- Tao không có nhiều lòng kiên nhẫn, đừng chọc tao phát hỏa.
Khi thanh âm của Trần Phàm nhẹ nhàng vang lên trong đại sảnh, thì bầu không khí ở nơi đây liền nhanh chóng rơi vào sự an tĩnh giống như chết lặng.
Dưới ánh đèn, ngay cả Mira ở bên trong, tất cả mọi người đều đang ngắm nhìn cái khuôn mặt bình tĩnh kia. Nhưng ẩn sau khuôn mặt kia, lại đang cất giấu sự cuồng ngạo không gì sánh nổi!
Người thanh niên mặc trang phục kiểu dáng Tôn Trung Sơn kia, đang dùng ánh mắt cao cao tại thượng giống như một vị thần linh, mà nhìn về phía đám bạn a dua của Mike. Tựa hồ như đang nói: Chỉ cần tao phất tay, là chúng mày sẽ đi tìm quỷ Satan đàm luận chuyện nhân sinh đó!
Cuồng!
Cuồng tới cực điểm!
Đây chính là đánh giá chân thật nhất, về cảm xúc ở trong lòng của tất cả mọi người lúc này.
Thấy Trần Phàm dáng vẻ bề ngoài thật bình thường, nhưng trong nội tâm lại ngông cuồng như không có biên giới. Không riêng gì đám bạn voi đú chó đú của Mike, mà tựu ngay cả Mira, người chủ bữa tiệc này, đều có chút xem không hợp mắt.
Nàng thực sự muốn biết, rốt cuộc Trần Phàm dựa vào cái gì mà dám ngông cuồng như thế?
Chỉ đơn giản là dựa vào mối quan hệ giữa Lý Dĩnh và gia tộc Gambino hay sao?
Ở trong suy nghĩ của Mira, một gã trai bao chỉ biết dựa dẫm vào đàn bà, thì chung quy kết cục sẽ chết rất khó coi!
Tuy rằng trong lòng không thoải mái, nhưng Mira lo lắng đến gia tộc Gambino đứng ở sau lưng của Lý Dĩnh, vì thế không có ý tứ bước ra xuất đầu giúp cho Mike. Còn đám bạn của Mike, sau khi cảm thụ được cái phần cuồng vọng toát ra từ trên người Trần Phàm, theo bản năng nhớ lại cảnh tượng, vừa rồi Trần Phàm chỉ dùng một cước đạp bay Mike, trong lòng bất tri giác trào dâng lên một nỗi sợ hãi vô danh, nhất thời đều không dám hé răng nửa lời.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên phi thường quỷ dị.
Theo sau...
Ngay khi Trần Phàm muốn mang theo Lý Dĩnh bỏ đi, thì Mike từ trên mặt đất giãy giụa ngồi dậy, diễn cảm thống khổ mà dữ tợn nói:
- Thằng khỉ da vàng, tao cam đoan tối hôm nay mày sẽ chết vô cùng thê thảm!
Vừa nói xong, Mike không chờ Trần Phàm kịp đáp lời, liền trực tiếp móc di động ra, bấm một dãy số điện thoại.
Nhìn thấy một màn này, ngay cả Mira ở bên trong đông đào nhóm nhân sĩ Hollywood đều biết rằng, Mike đang liên lạc với hộ vệ của mình.
Nguồn truyện: TruyệnYY.com Bởi vì danh khí thịnh vượng, và âm thầm giao tiếp cùng không ít bà chủ trong giới xã hội thượng lưu. Cho nên Mike cũng thường xuyên gặp phiền toái. Vì thế, mỗi khi hắn đi ra ngoài đều mang theo bốn năm gã bảo tiêu hộ vệ!
Hơn nữa...đám bảo tiêu này, đều là do hắn dùng giá trên trời để mời về, thực lực không hề tầm thường chút nào!
- Các anh lập tức xuống xe, vào trong đại sảnh giúp tôi giáo huấn cái thằng khỉ người da vàng này!
Rất nhanh đã chuyển liên lạc, Mike cơ hồ là rống ra những lời này.
- Mẹ kiếp, một thằng khỉ người da vàng mà cũng dám chạy đến NewYork diễu võ giương oai, không phải là nó muốn tìm chết hay sao?
