Tống Hào Lâm lập tức liền nhận lấy tờ giấy trên tay hắn, chỉ liếc mắt một cái liền triệt để sửng sốt. Trên giấy viết như thế: ‘Tống gia, ngươi đã bất nhân cũng đừng trách ta bất nghĩa. Trò chơi, chỉ vừa mới vừa mới bắt đầu.’
Tống Dục Chính thấy biểu tình của Tống Hào Lâm không đúng, lập tức liền vội vàng cầm tờ giấy kia qua, song sau khi hắn nhìn thấy biểu tình cũng sửng sốt như Tống Hào Lâm, tờ giấy trên tay không khỏi bay ra rơi xuống trên mặt đất.
Tống Dục Triết đối với nội dung trên tờ giấy cũng rất tò mò, chỉ là hắn không giống như Tống Dục Chính chuyện gì đều cướp lấy để nhìn, thấy sắc mặt hai người hắn liền biết chuyện này không đơn giản, nhặt tờ giấy trên đất lên vừa nhìn vào sắc mặt chợt cũng xanh đen.
Hướng phía người kia nói: “Ở đây không chuyện của cậu, cậu đi xuống trước đi. Hai đứa nhỏ bị thương kia mau nhanh chóng đưa tới bệnh viện chữa thương đi.”
“Dạ! Dạ! Dạ!” Nói xong, lập tức liền rời đi, hắn chỉ biết chuyện xảy ra này tuyệt đối không phải cái sự tình gì tốt, nói cách khác, các gia chủ luôn luôn bình tĩnh tuyệt đối không có biểu tình như thế.
“Cha, anh hai, các người cảm thấy người viết tờ giấy sẽ là ai?” Mặc dù hỏi như thế, nhưng rất hiển nhiên trong lòng Tống Dục Triết đã có đáp án.
“Là Dương Hiểu Đồng làm…” Dường như dùng khí lực cực lớn mới nói ra ba chữ này, Tống Hào Lâm cụt hứng ngồi trên sô pha, lần này hắn thực sự làm sai rồi!
“Trừ cô ta ngoài ra không có người nào.” Tống Dục Triết ngồi trên sô pha sắc mặt âm tình bất định, nhưng lại có thể nhìn thấy tay của hắn hơi chút run rẩy.
Nội dung trên tờ giấy này đối với Tống gia bọn hắn mà nói không khác nào sấm sét giữa trời quang, vốn vẫn còn ôm hi vọng tìm Dương Hiểu Đồng giúp, thế nhưng hiện tại Dương Hiểu Đồng đã căm thù nhà mình.
“Cha, anh hai, các người nói lần này Nghiêm gia hạ dược có thể cùng Dương Hiểu Đồng liên quan hay không? Đây chính là người lành nghề hành động sau đó chuyện mới xảy ra, nếu như Nghiêm gia có thuốc này, sớm đã bắt đầu hành động, sao có thể lại chờ tới bây giờ?” Tống Dục Triết nói.
Lời này vừa nói ra, hai người đồng thời thay đổi sắc mặt, thời điểm khi bọn hắn nhìn tờ giấy kia trong đầu cũng đã hiện ra cái ý nghĩ này, thế nhưng Tống Dục Triết vừa nói ra như thế, mấy người không thể nghi ngờ gì nữa mà khẳng định giả thuyết này.
Bọn họ gặp được người biết luyện chế đan dược cũng chính là Dương Hiểu Đồng, mà đan dược của cô con số càng kinh người, mỗi ngày Ám Kim Mai Côi bán ra đan dược con số tuyệt đối là không thể tưởng tượng, mà hiệu quả kỳ lạ của chúng bọn hắn cũng nhìn thấy rất rõ ràng, thấy những điều chưa hề thấy.
Dương Hiểu Đồng chậm rãi trên đường trở về, muốn nhìn lại thủ đoạn vừa rồi của mình, cô càng lúc càng có thể cảm nhận được chỗ tốt của khinh công, giống như một trận gió, người khác căn bản không có biện pháp thấy rõ, thời điểm khi bọn hắn kịp phản ứng, hết thảy tất cả cũng đã kết thúc.
