(*) Kẻ có năng lực, tài giỏi không nên luyến tiếc cái gì đã qua đi, hoặc không cần lưu luyến cái đã mất.
Trình Thiên Lỗi đứng tại chỗ nhìn Dương Hiểu Đồng hào quang bắn ra bốn phía, hồi tưởng lúc trước cô ấy đối tốt với mình như thế nào, cùng với ngày đó chia tay hắn đối với cô châm chọc như thế nào, đột nhiên phát giác mình chính là tên ngốc. Quen nhau lâu như vậy nhưng hắn cũng chưa từng phát hiện nguyên lai Dương Hiểu Đồng cũng có lúc xinh đep như vậy sao?
Lâm Tử Di là một người cực kỳ yêu hư vinh, khi cùng hắn ở cùng một chỗ, không phải yêu cầu hắn mua cái này cho cô ta thì chính là mua cái kia, mà quen Dương Hiểu Đồng trong suốt mộ năm, tựa hộ cô ấy chưa từng yêu cầu hắn mua cái gì cho mình, đây chính là chênh lệch của hai người.
Nghĩ lúc trước, Dương Hiểu Đồng đối với hắn có bao nhiêu tốt, khóe miệng gợi lên một nụ cười tự tin. Chia tay bất quá cũng chỉ mới một tháng, trước kia Dương Hiểu Đồng yêu hắn nhiều như thế nào hắn đương nhiên biết rõ, tuy rằng lần trước ở lớp học cô nói không cần hắn, nhưng hắn không tin a!
Cô chính là do trước mặt nhiều người nên ngượng ngùng, cô chính là một nữ sinh quật cường, hắn tin tưởng chỉ cần hắn hối hận, nói nguyện ý cùng cô tiếp tục chung một chỗ, cô nhất định sẽ rất vui vẻ!
Lâm Tử Du hắn thật sự chịu đựng đã quá đủ. Hôm nay Trình Thiên Lỗi cũng tham gia cuộc thi phố vũ, mặt một thân hiphop, tăng thêm một phần tùy ý, khuôn mặt tuấn dật như trước, nhưng hiện tại đứng trước mặt Dương Hiểu Đồng hoàn toàn bất đồng.
“Hiểu Đồng, đã lâu không gặp” Trình Thiên Lỗi đi qua cười bắt chuyện, nhìn gần thấy cô càng đẹp hơn.
Dương Hiểu Đồng nhìn vẻ mặt mỉm cười chào hỏi của Trình Thiên Lỗi, khóe mắt hiện lên tia cười nhạo, hiện tại đến chào hỏi cô? Hắn chẳng lẽ không biết cô căn bản là không muốn nhìn thấy hắn sao?
Cánh hoa hồng khẽ mở, thanh âm đạm mạc mang từ miệng truyền đến, “Không gặp mới tốt” Bộ mặt lạnh lùng cùng với lớp trang điểm, phi thường phù hợp, làm cho những nữ sinh ở đây một phen kinh diễm, thật sự soái a!
Nụ cười trên mặt Trình Thiên Lỗi cứng đờ. Cô như thế nào cố thể nói với hắn như vậy? Suy nghĩ, tiếp tục nói, “Hiện tại Lâm Tử Di không ở đây, em không cần cố ý đồi với anh lãnh đạm” Nhất định là như vậy, hiện tại cô ta không ở đây, cô cũng không tất yếu làm bộ như không quan tâm.
“Cố ý cái gì? Nếu không phải nghĩ tại trước mặt nhiều người như vậy làm cho anh mất mặt, tôi căn bản không cần cùng anh nói chuyện.” Lúc này phòng hóa trang một mảnh yên tĩnh, bởi vì Dương Hiểu Đồng gần đây trong trường rất nổi tiếng, cùng với bạn trai xuất hiện khiến mọi người chú ý, mà giờ phút này Dương Hiểu Đồng tuy chỉ nói nhỏ nhưng phòng rất yên tĩnh nên mọi người đều có thể nghe được rõ ràng.
Tiểu Mẫn ‘xì’ một tiếng, nở nụ cười, trước kia thế nào cô lài không phát hiện Hiểu Đồng khi châm chọc người khác lại có trình độ cường hãn như vậy? Nói không muốn tại trước mặt nhiều người làm cho hắn mất mặt, tựa hồ lời này nói ra càng làm cho hắn mất mặt hơn thế nữa, hơn nữa cũng không thể phản bát. Như vậy mới hả giận, lúc trước tại căn tin Trình Thiên Lỗi nói ra những lời là cho cô không còn chút mặt mũi nào, đến bây giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ ràng, nếu so sánh, Dương Hiểu Đồng đã rất nhân nhượng.
Trình Thiên Lỗi rốt cuộc không thể bảo trì bộ dáng lạnh nhạt, hai tay kéo vai Dương Hiểu Đồng, nhìn cô nói, “Em có biết hay không em đang nói cái gì? Được rồi, anh đáp ứng trở lại bên cạnh em, em không cần ở đây nháo”. Thời điểm nói ra những lới này, trên mặt đắc ý nói không nên lời, tựa hồ trở lại bên Dương Hiểu Đồng, chính là hắn ban cho cô vinh quang. (Sally: tên này rất bệnh, hoang tưởng đến giai đoạn cuối hết thuốc chữa.)
