Trần đại thiếu chính là ngưu bức hò hét như vậy, người, có thể làm cho bọn hắn ở trong thời gian chưa đủ một tháng, trở nên mạnh như thế? . .
Tuyệt đối không phải người bình thường.
- Cái kia...
Trần Chấn Hoa liếc nhìn Hổ Nha, nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định hỏi một câu:
- Thanh Đế, William thật sự bị con đánh chạy?
William cường đại, không có ai tinh tường so với Trần Chấn Hoa, nhất là ở trong rừng rậm này.
Đương nhiên, Trần Chấn Hoa hỏi như thế, vẫn có mục đích của hắn.
Dù sao Hổ Nha cũng là thuộc hạ của Thương đại nhân, không thuộc về Trần gia, còn phải thông qua một ít giải thích, che dấu thực lực Trần Thanh Đế thoáng một phát. Trần Chấn Hoa tin tưởng, Trần Thanh Đế khẳng định biết rõ ý của hắn.
Quả nhiên, Trần Chấn Hoa vừa dứt lời, bọn người Hổ Nha dựng lỗ tai lên, muốn biết, Trần Thanh Đế sẽ có giải thích dạng gì.
Không có chuyện ẩn ở bên trong sao?
Đối với cách nghĩ của Trần Chấn Hoa, Trần đại thiếu đương nhiên có thể nhìn ra. Đơn giản, là không muốn cho Thương đại nhân, nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế hắn mà thôi.
Bất quá, Trần đại thiếu há sẽ để ý?
Đương nhiên, Trần Chấn Hoa làm như thế rồi, Trần đại thiếu sẽ không để ý phối hợp thoáng một phát, còn có thể nói một nửa, lưu một nửa.
Thấy vậy, cả đám Trần Chấn Hoa cùng Hổ Nha, ngay ngắn hít sâu một hơi. Ai cũng thật không ngờ, Trần Thanh Đế dĩ nhiên là một Hỏa Dị Năng giả.
Dị Năng giả a.
- Chính như các ngươi đã thấy, ta là Hỏa Dị Năng giả, mà William là Mộc Dị Năng giả.
Trần đại thiếu ở bên trong Liệt Hỏa, lông mày nhíu lại, thản nhiên nói:
- Mộc Dị Năng giả, thực lực ở trong rừng rậm, tuy sẽ rất cường hãn, nhưng mà, Hỏa Dị Năng giả càng mạnh hơn nữa.
- Mộc sinh Hỏa, ta tin tưởng mọi người cũng biết a?
Trần Thanh Đế nhíu mày, ánh mắt đã rơi vào trên người Hổ Nha, thản nhiên nói:
- Nếu như ngươi là Mộc Dị Năng giả, nhìn thấy ta một thân hỏa diễm, sẽ như thế nào?
Nói xong, Trần Thanh Đế vung tay lên, một thân hỏa diễm rất nhanh biến mất không thấy.
Giải thích thoáng một phát là tốt rồi, không cần phải nói quá nhiều.
Trần Thanh Đế cũng không có hứng thú, đem quá trình chiến đấu nói cho bọn người Hổ Nha.
Sở dĩ Trần đại thiếu giải thích, là muốn dùng thân phận Hỏa Dị Năng giả, che dấu thân phận Tu Chân giả thật sự. Từ đó chuyển di ánh mắt của Hổ Nha.
Coi như là bị theo dõi, cũng chỉ sẽ cho rằng, Trần đại thiếu là một Hỏa Dị Năng giả mà thôi, mà không phải Tu Chân giả.
Tu Chân giả, mới là át chủ bài của Trần đại thiếu.
Đương nhiên, không phải lớn nhất.
Át chủ bài lớn nhất, hiện tại còn phát huy không ra tác dụng quá lớn, đó chính là thân phận: Luyện đan, luyện khí... Đại Tông Sư.
Đây mới là át chủ bài lớn nhất, trước mắt mà nói, cũng là gân gà nhất.
Không có tài liệu a.
- Đợi sự tình này chấm dứt, ta dùng một khối Vô Ngân Băng Tủy, luyện chế một tấm phù triện, dùng phòng ngừa vạn nhất.
Trần Thanh Đế thầm nghĩ trong lòng:
- Vô Ngân Băng Tủy tuy tốt, nhưng mà, ở thời điểm mấu chốt không dùng được, bị giết, vậy thì quá ngu xuẩn rồi.
Hiện tại, ngoại trừ Vô Ngân Băng Tủy kiếm ra, Trần đại thiếu thật sự là không có thủ đoạn vệ tánh mạng ngưu bức gì bảo.
Nhưng mà, dùng Vô Ngân Băng Tủy luyện chế một tấm phù triện, uy lực kia có thể ngưu bức rồi.
Đắt đỏ là đắt đỏ, nhưng ở thời điểm mấu chốt, đây chính là đại chiêu, là tuyệt chiêu bảo vệ tánh mạng, giết địch.
Chứng kiến Trần Thanh Đế là Hỏa Dị Năng giả, lại nghĩ tới William là Mộc Dị Năng giả, tăng thêm đủ loại suy đoán cùng liên tưởng, bọn người Hổ Nha cũng bình thường trở lại.
Chỉ là, ai cũng không biết, Hỏa Dị Năng giả chỉ là nghề phụ của Trần đại thiếu mà thôi.
Kế tiếp, Trần đại thiếu lại giúp những thành viên Huyết Nhận bị thương kia, xử lý thương thế thoáng một phát, sau đó tiếp tục giảo sát lính đánh thuê luyện binh.
Về phần Hổ Nha tổ, người bị thương, Trần đại thiếu không nhìn thẳng.
Cái này lại để cho Hổ Nha càng thêm phẫn nộ.
Nhưng mà, Trần đại thiếu lại nói một câu: Ca ca ta mới là lãnh đạo tối cao nhất, ta nói thế nào là thế nào, các ngươi muốn đạt được tư liệu nghiên cứu, phải biết nghe lời.
- Còn một đám lính đánh thuê chưa có chém giết, hơn nữa, khoảng cách lẫn nhau cũng càng ngày càng gần.
Ánh mắt của Trần Thanh Đế, đã rơi vào trên người Hổ Nha, lạnh giọng nói:
- Không có lệnh của ta, Hổ Nha tổ các ngươi, không được ra tay. Đây là mệnh lệnh.
- Ai mà thèm ra tay.
Hổ Nha nhíu mày, tràn đầy khinh thường nói:
- Cho dù tất cả thành viên Huyết Nhận đều bị giết, ta cũng sẽ không ra tay. Hừ!
Hổ Nha ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà, một khi nhận được mệnh lệnh của Trần Thanh Đế, nàng tất nhiên sẽ ra tay. Hơn nữa, chính thức đến thời khắc nguy cấp, Hổ Nha tổ cũng sẽ không đứng ngoài quan sát.
Bất quá, Trần Thanh Đế nói một câu, lại làm cho Hổ Nha suýt nữa phát điên.
- Không ra tay tốt nhất, bằng không thì, đừng nghĩ đến tư liệu nghiên cứu.
Nói xong, Trần Thanh Đế móc ra một tập tài liệu, ném cho Hổ Nha:
- Đây là một nửa, chờ sau khi sự tình chấm dứt, ta sẽ cho ngươi một nửa khác.
Hết cách rồi, không có tư liệu nghiên cứu trong tay, người Hổ Nha tổ thật sự là rất khó nghe theo mệnh lệnh của Trần Thanh Đế, đối với một điểm này, Trần đại thiếu vẫn có tự mình hiểu lấy.