Khóe miệng giương lên vẻ tươi cười, bộ dáng thướt tha trực tiếp đi tới bên cạnh nam sĩ kia đánh hắn rơi trên cột điện.
Linh Nhi tự hào hẳn là như vậy, loại hiệu quả này dù là khinh công trên ti vi sợ rằng cũng không thể đạt được, bởi vì khinh công là thủ đoạn bảo mệnh hạng nhất cực kỳ hữu hiệu, cho nên Dương Hiểu Đồng đối với việc học tập nó vẫn luôn rất khắc khổ, đừng thấy Linh Nhi nhìn khả ái như vậy, thế nhưng thời điểm cô ấy giáo dục chính là tuyệt đối nghiêm khắc.
Hoặc là để cho Dương Hiểu Đồng chính mình tập luyện, một khi cô ấy biết, bắt tay làm tuyệt đối không nhẹ, so với Forlani hạ thủ còn nặng hơn. Lúc đối mặt với Linh Nhi, Dương Hiểu Đồng có loại cảm giác vô lực.
Bởi vì Linh Nhi tốc độ kia rất quỷ mị, Dương Hiểu Đồng thực sự là thúc ngựa vẫn thua. Nếu như Linh Nhi liền đứng ở đó cùng cô đánh nhau mà nói, cô thật đúng là không sợ, nhưng vấn đề là cô căn bản không đánh được Linh Nhi, mỗi lần sau khi Linh Nhi đánh xong người liền không thấy tăm hơi…
Hiện tại khinh công của Dương Hiểu Đồng coi như có chút thành tựu, người bình thường căn bản khó có thể phát hiện cô, người tu chân dù cho phát hiện cũng đuổi không kịp, đích thực là kĩ năng chạy trốn bảo mệnh cần thiết nha.
Trong một tuần tiếp theo, Dương Hiểu Đồng không để ý đến chuyện bên ngoài mà ở trong nhà học tập luyện chế đan dược mới, mỗi ngày lãng phí giá trị dược liệu nói ra tuyệt đối sẽ làm cho kẻ có tiền bình thường thịt đau, vui vẻ nhất không thể nghi ngờ chính là cửa hàng dược liệu, mỗi ngày đều có thể bán ra dược liệu như vậy.
Dương Hiểu Đồng đối với việc này lại hoàn toàn không phát giác, hoàn toàn chìm đắm trong quá trình luyện đan, ở trong quá trình luyện chế tần suất cao, cô chỉ cảm giác mình đối với luyện đan cảm ngộ càng ngày càng sâu, mặc dù nói không nên lời, nhưng lại có thể thật thật tại tại cảm nhận được.
Khí trời Yên Kinh có vẻ phá lệ âm trầm, rất có cảm giác gió thổi mưa dông trước cơn bão, duy trì cục diện tam đại gia tộc mấy trăm năm, bây giờ lại bắt đầu thay đổi.
Lần này người Nghiêm gia khởi xướng tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt, bắt đầu khắp nơi chèn ép thế lực của Tống gia, mà Trương gia mặc dù không phải biết trước nhưng thực lực của bọn họ cũng không phải chỉ trưng bày, ở trong thời gian ngắn ngủi hai ngày sau đó đã nhận ra chuyện này.
Không cam lòng rớt lại phía sau, người Trương gia cũng bắt đầu đem đại bộ phận thế lực cũng thu được Yên Kinh, ở Yên kinh bắt đầu từng bước một chèn ép thế lực của Tống gia, hiện tại Tống gia có thể nói bị thụ động chèn ép, nhưng cũng không thể tránh được.
Vốn thực lực ba người tương xứng, một khi hai phe giao thủ, người còn lại tất nhiên sẽ ngồi thu lưới ngư ông đắc lợi, bọn họ đều là người thông minh, tự nhiên sẽ không để cho người khác làm ngư ông, cho nên từng ấy năm tới nay mặc dù không ngừng ma sát nhỏ tuy nhiên gây chiến lại chưa từng có phát sinh qua.
