Trần Thanh Đế nhíu mày, lấy ra một thanh trường đao, chỉ vào Lâm Sát Địch, nói ra:
- Không nên phản kháng, khiếp sợ còn ở phía sau.
- Oa kháo, tiểu tử ngươi muốn làm gì?
Lâm Sát Địch nhìn Trần Thanh Đế hằm hằm, lão tử đang cảm thụ thoải mái, ngươi vậy mà cầm trường đao chỉa vào ta, lại nói không phản kháng?
- Tin tưởng cháu, cháu là nghiệm chứng Điều Hòa y phục phiên bản tăng cường cùng bình thường khác nhau.
Trần Thanh Đế nhíu mày, vẻ mặt khinh bỉ nói:
- Lâm thúc, ngươi sẽ không sợ đi à nha?
- Sợ? Lão tử sẽ sợ?
Mặt mũi Lâm Sát Địch tràn đầy khinh thường.
- Cái kia tốt, đứng yên đừng nhúc nhích, để cho cháu chém một đao, nhìn xem có thể phá phòng ngự của này Điều Hòa y phục phiên bản tăng cường này hay không.
Nói xong, Trần Thanh Đế giơ trường đao trong tay lên, rất nhanh chém vào trên người Lâm Sát Địch.
- Cái này...
Lâm Sát Địch nhìn Điều Hòa y phục hoàn hảo không tổn hao gì, chấn kinh rồi:
- Đây là có chuyện gì? Không chỉ phá phòng ngự không nổi, ta còn không cảm thấy bất luận đau đớn gì.
Ăn mặc khôi giáp, người khác chém một đao cũng sẽ không phá được phòng ngự, nhưng mà, lại có thể cảm nhận được đau đớn.
Dù sao, va chạm cũng là rất đau.
- Cái này là phiên bản tăng cường cùng bình thường khác nhau.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Lâm thúc, Điều Hòa y phục phiên bản tăng cường này, còn có một danh tự, cái kia chính là áo điều hòa chống đạn, chỉ là viên đạn, còn không để vào mắt.
- Lâm thúc, chuyện này, còn hi vọng chú có thể giữ bí mật.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, rất nghiêm túc nói ra.
- Cái này ta minh bạch.
Lâm Sát Địch hít sâu một hơi, mở miệng hỏi:
- Cái áo điều hòa chống đạn này, coi như là đạn cũng bắn không thấu? Cũng sẽ không cảm thấy đau đớn?
Nhìn thấy Trần đại thiếu gật đầu, Lâm Sát Địch càng là vô cùng chấn động.
- Ngươi... ngươi có biết ai chế tạo ra hay không?
Vẻ mặt Lâm Sát Địch mong đợi hỏi.
Choáng nha, nếu biết là ai chế ra, để cho binh lính của lão tử đều mặc y phục này, đến lúc đó, còn sợ ai nữa.
- Cháu làm sao biết? Cháu chỉ là tiểu cổ đông chiếm được một thành cổ phần mà thôi.
Trần Thanh Đế liếc mắt, nói ra:
- Muốn biết, hỏi Viên mập mạp đi, bất quá, hắn ngay cả cháu cũng không nói cho...
Trần đại thiếu cũng không nói gì, nhưng ý tứ rất rõ ràng, ngay cả Trần Thanh Đế cũng không nói cho, chớ nói chi là Lâm Sát Địch ngươi.
- Choáng nha, ngươi có biết ngươi lợi nhuận đại phát hay không.
- Bình thường một trăm vạn, phiên bản tăng cường 1000 vạn một bộ, một thành cổ phần danh nghĩa, cái kia được lợi nhuận bao nhiêu tiền?
Lâm Sát Địch phấn chấn không thôi, tùy tiện lấy một bộ Điều Hòa y phục, rất nhanh đi ra:
- Mịa, ta muốn hợp tác cùng Viên mập mạp, nếu không cũng phải cho ta một thành cổ phần danh nghĩa. Không, coi như là nửa thành cũng được.
Lợi nhuận, lợi nhuận khổng lồ a.
Bất quá, Lâm Sát Địch muốn có chút nhiều.
Viên mập mạp có thể phân cho Lâm gia một chén canh?
Nằm mơ đi.
Hơn nữa, Viên mập mạp chỉ là chiếm ba thành cổ phần công ty mà thôi, Trần đại thiếu mới là đại lão bản phía sau màn.
- Viên đại thiếu, ta là Lịch Dược, người của Lịch gia ở Mỹ, rất vinh hạnh nhìn thấy ngươi.
Đại sảnh dưới lầu, toàn thân Lịch Dược đều ướt đẫm mồ hôi, trên mặt chất đầy mỉm cười nhìn Viên Cầu.
- Ta là làm buôn bán, cho nên, lôi kéo làm quen cùng ta là có thể. Bất quá, ta sẽ không giảm giá cho ngươi.
Viên Cầu nhíu mày, thản nhiên nói:
- Lịch Dược đúng không, ngươi không có thư mời, cho nên, chỉ có thể mua một bộ.
Lịch Dược đương nhiên thấy cảnh Lâm Sát Địch bị Viên đại thiếu bỏ qua, hắn còn dám nói gì sao? Đây không phải là không có việc gì tự tìm phiền phức sao?
- Cái kia, Viên đại thiếu, ta muốn mua một bộ phiên bản tăng cường, có thể...
Lịch Dược còn chưa nói xong, đã bị Viên đại thiếu cắt đứt.
- Phiên bản tăng cường, không bán, muốn, đi mua bình thường đi.
Viên Cầu không mặn không nhạt hỏi:
- Còn nữa, ngươi là đến từ Lịch gia nước Mỹ đúng không?
- Đúng vậy.
Lịch Dược gật đầu nói.
- Ngươi đã đến từ nước Mỹ, ta không cần biết ngươi là ai, một trăm vạn một bộ như cũ, bất quá...
Viên Cầu tiếng nói xoay chuyển, nói ra:
- Là đôla!
- Đôla?
Lịch Dược nhướng mày, nhìn Viên Cầu nói ra:
- Tại sao là đôla, tuy Lịch gia chúng ta ở nước Mỹ, nhưng cũng là người Mỹ gốc Hoa.
- Ngươi nói ngươi tới từ Lịch gia nước Mỹ, đương nhiên là đôla rồi.
Viên Cầu nhíu mày, lạnh giọng nói ra:
- Nếu mua không nổi, xéo đi cho ta, con mẹ nó, đừng ở trước mặt lão tử lắc lư.
- Ngươi...
Lịch Dược lập tức khó thở, trầm giọng nói ra:
- Viên đại thiếu, dựa theo ý của ngươi, nếu như là từ Nhật Bản đến, một bộ Điều Hòa y phục, cái kia chính là một trăm vạn Yên sao?
- Mi điên sao.
Viên mập mạp chửi ầm lên:
- Lão tử quản ngươi từ đâu tới, chỉ cần là ngoại quốc, đều con mẹ nó là đôla? Như thế nào, ngươi có ý kiến? Có ý kiến cút ngay, lão tử không cần ngươi mua?