- Đúng vậy, Mike đã nổi giận rồi, cầu nguyện thượng đế phù hộ cho cái thằng khỉ người da vàng kia, sẽ không phải chết thảm thống!
Nghe Mike truyền lệnh cho đám bảo tiêu, mấy gã bạn xấu của Mike nhịn không được, khẽ nở nụ cười lạnh. Trong ánh mắt nhìn về phía Trần Phàm cũng đã tràn ngập hương vị hài hước, cảm tình như bọn hắn đã muốn nhìn thấy cảnh tượng, Trần Phàm đang quỳ xuống đất cầu xin tha thứ rồi.
Không riêng gì đám bạn của Mike, bởi vì Trần Phàm biểu hiện quá mức ngông cuồng, mà đám nhân sĩ Hollywood đối với Trần Phàm khó chịu, cũng lộ ra biểu tình vui sướng khi nhìn thấy người khác gặp họa, đồng dạng cũng dùng ánh mắt hài hước thương cảm nhìn Trần Phàm!
Thậm chí...tựu ngay cả Mira cũng không có ngoại lệ!
Tuy rằng nàng không muốn thấy Mike và Lý Dĩnh phát sinh xung đột ở trong biệt thự của mình.
Nhưng...lúc này Mike đã bị hành hung rồi!
Ở dưới tình huống này, vì muốn để cho Mike phát tiết lửa giận, ngày sau sẽ không tìm nàng gây phiền phức. Thế nên...nàng để mặc cho Mike hảo hảo giáo huấn cái thứ
"không biết trời cao đất dầy" giống như Trần Phàm.
Song...ở trong lúc mọi người đang chờ đám bảo tiêu của Mike xông vào đại sảnh giáo huấn Trần Phàm, thì Trần Phàm lại khẽ mỉm cười.
Đúng vậy!
Dưới ánh đèn, khóe miệng của hắn tuôn ra một nụ cười khinh thường đến cực điểm!
Theo ý nào đó mà nói, Trần Phàm cảm thấy mình so đo với hạng người giống như Mike, thì đúng là đang hạ thấp chính bản thân mình. Nhưng trên đời này...sẽ luôn có đám muỗi liều lĩnh bay vo vo bên tai ngươi gây phiền nhiễu. Để cho ngươi không thể nào không ra tay, một tát chụp chết nó!
Mike, chính là cái loại hạng người này!
- Thằng khỉ da vàng, một lát nữa mày muốn khóc cũng không khóc nổi đâu!
Mike nói chuyện điện thoại với bảo tiêu xong, khí thế trên người liền bạo tăng. Nhưng bởi vì còn băn khoăn đến thân thủ quá mức khủng bố của Trần Phàm, nên không có dám xông lên. Lúc này nhìn thấy Trần Phàm vẫn tươi cười khinh thường, thì diễn cảm càng dữ tợn hơn vài phần.
Trần Phàm chẳng thèm quan tâm đến Mike, mà nhấn nút microphone, liên lạc với Long Nữ, phân phó:
- Long Nữ, phàm là kẻ nào bước xuống xe, đều đánh tàn phế hết cho tôi!
Ân?
Lúc này, thanh âm của Trần Phàm vừa vang lên ở trong đại sảnh, thì mọi người lại giật mình cả kinh!
Tuy rằng không ai tin tưởng, Trần Phàm chỉ nói tùy tiện một câu, mà có thể đem đám hộ vệ của Mike đánh cho tàn phế. Nhưng...cái ánh mắt khinh miệt kia của Trần Phàm, cũng đã làm cho nội tâm bọn họ sản sinh ra một tia dao động.
Mà...Mira thân là chủ nhân nơi đây, nếu so với những người khác thì còn kinh ngạc mãnh liệt hơn rất nhiều!
Bởi vì lúc trước đích thân ra ngoài nghênh đón Lý Dĩnh. Cho nên Mira biết rõ ràng, hai người Trần Phàm cùng Lý Dĩnh đều mang theo bảo tiêu tới đây.
Nhưng Mira chỉ theo bản năng cho rằng, những người kia là hộ vệ của Lý Dĩnh, mà hiện giờ Trần Phàm lại thản nhiên sai khiến bảo tiêu kia...
- Lý, đừng để bạn trai của cô làm xằng làm bậy, nếu không hậu quả sẽ phi thường nghiêm trọng đó!
