Thiết Nam ly khai Huyết Nhận, lại nằm viện lâu như vậy, thời gian chính thức tăng thực lực lên mới bao lâu a? Nhưng mà, Thiết Nam lại một chiêu đánh bại huấn luyện viên Huyết Nhận, Lôi lão đại.
Nhất là ba thành viên Huyết Nhận được Trần Thanh Đế cứu kia, càng là phấn chấn, kích động.
Lôi Báo cúi đầu, hắn biết rõ, Thiết Nam hạ thủ lưu tình rồi, cũng biết, nếu như hắn là địch nhân của Thiết Nam, lúc này, hắn đã chết.
Đồng dạng, Lôi Báo cũng biết, hắn không có tư cách khiêu chiến Trần Thanh Đế.
Trần Thanh Đế có thể trong thời gian ngắn ngủi, để cho Thiết Nam trở nên mạnh như thế, vậy Trần Thanh Đế ở những ngày này, nên mạnh bao nhiêu?
Mấy tháng này, ngươi tăng lên sao?
Câu hỏi của Trần đại thiếu, vang lên trong óc Lôi Báo.
- Từ hôm nay trở đi, ta chính là huấn luyện viên duy nhất, cũng là tuyệt đối của các ngươi, còn có người nào ý kiến không?
- Cha, luyện thêm đi a, cha không phải là đối thủ của con. Giống như là, Thiết Nam và Lôi Báo ở giữa chênh lệch.
Thiết Nam và Lôi Báo chênh lệch?
Dựa vào, đây chẳng phải là nói, Trần đại thiếu có thể miểu sát Trần Chấn Hoa?
Trần Chấn Hoa không tin.
- Phong Nhiên vẫn luôn hại con, mà những năm gần đây, Trần gia cũng không có cảnh tượng như mặt ngoài.
Trần Chấn Hoa hít sâu một hơi, nhịn không được nói ra:
- Mà vốn con chỉ là một hoàn khố không có việc gì, ngồi ăn rồi chờ chết, nhưng mà, con lại biết hết thảy.
- Cũng chính bởi vì như thế, mới là mục đích con muốn sao?
Trần Chấn Hoa gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần đại thiếu, nói ra:
- Vô luận con chọc tai họa gì, làm ra sự tình táng tận thiên lương gì, lão gia tử đều một mực che chở con. Vì con, không tiếc là địch cùng bất luận kẻ nào, lão gia tử không có bị con lừa gạt?