Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 137: Mất mặt xấu hổ.

Trước Sau

break
Nhìn thấy thầy giáo kiểm tra máy tính hướng nhóm người Trần Phàm đi tới, hiện trường giống như bị ném vào một quả bom, lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt, thậm chí có một số người lại trở nên kích động, vung tay hô to:
 
- Nghiêm trị làm càn.
 
- Đúng vậy, ở trong trận chung kết làm bậy, quả thực không biết xấu hổ.
 
- Hủy bỏ tư cách tiếp tục thi đấu của tiểu Thái Điểu, để đội thái điểu A dùng bốn đánh năm.
 
Nghe người xem tại hiện trường chỉ trích Trần Phàm, nguyên bản Vương Vũ bởi vì biểu hiện kinh diễm của Trần Phàm mà vô cùng khiếp sợ, trái tim hắn lập tức treo lên cổ họng, hắn theo bản năng liếc mắt nhìn Trần Phàm, thấy Trần Phàm gỡ tai nghe xuống trực tiếp đứng lên.
 
- Vị bạn học này, chiến đội No 1 hoài nghi cậu chơi trò gian lận, mời cậu phối hợp một chút, tôi muốn tiến hành kiểm tra máy tính.
 
Trong đầu dần hiện ra biểu hiện kinh diễm trước đó của Trần Phàm, thầy giáo kia khách khí nói, nhưng trong lòng thầm nghĩ, hay là tiểu tử này thông qua USB đem hệ thống gian lận đưa vào máy tính?
 
Nghe lời của người thầy giáo, Trần Phàm mỉm cười:
 
- Không thành vấn đề.
 
Nhìn dáng tươi cười thản nhiên trên mặt Trần Phàm, thầy giáo phụ trách kiểm tra máy tính chợt dao động, lại không tiếp tục nói thêm gì nữa, mà ngồi xuống trước computer, kiểm tra cực nhanh.
 
Một giây, hai giây, ba giây, bốn giây, năm giây...
 
Giờ khắc này, hiện trường lại trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đưa ánh mắt tập trung nơi người thầy giáo đang kiểm tra máy tính, chờ mong hắn vạch trần đáp án - Trần Phàm có chơi gian lận hay không.
 
So sánh với khán giả mà nói, biểu tình của chiến đội No 1 và nhóm người Tô San lại giống nhau, đều có biểu tình xem kịch vui, chẳng qua chiến đội No 1 cho rằng Trần Phàm làm bậy, còn nhóm người Tô San thì kiên quyết cho rằng Trần Phàm không hề làm càn.
 
Theo ý nào đó mà nói, thầy giáo kiểm tra máy tính cũng cho rằng Trần Phàm chơi gian lận, bởi vì bản thân hắn cũng là một người chơi cs. Lúc bình thường khi nghỉ ngơi, hắn ngoại trừ chơi cs, còn quan sát những trận đấu cs trên internet, theo hắn xem ra, biểu hiện trước đó của Trần Phàm có thể nói là vô địch. Theo hắn nghĩ, với tiêu chuẩn của Trần Phàm biểu lộ, mặc dù đối mặt người chơi đúng đầu thế giới cũng không hề kém cỏi chút nào.
 
Hắn không tin tiêu chuẩn của Trần Phàm lại ngưu bức như vậy.
 
Nhưng đồng dạng, trong lòng hắn cũng có chút bồn chồn, bởi vì...lần cuối cùng khi Trần Phàm xử lý Lâm Vũ cùng một gã thành viên chiến đội No 1 rõ ràng đã sử dụng chiến thuật tâm lý.
 
Chiến thuật tâm lý.
 
Loại chiến thuật này ở trong những trận thi đấu cs lớn cũng không thông thường nhìn thấy, dù sao chơi cs đều là người thường, đều không phải là quân nhân trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, rất ít hiểu được cách sử dụng tâm lý chiến.
 
Ở dưới tình hình này, trong lòng của hắn thật mâu thuẫn, cho nên khi kiểm tra rất chú tâm, đôi mày cau chặt lại đã hình thành một chữ "xuyên".
 
Không biết qua bao lâu, trong ánh mắt mong chờ của mọi người có mặt ngoại trừ Trần Phàm, thầy giáo kiểm tra máy tính đã chậm rãi đúng lên.
 
