Thời điểm Viên Cầu chạy đến, toàn bộ khách sạn là một mảnh bình tĩnh, ngay cả một bong người cũng không có, chớ nói chi là Lịch Dược, tất cả đều đã đi ra.
- Tốt một cái Lịch Dược, cũng dám động thủ với huynh đệ của Trần đại thiếu.
Viên Cầu tức đến dậm chân:
- Hiện tại trốn ta đúng không? Ta nhìn ngươi có thể trốn đi nơi nào.
- Lịch Dược một mực đều mơ tưởng thu mua Nhà máy Sắt Thép của Chu Trướng gia, hẳn là bởi vì như thế, mới bắt mấy người Chu Trướng, đến uy hiếp cha của Chu Trướng.
Viên Cầu có chút thở dài một hơi, thầm nghĩ:
- Chỉ cần Lịch Dược không phải ngu xuẩn, sẽ không dám động thủ với mấy người Chu Trướng. Nói cách khác, bọn người Chu Trướng tạm thời không có nguy hiểm gì.
- Trần đại thiếu đã từ M quốc trở lại rồi, chuyện này, phải thông tri Trần đại thiếu.
Nghĩ vậy, Viên Cầu móc điện thoại ra, bấm điện thoại của Trần Thanh Đế.
Điện thoại chuyển được, Viên Cầu nói mọi chuyện cho Trần Thanh Đế.
- Dùng tốc độ nhanh nhất, điều tra ra hiện tại mấy người Chu Trướng ở địa phương nào.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Tình huống Chương Đài bây giờ như thế nào?
- Chương Đài không có đại sự gì.
Viên Cầu nói:
- Không có nguy hiểm tánh mạng. Bất quá, trong thời gian ngắn sẽ không xuống giường được.
- Ân, vậy là tốt rồi.
Trần Thanh Đế cúp điện thoại.
Chỉ cần không chết, lại thương lần nữa, đối với Chương Đài mà nói, đều chưa tính là tổn thương gì. Phải biết rằng, năng lượng chữa trị trong cơ thể Chương Đài là rất ngưu bức đấy.
Dùng không được bao lâu là có thể tự chữa trị, khôi phục thương thế.
- Lịch Dược, tốt một cái Lịch Dược.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong con ngươi lóe ra hàn mang:
- Xem ra Lịch gia các ngươi là tìm chết. Bởi vì Lịch Dược ngươi, tự chui đầu vào rọ.
Trần Thanh Đế nổi giận.
Rất nhanh, điện thoại của Trần Thanh Đế vang lên, Viên Cầu gọi tới.
- Trần đại thiếu, nơi Lịch Dược trú chân đã tìm được rồi.
Thanh âm của Viên Cầu ở trong điện thoại vang lên:
- Lần này Lịch Dược đã mang đến đại lượng cao thủ.
- Tình huống cụ thể, ngươi đi qua nhìn một chút, ta nói địa chỉ cho ngươi.
Nói xong, Viên Cầu cúp điện thoại. Bất quá rất nhanh, Trần Thanh Đế nhận được một địa chỉ.
- Lịch Dược mang đến người, thực lực cũng không tệ, xem ra thế lực Lịch gia thật không đơn giản a.
Bên ngoài một tòa trang viên, thần thức của Trần Thanh Đế quét ngang. Đem trọn cái trang viên xem xét một lần, 29 người, thực lực yếu nhất cũng bằng tiêu chuẩn những lính đánh thuê kia. Còn có bốn người, ít nhất có được chiến lực tương đương với Trúc Cơ sơ kỳ.
- Hiện tại tuy tình huống của mấy người Chu Trướng không tính quá tốt, lại không có nguy hiểm tánh mạng gì.
Thần thức của Trần Thanh Đế càn quét:
- Lịch Dược, vậy mà không có mặt.
- Trước cứu mấy người Chu Trướng rồi nói sau.
Nghĩ vậy, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, cũng không có tiến vào trang viên, mà là rất nhanh thối lui.
- Những người này, vừa vặn có thể làm cho Huyết Nhận đề thăng một lần.
Cách trang viên bên ngoài một dặm, Trần Thanh Đế bấm điện thoại của Liễu Nhất Thôn:
- Có nhiệm vụ.
- Nhiệm vụ gì.
Căn cứ Huyết Nhận, Liễu Nhất Thôn chấn động toàn thân, trong con ngươi lóe ra tinh mang.
Chiến đấu, thành viên Huyết Nhận cần chiến đấu.
Trần đại thiếu cho ra nhiệm vụ, tất nhiên không đơn giản, tuyệt đối là một cơ hội tăng thực lực lên thật tốt, Liễu Nhất Thôn như thế nào không hưng phấn?
- Chọn lựa 100 tên thành viên Huyết Nhận, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới. Sau khi đi vào, trực tiếp động thủ, lúc này là ám sát, chú ý che giấu.
Trần Thanh Đế nghĩ nghĩ, nói ra:
- Nhớ rõ, mang Võ Thuật cùng Trương Hùng Phi đến.
Tuy thực lực của Võ Thuật cùng Trương Hùng Phi tăng lên rất nhiều, so với lúc trước vào Huyết Nhận thì cường đại hơn nhiều, nhưng mà, ở bên trong Huyết Nhận, vẫn là yếu nhất.
- Vâng, Trần đại thiếu.
Liễu Nhất Thôn cúp điện thoại, bắt đầu chọn lựa.
Mà Trần Thanh Đế thì tiềm nhập trong trang viên, tuy muốn luyện binh, nhưng mà phải cam đoan mấy người Chu Trướng an toàn. Vạn nhất người Lịch gia động thủ, cho dù không luyện binh, Trần Thanh Đế cũng sẽ ra tay.
Dưới tình huống cam đoan an toàn tuyệt đối, mới có thể luyện binh.
- Cô nàng này, lớn lên thật đúng là không tệ, khí chất vô cùng tinh khiết, lão tử rất ưa thích.
Trong đó một gã nam tử khoảng 30 tuổi, nhìn Thẩm Kỳ nói:
- Các huynh đệ, muốn thoải mái một chút hay không?
- Hoàn toàn chính xác là không tệ, chậc chậc.
Lập tức, lại có một gã nam tử khoảng 28-29 tuổi, xoa xoa đôi bàn tay, nói ra:
- Tuy không thể giết bọn chúng, nhưng có thể chơi đùa.
- Câm miệng.
Một trung niên nam tử tuổi hơn bốn mươi, mở hai mắt ra, lạnh giọng nói:
- Dược thiếu gia đã từng nói qua, không được làm cái gì đối với bọn hắn, chẳng lẽ các ngươi muốn chết hay sao?
- Không phải chỉ là một cô nàng ư, chơi thì chơi, có cái gì quá không được hay sao?
Tên nam tử 28-29 tuổi kia, vẻ mặt khó hiểu.
- Không nên nói cho ta, các ngươi không biết tiểu nha đầu này là bạn gái của Chu Trướng. Mà bọn người Chu Trướng, đều là huynh đệ của Trần Thanh Đế.
Trung niên nam tử tràn đầy khinh thường nói:
- Trước khi Trần Thanh Đế chưa có chết, huynh đệ của hắn, chỉ có thể giáo huấn, lại không thể giết.