Cục diện như thế khiến cho mọi người dần dần minh bạch, Tống gia sợ là không trụ được, sau khi cảm nhận được manh mối này, rất nhiều gia tộc phụ thuộc vào Tống gia bắt đầu cuống quít thoát ly Tống gia, tìm kiếm lối ra cho mình.
Tống gia một bên phải ứng phó hai nhà Nghiêm, Trương chèn ép, một mặt lại phải đối mặt với quấy nhiễu đến từ Dương Hiểu Đồng, thực lực bang Hải Diễm cũng không phải để trưng bày, mặc dù tất cả bọn họ không phải là người tu chân, thế nhưng nhiều người như vậy ở cùng một chỗ, lực lượng kia thế nhưng cũng không thể khinh thường.
Toàn bộ Tống gia bận túi bụi, lại chỉ có thể dần dần co rút lại thế lực, chủ yếu giữ thế lực nhà mình, cái khác thì lại là bị hai nhà Nghiêm, Trương cấp tằm ăn rỗi (ở đây chỉ thế lực của Tống gia nhanh chóng bị hai nhà Nghiêm, Trương thâu tóm).
Cảnh tượng hiện tại của Nghiêm gia có thể nói thế này, theo thế lực của Tống chuyển dời qua đây làm cho thực lực của bọn họ phong phú một vòng lớn, mặc dù Trương gia tốc độ không chậm, cục diện hai nhà bây giờ là chống lại nhau, thế nhưng thực lực ẩn ẩn lại vượt qua Trương gia một chút.
Yên Kinh phong vân thay đổi, toàn bộ các thế lực nhỏ trong Yên Kinh đều có chút sợ hãi. Trong thời điểm chuyển giao thực lực của Tống gia, chuyện đã xảy ra tuyệt đối không ít. Huyện trưởng, thị trưởng, sinh trưởng bị điều tra ra án tham ô, cùng với hành vi phạm tội bất luận là có hay không tất cả đều bị báo cáo ra.
Người cùng Tống gia có một chút quan hệ đều vì không liên lụy đến chính mình, lần này sau một tháng phong ba mới hoàn toàn lắng lại, Yên Kinh lại lần nữa trở về bình thường, chỉ là Tống gia lại biến mất trong tam đại thế lực.
Một tháng, Dương Hiểu Đồng đã triệt để tiếp nhận thế lực bang Hải Diễm, đối với địa bàn lớn lớn nhỏ nhỏ, các thị trường nắm giữ, thu nhập mỗi tháng, ở mỗi địa phương có bao nhiêu huynh đệ cũng đều biết.
Đương nhiên, cô nhận thức cũng chỉ là một vài nhân vật có năng lực cường đại, muốn nói mỗi huynh đệ đều biết đó là không hiện thực, nhưng có thể khẳng định chính là mỗi huynh đệ đều biết Dương Hiểu Đồng – đại đương gia này.
Thủ đoạn lo lắng kia của Dương Hiểu Đồng lập tức phát huy công dụng, cô biết nên như thế nào lấy được hiệu quả tốt nhất để lấy được nhân tâm, trong thời gian ngắn ngủi một tháng, lại đạt được khen ngợi của mọi người, một ít huynh đệ cũng từ trong đáy lòng tin phục cô.
Mọi người đều biết đại đương gia này đối với bọn họ càng thêm hào phóng, làm việc càng thêm đại khí, đắc tội chuyện của cô tuyệt đối không chịu nhượng bộ, chuyện huynh đệ chính là chuyện của cô, chỉ cần có huynh đệ bị khi dễ cô nhất định sẽ trả thù lại.
Chính là tất cả điều này khiến cho Dương Hiểu Đồng dần dần thâm nhập nhân tâm, mọi người cũng không còn cảm thấy một nữ nhân không có biện pháp làm đại đương gia hắc bang.