- Vị bạn học này, thật xin lỗi vi tôi đã sản sinh hoài nghi đối với kỹ thuật của cậu. Bất quá hiện tại tôi khẳng định, cậu không hề chơi gian lận.
 
Thầy giáo kiểm tra máy tính đứng dậy, xin lỗi Trần Phàm.
 
Trần Phàm nhún vai:
 
- Tôi không sao cả, nhưng tựa hồ thầy nên giải thích cho chiến đội No 1 và người xem tại hiện trường.
 
Dù trước khi bắt đầu trận đấu, Tô San nói cho Vương Vũ, ngày hôm đó Trần Phàm cũng không hề chơi gian lận, nhưng từ sâu trong nội tâm mà nói, hắn kỳ thật...cũng không tin.
 
Dù sao ngày hôm đó Trần Phàm biểu hiện quá mức nghịch thiên.
 
Mà hôm nay Trần Phàm đồng dạng dùng biểu diễn nghịch thiên ngược đãi chiến đội No 1 không còn manh giáp, trong lòng hắn kỳ thật vẫn đang hoài nghi Trần Phàm chơi gian lận.
 
Hiện giờ, nghe được lời nói chuyện của Trần Phàm cùng người thầy giáo, hắn hoàn
 
toàn ngây dại.
 
Hắn dùng một loại ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Trần Phàm, cứ ngơ ngác mà nhìn như thế. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
 
Tựa hồ...cho đến giờ phút này, hắn vẫn không thể tin được tất cả những chuyện này là thật sự.
 
Mà đổi qua một bên, thành viên chiến đội No 1 nhìn thấy thầy giáo đã kiểm tra xong máy tính, cũng không hề lập tức công bố, mà lại nói chuyện với Trần Phàm, lập tức nhịn không được cùng nhau đi tới chỗ nhóm người Trần Phàm.
 
- Rốt cục có chơi gian lận hay không a?
 
Cùng lúc đó, người xem tại hiện trường cũng đang sôi nổi ồn ào lên, muốn thầy giáo kiểm tra mau chóng đưa ra đáp án.
 
- Chư vị đồng học, trải qua việc kiểm tra vừa rồi của tôi, vị bạn học này cũng không hề chơi gian lận.
 
Lúc này, thầy giáo kiểm tra cầm lấy microphone, vẻ mặt kích động hướng mọi người trong hiện trường nói.
 
- Cái gì? Không chơi gian lận?
 
- Ta X, đây chẳng phải là muốn nói, trận đấu vừa rồi tiểu Thái Điểu hoàn toàn dùng kỹ thuật mà thủ thắng?
 
- Con mẹ nó như vậy thật quá nghịch thiên chứ? Tôi xem với kỹ thuật của hắn, ngược đãi đám người chơi chuyên nghiệp cũng không có vấn đề gì a.
 
- Há chỉ vùi dập đám người chơi chuyên nghiệp, tôi xem hắn hoàn toàn có thể ngược đãi cả chiến đội cao nhất như SK luôn đi.
 
- SK tính là gì, kỹ thuật của người bạn này hoàn toàn có thể đánh đồng với Thần cs Đồ Tể.
 
- Đánh đồng với Đồ Tể? Quả thực là thúi lắm, ngươi cho Đồ Tể là chó và mèo trên đường sao?
 
- Ngươi chính là một tên nhị hóa, ai không so lại đi so sánh với Đồ Tể, hắn có thể so sánh được với Đồ Tể sao?
 
- Đúng vậy, con mẹ nó ngươi học hệ nào a? Dám vũ nhục thần tượng Đồ Tể của lão tử, muốn chết a ngươi?
 
Trong lúc nhất thời, hiện trường một mảnh hỗn loạn, tên kia bởi vì lỡ lời nói tiêu chuẩn của Trần Phàm có thể so sánh với Đồ Tể lập tức bị nước bọt bao phủ.
 
Nhìn biểu tình phẫn nộ của những sinh viên chung quanh, hắn tự biết chọc phải tổ ong vò vẽ, không dám nói thêm gì nữa mà xấu hổ cúi thấp đầu, nhận thảo phạt.
 
Cùng lúc đó giữa lễ đường, Phạm Chí Vĩ mang theo thành viên chiến đội No 1 đi tới trước mặt người thầy giáo kiểm tra máy tính.
 