Trong lúc khiếp sợ, đồng thời Mira không có tâm tư suy nghĩ đến những điều ám muội ở trong chuyện này. Mà thần tình ngưng trọng nhìn Lý Dĩnh phát ra lời cảnh cáo.
Nghe Mira nói như vậy, Lý Dĩnh cũng mềm lòng vốn muốn giải thích cái gì đó, nhưng không chờ nàng kịp mở miệng, thì Trần Phàm đã lên tiếng chen ngang:
- Mira tiểu thư, tôi khuyên cô hãy căn dặn nhóm bảo tiêu của cô đừng làm gì lộn xộn. Ưm, vị bằng hữu kia của tôi, tính tình không tốt lắm đâu. Nếu như nhóm bảo tiêu của cô mà làm gì lộn xộn, thì tôi cũng không dám cam đoan, ngày sau bọn họ còn có thể đứng ở trước mặt cô nữa đâu!
- Anh tưởng rằng mình là ai đây chứ?
Dù Mira rất kiêng kỵ gia tộc Gambino ở sau lưng Lý Dĩnh, nhưng nàng vẫn bị những lời nói của Trần Phàm chọc giận!
Cùng lúc đó...
Trong bãi đỗ xe, Long Nữ thân mặc áo choàng da màu đỏ tươi, sau khi nghe được mệnh lệnh của Trần Phàm, liền mặt không đổi sắc bước xuống khỏi chiếc Rolls - Royce, ở trong biểu tình nghi hoặc của mười hai gã bảo tiêu người da đen, do Reimann cấp cho Trần Phàm, nhanh chân bước lên nghênh đón bốn gã bảo tiêu của Mike.
Bốn gã bảo tiêu của Mike, sau khi nhận được chỉ thị của chủ nhân, liền nhảy ra khỏi xe, chạy như điên về phía cửa bãi đỗ xe!
Đang chạy ra ngoài cửa, thì bọn hắn nhìn thấy một người phụ nữ mặc áo choàng da màu đỏ, đột nhiên bước tới ngăn cản đường đi.
Xoạch...xoạch!
Tiếng giày cao gót đặc chế của Long Nữ, nện xuống nền bê tông cứng rắn, vang lên những thanh âm chói tai.
- Cút ra!
Gã to con người da đen đang dẫn đầu, liền trừng mắt nhìn Long Nữ quát lớn một tiếng. Cảm giác như, nếu Long Nữ không nhường đường, thì hắn sẽ không khách khí với nàng bình thường.
Thấy gã to con người da den nổi giận, nhưng Long Nữ vẫn chẳng thèm trả lời.
Theo sau, nàng thoáng động...!
Ở trong ánh nhìn chăm chú của những người bảo tiêu đang ngồi trên mấy chiếc ô tô khác, ở trong ánh nhìn kinh ngạc của bốn gã bảo tiêu cho Mike, đột nhiên Long Nữ co chân đạp thẳng xuống nền nhà.
- Ba!
Một cước mạnh mẽ như thế, sàn nhà làm bằng bê tông dưới chân, lập tức xuất hiện một cái dấu chân rõ ràng!
- Sưu!
Long Nữ nương theo phản lực, cong người búng ra, toàn thân giống như một mũi tên rời khỏi cánh cung bình thường, hung hăng phóng vọt về phía gã to con dẫn đầu!
- Hô...hô...
Tốc độ khủng khiếp của Long Nữ đã sinh ra những thanh âm xé gió chói tai. Gã bảo tiêu đang dẫn đầu, chỉ kịp nhìn thấy một bóng hắc ảnh từ xa nhanh như chớp áp sát đến gần.
Thân là bảo tiêu cao cấp, rất nhanh hắn đã nhận ra nguy hiểm, đồng thời cũng cố gắng làm ra động tác tránh né!
Nhưng...
Hết thảy đều đã quá muộn!
Chờ khi gã bảo tiêu to con đang dẫn đầu kịp phản ứng, thì Long Nữ đã áp sát tới gần bên người của hắn rồi. Chân phải thon dài nhưng tràn ngập sức bật thuận thế vung lên, mu bàn chân cứng như thép, hung hăng đá thẳng lên cằm của gã bảo tiêu to con cầm đầu!
- Hô.
Một cước này, Long Nữ mượn thêm đà chạy băng băng, quả thực là không ai chống đỡ nổi!