Dương Hiểu Đồng nhìn tay hắn đặt trên vai mình, “Lấy tay bẩn của anh ra, dơ quần áo của tôi, tôi sẽ rất đau lòng a”. Giương mắt nhìn Trình Thiên Lỗi, liếc mắt một cái nhìn vào đáy mắt hắn, “‘Hảo mã bất cật hồi đầu thảo’ cẩu này anh có nghe qua chứa? Bổn tiểu thư nói qua, hiện tại trong mắt tôi anh cái gì cũng không phải, vì không để ảnh hưởng tâm tình của tôi, nhanh lăn đi một chút.” Thật không hiểu rõ trước kia cô như thế nào yêu thương nam nhân này nhiều như vậy? Quả thực chính là một bao cỏ (vô dụng), trừ bỏ vẻ bề ngoài thì cái gì cũng không biết.
Lời nói của Dương Hiểu Đồng mạnh mẽ đập vào trong ngực Trình Thiên Lỗi, hắn không rõ tại sao như vậy? Trừ bỏ lần trước trong lớp gặp cô một lần cũng không có gặp qua lần nào nữa, hắn nghĩ cô nhất thời xúc động, cho nên mới tại trước mặt nhiều người nói hắn như vậy, nói không cần hắn, nhưng hiện tại đã qua lâu như vậy, cô ấy cũng nên suy nghĩ cẩn thận lại, chinh mính cho cô ấy một cơ hội, cô ấy sao có thể nói như vậy?
“Là vì do anh mua cho lâm Tử Di nhiều thứ như vậy nhưng không mua cho em nên như vậy sao? Em muốn cái gì có thể nói cho anh biết, anh lập tức mua cho em.”
Nghe nói như thế Dương Hiểu Đồng cười nhạt, “Anh cho là ai cũng giống như các người ham tiền như vậy sao? Lúc trước không phải nói tôi xấu xí khinh thường tôi sao? Hiện tại thì lại như thế nào? Tôi càng khinh thường anh, bởi vì toàn thân anh không có gì đáng giả để tôi để vào mắt” Thật không rõ hắn cảm thấy mình ưu việt hơn người là từ do đâu mà có.
Tống Nhã Thiến đánh giá Trình Thiên Lỗi, trong mắt thoáng hiện lên hèn mọn, nam nhân này thật là cho người ta khinh thường, có lẽ cùng với Lâm Tử Di đều là loại người ham hư vinh ở chung một chỗ, chính là tuyệt phối.
“Ngươi…” Trình Thiên Lỗi bị Dương Hiểu Đồng nói đến không biết nói gì, nhất là hiện tại ở đây nhiều người như vậy, nhất thời thẹn quá thành giận, “Tôi nói như vậy, em còn muốn thế nào?”
“Anh nghe không hiểu tiếng người sao? Ta nói anh mau lăn đi. Có phải hay không muốn tôi tìm người đuổi anh?” Đây là lới nói lúc trước hắn ở căn tin nói với Dương Hiểu Đồng, hiện tại toàn bộ đều trả lại cho hắn.
Hiện tai mọi người mới biết được Trình Thiên Lỗi có bao nhiêu vô sĩ! Người ủng hộ Dương Hiểu Đồng càng ngày càng nhiều, cũng bời vậy đã xuất hiện fan club của Dương Hiểu Đồng.
Trình Thiên Lỗi phẫn nộ xoay người rời đi, Dương Hiểu Đồng mới hướng mọi người xin lỗi, “Vừa rồi thật ngượng ngùng, ảnh hưởng đến mọi người rồi.”
Nhìn Dương Hiểu Đồng cười chân thành, mọi người cũng cười đáp lại, thật là một nữ sinh khiến người ta yêu thích. Nhất là vừa rồi, sau khi chứng kiến trình độ vô sĩ của Trình Thiên Lỗi.
“Hiểu Đồng, ngươi vừa rồi rất soái a” Tống Nhã Thiến luôn luôn ôn như, thế nhưng nói ra những lới như vậy, dựng thẳng ngón tay cái lên, đôi mắt nghịch ngơm sáng lóng lánh, hng hăng phản kích như vậy, rất hả dạ a! Nếu lúc trước cô trước mặt mọi người cũng có dung khí như vậy thì tốt biết bao nhiêu!
Dương Hiểu Đồng sửng sốt, chợt nở nụ cười, “Haha, như vậy thực sự hả giận a!” Tất cả phẩn nộ tại căn tin ngày đó toàn bộ tiêu thất, đem tất cả của hắn trả lại cho hắn.
Sau khi mọi thứ khôi phục bình thường, Nhược Nhược cùng Tiểu Mẫn cũng đã trang điểm xong, chỉ chờ đến lượt biểu diễn, mà lúc này, Lâm Tử Di xuất hiện tại hậu trường, cô ta cũng đã trang điểm xong, thực thích hợp phong cách cô ta, quần áo hippop màu trắng, tăng thêm vài phần thanh thuần, lộ ra eo thon làm tăng thêm mấy phần gợi cảm, khóe mắt đánh máu đỏ, làm cho đôi mắt phượng càng thêm mị lực, đem toàn bộ những ưu điểm của cô ta đểu hiện ra ngoài.
Nhưng mà, thời điểm Lâm Tử Di xuất hiện, cũng phát hiện những người ở đây nhìn cô với ánh mắt rất kỳ quái, không khỏi cảm thấy nghi hoặc, trong những anh mắt kia tựa hồ có châm biếm?