- Lão sư, thầy nói hắn không chơi gian lận? Điều này không có khả năng.
 
vẻ măt Phạm Chí Vĩ âm trầm rít gào nói.
 
Phạm Chí Vĩ vừa thốt lên xong, những người khác cũng đi theo phụ họa:
 
- Hắn tuyệt đối chơi gian lận, lần trước hắn từng chơi gian lận, lão sư có lầm hay không?
 
Thầy giáo kiểm tra máy tính nguyên bản đối với trước đó bản thân đi tin tưởng lời của đoàn người Phạm Chí Vĩ mà tiến hành kiểm tra máy tính của Trần Phàm nên đang cảm thấy hối hận, theo hắn xem ra, cách làm này hoàn toàn biểu hiện khinh nhờn đối với Trần Phàm.
 
Hiện giờ ngạc nhiên nghe được lời nói của đám người Phạm Chí Vĩ, nhất thời hắn cũng nổi giận:
 
- Như thế nào? Chẳng lẽ tôi còn đi lừa các cậu sao? Hay là các cậu cảm thấy trình độ của tôi không đủ, tra không ra vị bạn học này có chơi gian lận hay không sao?
 
- Nhưng...lão sư...Phạm Chí Vĩ kiên quyết không tin Trần Phàm không chơi gian
 
lận.
 
- Nhưng là cái gì?
 
vẻ mat thầy giáo kiểm tra máy tính xanh mét.
 
Lâm Vũ nóng nảy:
 
- Lúc trước hắn chơi gian lận, hiện giờ thầy nói hắn không chơi gian lận, tôi xem hơn phân nửa là thầy sơ sót, tôi đề nghị thầy tiếp tục kiểm tra đi.
 
- Hắc, được, xem như trình độ của người thầy giáo như tôi không được, cậu đi, cậu lợi hại, cậu tới kiểm tra được rồi chứ?
 
Thầy giáo kiểm tra máy tính tức giận đến cả người run lên, cười lạnh nói.
 
Nghe thầy giáo vừa nói như thế, Lâm Vũ nhìn thoáng qua Phạm Chí Vĩ, cuối cùng cắn răng nói:
 
- Kiểm tra thì kiểm tra, tôi cũng không tin hắn không chơi gian lận.
 
Dứt lời, Lầm Vũ ngồi xuống trước computer, nhanh chóng kiểm tra.
 
Thấy một màn như vậy, Tô San vốn luôn trầm mặc bỗng nhiên tiến lên, cười nhạo nói:
 
- Không biết xấu hổ đúng là không biết xấu hổ, đánh không lại người ta thì nói người ta chơi gian lận, chiến đội No 1 của các ngươi thật sự là dọa người dọa về tới nhà.
 
- Cô nói cái gi?
 
Phạm Chí Vĩ bởi vì biểu hiện nghịch thiên của Trần Phàm nên bị kích thích không nhỏ, kiên quyết cho rằng Trần Phàm chơi gian lận, nào biết thầy giáo kiểm tra lại nói Trần Phàm không hề gian lận, lúc này trong lòng hắn hoàn toàn rối loạn, mắt thấy Tô San ra mặt châm chọc, lập tức nổi giận.
 
- Ta nói các ngươi dọa người dọa về tận nhà đó rồi sao? Như thế nào, không phục? Không phục các ngươi có bản lĩnh tìm ra chơi gian lận chỗ nào đi? Tìm không ra các ngươi liền thành thật ngậm lại miệng thúi của các ngươi, đừng ở chỗ này mất mặt xấu hổ.
 
Tô San cũng không hề sợ Phạm Chí Vĩ, đừng nói đang đứng bên người Trần Phàm, dù Trần Phàm không ở bên cạnh, nàng cũng không sợ.
 
Theo nàng xem, nếu Phạm Chí Vĩ muốn đánh với nàng, nàng cũng đã đem Phạm Chí Vĩ đánh thành đầu heo.
 
- Cô...
 
Nghe được lời của Tô San, Phạm Chí Vĩ thiếu chút nữa tức đến ngất đi, theo bản năng muốn ra tay giáo huấn Tô San, nhưng nhìn thấy Trần Phàm đang ở bên người, sợ đến run cả thân thể, không dám làm ầm ĩ, mà đưa ánh mắt nhìn về phía Lâm Vũ.
 