- Ba!
Gã bảo tiêu to con người da đen, chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên một bóng cước ảnh, không đợi cho hắn kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào. Thì mu bàn chân Long Nữ đã giáng thẳng lên cằm của hắn.
Cằm chính là huyệt Trung Xu, địa phương điều tiết trạng thái cân bằng của thân thể con người. Một khi bị đánh trúng thì sẽ mất đi trạng thái cân bằng ngay lập tức!
Sau khi bị trúng cước, gã bảo tiêu to con người da đen, chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm, đầu óc choáng váng, lực lượng khủng bố đem hắn đánh bay đi ra ngoài!
Xuất ra cước này xong, Long Nữ vẫn còn chưa dừng tay, xoay tròn một vòng ở trên không trung, dùng một cú đá tạt ngang 180 độ, hung hăng công kích gã bảo tiêu người da đen đang đứng ở phía bên phải!
- Ba!
- Răng rắc!
Hai gã bảo tiêu to con khác, mắt thấy Long Nữ trong chớp mắt đã đánh gục hai gã đồng bọn của mình, thì đều kinh hãi. Dưới sự kinh hãi, sôi nổi đưa tay thò vào trong lòng, tính toán bạt súng ra!
Long Nữ thấy thế, bước dài tiến lên phía trước, nhấc chân phải lên cao, nhanh như chớp bổ thẳng cước xuống đỉnh đầu của một gã bảo tiêu to con người da đen!
Đó là một cú phách thối!
- Phanh!
Gã bảo tiêu to con người da đen kia còn chưa kịp móc súng ra, thì đã bị cú phách thối hung tàn của Long Nữ bổ trúng mặt, ngã rầm rầm xuống đất. Không biết còn sống hay là đã chết!
Bất quá, Long Nữ vẫn chưa muốn dừng, tay trái đột nhiên vung lên, giáng thẳng một cái tát về phía gã bảo tiêu to con người da đen cuối cùng.
Gã bảo tiêu này vừa mới chạm tay vào báng súng, đang muốn bạt súng ra, thì đã thấy trước mắt nổ đom đóm tối sầm xuống.
- Ba!
Một tiếng thanh thúy giòn tan vang lên. Gã bảo tiêu to con người da đen cuối cùng, đã bị Long Nữ giáng cho một tát ngã gục xuống đất, sống mũi gãy nát, máu tươi phun ra như suối tuôn bình thường!
Đau đớn kịch liệt làm cho lối suy nghĩ của gã bảo tiêu này thoáng đình trệ. Sau đó, hắn rút súng ra, theo bản năng muốn bóp cò khai hỏa!
Nhưng...Long Nữ không ban cho hắn cơ hội này, chỉ thấy nàng nhanh chân bước lên phía trước, đá một cước thẳng vào cổ tay của gã này, đem khẩu súng trong tay hắn đá văng ra ngoài. Tiếp đó...nhấc chân lên, hung hăng đạp thẳng xuống đầu gối của gã bảo tiêu to con người da đen này!
- Răng rắc!
- Ngao!
Đau đớn thấu tận xương tủy đã làm cho hắn trực tiếp rơi vào trong cơn hôn mê bất tỉnh.
Thấy một màn này, đám bảo tiêu tư nhân ở trong bãi đỗ xe, đều như đang nhìn thấy ma quỷ giữa ban ngày, sôi nổi trợn trừng hai mắt lên.
- Alo...chủ nhân...
Cùng lúc đó, đám bảo tiêu của Mira nghe thấy động tĩnh, chạy vào trong bãi đỗ xe, nhìn thấy một màn Long Nữ ra tay, đều dùng ánh mắt vạn phần hoảng sợ nhìn về phía Long Nữ. Đồng thời thông qua vô tuyến điện, hướng Mira báo cáo tình huống...!
Long Nữ nghe tiếng, đột nhiên xoay người, ánh mắt sắc bén như đao, quét về phía hai gã bảo tiêu của Mira. Sát khí không chút khoan nhượng trong ánh mắt kia, đã khiến cho một gã đem lời đang báo cáo dở dang phải nuốt ngược trở vào trong bụng!
Tiên hồng phi phong, lãnh diễm nữ lang!
Giờ phút này, không ai uy phong bằng nàng!