Mấy ngày này tới nay, bọn họ và bang Thanh Sói lớn lớn nhỏ nhỏ náo loạn không ít mâu thuẫn, đại đương gia bang Thanh Sói chính là coi trọng cơ hội bang Hải Diễm bọn họ đổi chủ, muốn mượn cơ hội này một lần nhảy lên đệ nhất, bất quá rất rõ ràng tính toán này là gọi lộn số.
Dương Hiểu Đồng biết không lâu sau, hai bang phái nhất định sẽ triển khai một hồi chém giết lớn, đến lúc đó thế lực hắc bang của Thụy Thành cũng sẽ phát sinh thay đổi lớn, thế nhưng cô có lòng tin chắc chắn có thể nhanh chóng nắm giữ thế lực bang Thanh Sói.
Ở bang Hải Diễm còn có một chuyện cần làm, đó là làm thế nào khiến Trần Vĩ vì mình trung tâm làm việc, dù sao Trần Vĩ ở bang Hải Diễm danh vọng cũng không thấp.
Sau thời gian luyện tập lâu như vậy, Dương Hiểu Đồng rốt cuộc thành công luyện chế ra một lò đan dược trị liệu ung thư phổi, tiêu phí nhiều thời gian rất dài, cô lại cực kì có cảm giác thành tựu.
Hôm nay, Dương Hiểu Đồng giống như bình thường ở tổng bộ bang Hải Diễm kiểm tra tình hình nội bộ bang Hải Diễm trong khoảng thời gian gần đây, lúc Trần Vĩ đang báo cáo đột nhiên nhận được một cú điện thoại, nhưng mà sau khi tiếp điện thoại xong, sắc mặt của hắn đột nhiên liền thay đổi.
Trở nên tái nhợt, âm trầm, cô là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt hắn như thế. Hắn vội nói một câu: “Đại đương gia, thật ngại quá, nhà tôi có một số việc, cần phải rời đi một lát.”
Dương Hiểu Đồng khoát tay áo, cô đối với huynh đệ tuyệt đối không tệ, cô nói: “Vậy ông mau đi đi, nếu như ta có cái gì có thể giúp chút gì liền nói với ta.”
“Vâng, cảm ơn đại đương gia!” Nói xong, Trần Vĩ ngay lập tức rời đi.
Du Du đột nhiên cao hứng nói với Dương Hiểu Đồng, rốt cuộc cũng thành công phá giải mật mã vị tiên sinh kia, lời này vừa nói ra, trong lòng Dương Hiểu Đồng thế nhưng cũng không khỏi run rẩy một chút, chợt hỏi: “Hắn là thân phận gì?”
“Diệc Vĩnh Huyền, bốn mươi lăm tuổi. Người tu chân của thế gia Diệc gia. Diệc gia cùng Trương gia, Nghiêm gia, Tống gia bọn họ khác biệt, Diệc gia là gia tộc chuyên môn tu chân, thế lực rất lớn, không liên quan đến quân đội, thế nhưng ở quân đội thật sự có địa vị hết sức quan trọng.”
Dù sao Diệc gia bọn họ thực lực mạnh, mỗi gia tộc đều là người tu chân, một khi đắc tội bọn họ, kia đại giới tuyệt đối là nặng nề.
“Biết người của Diệc gia cũng không nhiều, có thể biết gia tộc bọn họ người đó đều nhất định là toàn người quyền thế, địa vị Diệc gia là siêu nhiên.”
Nghe Du Du nói, Dương Hiểu Đồng cũng rất kinh ngạc, đến tận bây giờ cô còn thật không biết hóa ra còn có một thế gia tu chân tồn tại, đột nhiên nhớ tới thời điểm lúc trước Tống Hào Lâm giới thiệu tình hình với cô, từng nhắc tới qua cái gia tộc kia, bây giờ nghĩ lại nên là Diệc gia này đi.
“Diệc Vĩnh Huyền là đồng lứa với Diệc gia tử, người đứng hàng thứ tư, thực lực cao cường, tớ dự đoán hẳn là tương đương với Thiên Hàng Bảo Điển tu luyện tới thực lực cấp bốn năm, thế nhưng vì sao hắn tìm cậu, điểm này tớ cũng không biết.” Du Du nói.