Tựa hồ...đối với hắn thậm chí đối với cả chiến đội No 1 mà nói, Lâm Vũ chính là cọng cỏ cứu mạng cuối cùng.
 
Nếu không với tiêu chuẩn thể hiện vừa rồi của Trần Phàm, trận đấu sau này hoàn toàn không cần đánh nữa, dùng cách nói của Tô San, đó căn bản không phải là trò chơi, mà là tìm xấu hổ mất mặt.
 
Lâm Vũ tựa hồ cũng biết minh gánh trách nhiệm trên người, có vẻ cực kỳ khẩn trương, mồ hôi tuôn trên trán không nói, lòng bàn tay đều ướt, lúc dùng chuột tay phải cũng run rẩy lên.
 
- Ngay phương pháp kiểm tra căn bản nhất đều không hiểu, cậu đang ở đây đòi múa rìu qua mắt thợ sao?
 
Thầy giáo kiểm tra máy tính nhìn thấy Lâm Vũ hoàn toàn không biết gì về kỹ thuật máy móc, lập tức lạnh lùng nói.
 
Kỹ thuật máy tính của Lâm Vũ quả thật không dám khen tặng, lời nói sắc bén của thầy giáo giống như đâm thẳng vào tim hắn, làm cho hắn cực kỳ khó chịu, nhưng hắn tâm cao khí ngạo thế nhưng không muốn chịu thua như vậy, mà đỏ mặt quát:
 
- Nhưng lúc trước hắn chơi gian lận a.
 
- Làm sao cậu biết lúc trước hắn chơi gian lận? Cậu có chứng cớ? Hoặc là cậu tìm được bằng chúng hắn chơi gian lận trong máy tính của hắn?
 
Thầy giáo không chút khách khí hỏi.
 
Lâm Vũ á khẩu không trả lời được.
 
Nhưng vẻ mặt Phạm Chí Vĩ không cam lòng nói:
 
- Nếu hắn không chơi gian lận, vì sao chúng ta ở trên diễn đàn tố giác hắn, hắn không đi giải thích?
 
- Giải thích có ý nghĩa sao?
 
Thầy giáo cười lạnh:
 
- Các cậu cũng không nhìn xem người ta là trình độ thế nào, các cậu là trình độ ra sao, đáng giải thích với các cậu sao? Tôi nói cho các cậu biết, thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc.
 
Người ta là trình độ thế nào, các cậu là trình độ ra sao?
 
Những lời này của thầy giáo kiểm tra giống như búa tạ, trực tiếp đem phần kiêu ngạo trong nội tâm đám người Phạm Chí Vĩ nện đến dập nát.
 
Thế cho nên bọn hắn rùng minh.
 
- Hắc, tôi không biết các cậu bình thường có xem qua trận đấu cs kinh điển hay không, nhất là Đồ Tể.
 
Nhưng vị thầy giáo tựa hồ không hề muốn lưu mặt mũi cho đám người Phạm Chí Vĩ, tiếp tục lạnh lùng công kích nói:
 
- Cơ hồ toàn bộ internet của Đồ Tể, Đồ Tể đều biết dùng tâm lý chiến. Điển hình nhất chính là mỗi lần Đồ Tể đều dùng dao đánh bạo đầu tay súng bắn tỉa. Vì sao hắn có thể cầm dao tiếp cận tay súng bắn tỉa? Cũng là bởi vì hắn có thể chuẩn xác đoán ra thời cơ nổ súng cùng bộ vị muốn bắn súng của tay súng bắn tỉa, do đó tiến hành tránh né.
 
- Mà vừa rồi, vị bạn học này giải quyết hai gã cảnh sát sau cùng, rõ ràng là dùng tâm lý chiến. Trình độ của các cậu cùng vị bạn học này chênh lệch như con kiến cùng con voi, sự khác nhau giữa kiến cùng voi, các cậu hiểu chưa?
 
Nói tới đây, người thầy giáo hít một hơi thật sâu, gằn từng chữ:
 
- Tôi khuyên các cậu nên tự động nhận thua đi, đừng ở đây tiếp tục tìm xấu hổ mất mặt.
 
break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc