhi đánh liên tục vào ngực Gia Khiêm
-ưm...không...khí..
Tuyết Nhi đấm mạnh vào ngực Gia Khiêm
Gia Khiêm luyến tiếc buông đôi môi ngọt ngào của Tuyết Nhi
-anh..anh..ko..muốn..tôi..thở...à
Tuyết Nhi vừa nói vừa cố hít thở không khí
-tại môi em ngọt chứ có phải do anh đâu
Gia Khiêm phản bác
-còn nói nữa hả có phải anh muốn giết tôi lắm đúng không
-đâu có em nói vậy oan cho anh lắm
Gia Khiêm uy khuất ôm Tuyết Nhi
-oan cái đầu anh buông tôi ra mau
Tuyết Nhi đẩy Gia Khiêm ra
-không anh muốn ôm vợ yêu của mình
Gia Khiêm kiên quyết ko buông ra
-buông ra mau..mà hình như tới nơi rồi thì phải?
Tuyết Nhi đưa tay chỉ về phía dinh thự to hơn cả dinh thự của cô
-ừ tới nơi rồi xuống thôi
Gia Khiêm buông Tuyết Nhi ra chỉnh lại trang phục
Tuyết Nhi chỉnh lại mái tóc và trang phục rồi mới xuống,cô vừa bước xuống thì vệ sĩ của Gia Khêm vừa nhìn thấy cô thì bất ngờ và người hầu của anh(trừ ông quan gia) nhìn cô bằng ánh mắt ghen ghét,ánh mắt họ nhìn cô khiến cô khó chịu nhíu mày Gia Khiêm thấy cô nhíu mày liền dừng lại hỏi
-sao vậy khó chịu ở đâu à
Gia Khiêm lo lắng nhìn Tuyết Nhi
-phải
Tuyết Nhi nhíu mày nhìn Gia Khiêm
-khó chịu ở đâu nói anh nghe
Gia Khiêm lo lắng nhìn Tuyết Nhi từ đầu đến chân xem Tuyết Nhi có bị gì không
-do ánh mắt đám người hầu nhà anh đó
Tuyết Nhi khó chịu nhìn Gia Khiêm
-hử?..tại họ?
Gia Khiêm nhíu mày khó hiểu nhìn Tuyết Nhi
-anh nhìn họ xem ánh mắt họ nhìn tôi như thế nào
Tuyết Nhi chán ghét nhìn Gia Khiêm
-ừ....
Gia Khiêm gật đầu đưa mắt nhìn họ một lượt rồi nhíu mày vì thái độ của họ nhìn Tuyết Nhi
-hiểu vì sao tôi khó chịu rồi chứ?
Tuyết Nhi thấy Gia Khiêm nhíu mày biết là Gia Khiêm hiểu nhưng vẫn hỏi
-ừ.anh hiểu rồi
Gia Khiêm gật đầu
-vậy tôi không nghĩ là tôi là sẽ ở lại đâu
dứt lời Tuyết Nhi bước đi
-không cần việc này anh sẽ giải quyết nhanh thôi em yên tâm ở lại đây đi không cần phải đi đâu hết vậy nên vào trong thôi
Gia Khiêm kéo Tuyết Nhi lại ôm vào lòng thì thầm vào tai Tuyết Nhi
-uk..buông ra tôi tự đi
Tuyết Nhi đỏ mặt đẩy Gia Khiêm ra
-uk đi thôi
Gia Khiêm nắm tay Tuyết Nhi đi vào dinh thự
Tuyết Nhi đành đi theo Gia Khiêm vì cô biết mình không làm được gì nên đành nghe lời cùng anh đi vào dinh thự
2 người vừa bước tới cửa thôi là:
-MỪNG THIẾU GIA ĐÃ VỀ!!!
người hầu của Gia Khiêm cuối đầu cung kính cuối đầu chào
-ừ..
Gia Khiêm chỉ ừ một cái rồi đi thẳng vào không để đến họ
-thưa thiếu gia mừng người về..vị ŧıểυ thư này là ai vậy thưa thiếu gia
ông quản gia thấy lạ vì trước giờ Gia Khiêm chưa bao giờ gần nữ nhân(trừ Gia Nhiên và mẹ)huống chi là dẫn về nhà
-à đây là Triệu Tuyết Nhi cũng như là THIẾU PHU NHÂN CỦA CÁC NGƯỜI NÊN NHỚ CƯ XỮ CHO ĐÀNG HOÀNG
Gia Khiêm đặc biệt nhấn mạnh 13 chữ cuối
-nè anh nói gì kì vậy
Tuyết Nhi nghe Gia Khiêm nói vậy liền đỏ mặt
-bảo bối em ngại gì chứ trước sau gì họ cũng phải gọi em vậy nên em đừng ngại gì hết bảo bối
Gia Khiêm ôm Tuyết Nhi vào lòng cưng chiều hôn lên má cô khiến cho người hầu lẫn ông quản gia đều sốc
-thiếu gia nói đúng đó thưa thiếu phu nhân cô không nên ngại đâu thưa thiếu phu nhân
ông quản gia liền hồi lại tin thần
-nhưn...Á!
Tuyết Nhi chưa kịp nói thì đã bị Gia Khiêm bế lên
-bảo bối em đi đường mệt rồi anh đưa em lên phòng
nói xong không để Tuyết Nhi phản đối Gia Khiêm bế cô đi thẳng lên lầu để lại những ánh mắt bất ngờ cũng như ganh ghét nhìn theo
Tại phòng Gia Khiêm
vào phòng Gia Khiêm bế đặt lên giường:
-thấy phòng anh thế nào có thích không
Gia Khiêm ngồi xuống bên cạnh Tuyết Nhi ôm lấy cô vào lòng
-khá đẹp tông màu chủ đa͙σ cũng là màu tôi thích
Tuyết Nhi nhìn căn phòng một lượt rồi trả lời Gia Khiêm
-em thích là anh vui rồi giờ cũng trể rồi chúng ta đi ngủ thôi
Gia Khiêm nghe Tuyết Nhi nói thích liền cưng chiều hôn lên má cô một cái
-nhưng đồ đâu tôi mặc
Tuyết Nhi quay sang hỏi
-yên tâm anh đã kêu thuộc hạ chuẩn bị đồ cho em rồi ở trong tủ bên kia kìa
Gia Khiêm chỉ tay về phía chiếc tủ to đùng ở bên trái cách chiếc giường khoản 5m
-uk vậy tôi đi tắm đây
Tuyết Nhi đứng dậy đi về phía tủ đồ
Tuyết Nhi mở tủ đồ ra bên trong toàn là quần áo công sở váy ngủ đầm dạ hội..v.v
Tuyết Nhi chọn cho mình chiếc váy ngủ màu trắng đơn giản
tắm xong đi lại gần giường thấy Gia Khiêm đã thay đồ ngồi trên giường,Tuyết Nhi ngồi xuống giường đưa lưng về phía anh lau tóc anh thấy vậy liền đưa tay lau tóc cho cô:
-để anh lau cho
Gia Khiêm thấy Tuyết Nhi định nói liền lên tiếng
-uk..
Tuyết Nhi để yên cho Gia Khiêm lau tóc thay mình
-xong rồi mình ngủ thôi
Gia Khiêm để cằm trên vai Tuyết Nhi thì thầm
-uk..
Tuyết Nhi vì mệt nên chỉ trả lời qua loa thôi
Gia Khiêm ôm Tuyết Nhi nằm xuống, một tay để Tuyết Nhi gối đầu một tay ôm cô
Tuyết Nhi nắm trọn trong lòng Gia Khiêm cô trở mình mặt cô đối diện mặt anh cô thậm chí không quay đi mà ôm anh từ từ chìm vào giấc ngủ
-chúc em ngủ ngon bảo bối của anh
Gia Khiêm hôn lên trán Tuyết Nhi rồi cũng thiết đi