Trần Gia Bảo không ngừng chuẩn xác nói ra bệnh tình của đối phương, chẳng mấy chốc tất cả bệnh nhân trong phòng họp đều lôi kéo sang, vây quanh Trần Gia Bảo đông như mắc cửi.
“Trời ạ, tài quá, thật sự là tài quá.”
“Bác sĩ Trần, xem cho tôi chút đi, tôi chứ thấy mình bị hoa mắt chóng mặt ấy.”
“Không không không, xem cho tôi trước.”
Vật đổi sao dời, Hứa Mỹ Hòa lẻ loi ngồi một bên, trong lòng cảm thấy vô cùng nhụt chí.
Cô ta phải hỏi và bắt mạch mới phán đoán chuẩn xác ra được bệnh tình của đối phương, thế mà Trần Gia Bảo chỉ cần liếc mắt nhìn một cái là biết ngay. Cô ta hiểu mình đã thua rồi, hơn nữa còn thua hoàn toàn.
Vẻ mặt của Hứa Thành Sâm và Hứa Quân Bình đều rất trầm trọng. Xem ra, hai người đã xem thường Trần Gia Bảo, chỉ cần dựa vào thủ đoạn quan sát khí sắc để suy đoán ra bệnh tình này, Trần Gia Bảo đã đủ để khiêu chiến bọn họ rồi.
Nhưng Hứa Thành Sâm rất tự tin, người chiến thắng sau cùng vẫn là nhà họ Hứa.
Bởi vì nhà họ Hứa là một dòng họ có truyền thống Đông y lâu đời, hơn nữa lại còn có gần trăm năm lịch sử, có một trong những truyền thừa Đông y đứng đầu Việt Nam, sở hữu rất nhiều toa thuốc quý giá và thủ pháp châm cứu.
Cho dù Trần Gia Bảo thật sự có thành tựu ở Đông y thì tuyệt đối cũng sẽ sẽ không phải đối thủ của nhà họ Hứa!
“Trần Gia Bảo, cuộc so tài này, tôi tự mình ra sân, đấu châm cứu với cậu, thế nào?” Hứa Thành Sâm ngạo nghễ nói.
Đông đảo các bác sĩ trưởng xung quanh đều phấn khởi cả lên, Hứa Thành Sâm có trình độ châm cứu rất cao, đứng đầu cả nước, tiếc là bình thường Hứa Thành Sâm đều không dễ dàng ra tay, bây giờ bọn họ có thể tận mắt nhìn thấy thủ pháp châm cứu của Hứa Thành Sâm rồi, chắc chắn sẽ nhận được lợi ích không nhỏ.
“Đậu xanh, người đứng đầu nhà họ Hứa muốn tự mình tham gia thi đấu sao, hình như hơi coi trọng Trần Gia Bảo rồi?”
“Chú thì biết cái gì, chú không nghe lúc nãy bọn họ đã nói ba ván thắng hai thì thắng sao, bây giờ Trần Gia Bảo đã thắng một ván, nghĩa là đã dẫn đầu cuộc so tài rồi, ông Hứa muốn đảm bảo an toàn nên tự mình đấu với Trần Gia Bảo đấy. Quả nhiên người càng già càng cẩn thận mà.”
“Không thể không nói, đúng là Trần Gia Bảo rất có bản lĩnh chẩn đoán bệnh, nhưng so tài châm cứu với ông Hứa ấy à, vẫn chỉ là lấy trứng chọi đá, không biết tự lượng sức mình.”
Mọi người đều tin chắc một điều, nếu mà thi đấu với Hứa Thành Sâm, Trần Gia Bảo thua chắc rồi!
“Ông nội thế mà lại đích thân thi đấu ư? Kể từ Trung Thu năm ngoái, sau khi chữa bệnh cho thị trưởng Tần thì ông nội rất ít khi tự mình ra tay, bây giờ so tài với Trần Gia Bảo lại chủ động lên, hơn nữa lại còn đấu về châm cứu – sở trường của ông. Trần Gia Bảo ơi là Trần Gia Bảo, cho dù anh thua thì cũng thua trong vinh quang rồi.” Hứa Mỹ Hòa lắc đầu cảm thán.
Chỉ có Hồ Quốc Trung là tỏ vẻ xem thường: “Hừ, mặc dù thuật châm cứu của ông cụ nhà họ Hứa rất lợi hại, thế nhưng vẫn chênh lệch quá lớn so với thuật châm pháp thần kỳ của Trần Gia Bảo. Mấy người ấy à, chắc phải bị vả mặt rồi.”
Hứa Thành Sâm nghe thấy những tiếng bàn luận sôi nổi xung quanh, cũng nở nụ cười đắc ý, nói: “Cậu Trần, hai chúng ta tự lựa chọn ra một bệnh nhân, sau đó dùng châm cứu để tiến hành chữa trị, ai có thể chữa cho đối phương sẽ thắng. Để tránh có người nói tôi ỷ lớn hiếp nhỏ, tôi có thể bắt đầu trước, để cậu có thể chính mắt nhìn thấy thủ pháp châm cứu của tôi, cậu thấy thế nào?”
“Mời ông.” Trần Gia Bảo cười một tiếng, Hứa Thành Sâm quả không hổ danh là người đi đầu giới Đông y, vẫn là có chút khí phách.
Hứa Thành Sâm chắp hai tay ra sau lưng, đảo mắt nhìn một vòng, đột nhiên hai mắt sáng lên, ông ta đi tới trước một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi trắng, nói: “Anh bạn này, không biết anh thấy khó chịu ở đâu?”
Tức khắc có không ít bệnh nhân đều nhìn về phía người đàn ông trung niên với vẻ ao ước, có thể được Hứa Thành Sâm chọn trúng, thật sự là đã tích đức ba đời.
Người đàn ông trung niên vui mừng không thôi, kích động nói: “Bác sĩ Hứa, tôi tên là Đinh Văn Khải, thời gian qua tôi bị đau dạ dày, bụng nhiều nước, hơn nữa ăn không ngon, tinh thần mệt mỏi, răng cũng rất đau.”
Hứa Thành Sâm bắt mạch cho ông ta, nói: “Anh có vấn đề về đường tiêu hóa, cần châm vào huyệt Túc Dương Minh Vị. Cậu Trần, tôi chọn bệnh nhân này để tiến hành châm cứu, cậu thấy sao?” Hứa Thành Sâm nhìn về phía Trần Gia Bảo.
“Được chứ, tôi không có ý kiến gì cả.” Trần Gia Bảo thản nhiên nói.
“Vậy được.” Hứa Thành Sâm nở một nụ cười đầy tự tin, nói với Đinh Văn Khải: “Anh Đinh, xin anh hãy cởi áo ra.”