Phó Tân Hãn chết không nhắm mắt, nhìn chằm chằm vào Phó Dịch, Lịch Hoa Xuân ôm đùi Phó Dịch, tròng mắt muốn liệt, cảm thấy toàn thân mềm nhũn, hôn mê.
Con trai độc nhất của nàng, chết rồi.
Là lão công nàng, tự tay giết chết, giết con ruột của hắn.
Cho đến giờ phút này, Phó Dịch tình nguyện tự tay giết con của hắn, cũng không muốn quỳ xuống cầu Đoạn Phàm.
- Trần tiên sinh.
Phó Dịch hít sâu một hơi, mặt không biểu tình, quay đầu nhìn về phía Trần Thanh Đế, trầm giọng nói ra:
- Ta dựa theo yêu cầu của ngươi làm, ngươi phải chăng thoả mãn? Chúng ta có thể đi ra sao?
- Ân!
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, sát cơ ở chỗ sâu trong con ngươi càng đậm. Bất quá, hắn cũng biết, lúc này căn bản là không thể giết Phó Dịch.
Bởi vì Đoạn Phàm!
Cha của Đoạn Phàm, Đoạn Thiên, xảy ra chuyện gì? Tình huống hiện tại của Đoạn Thiên Môn như thế nào? Trần Thanh Đế hắn không biết, cho nên, không thể đơn giản giết Phó Dịch.
Hôm nay, mục đích của Trần Thanh Đế đã đạt đến.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế gật đầu, Phó Dịch hít sâu một hơi, cất súng vào người, lạnh giọng nói ra:
- Đem tất cả mọi người đều mang đi.
Vứt bỏ một câu, Phó Dịch không có làm bất luận dừng lại gì, quay người đi ra khỏi khách sạn.
Nhìn Phó Dịch ly khai, thủ hạ tinh anh mà Phó Dịch mang đến đứng ở ngoài cửa, nhao nhao đi đến, cực kỳ khẩn trương mang thi thể tất cả mọi người đi ra.
Ai cũng không muốn dừng lại ở chỗ này, Trần Thanh Đế thật sự là quá kinh khủng.
Gần kề không đến một phút đồng hồ, Phó Tân Hãn, Lịch Hoa Xuân, hơn mười cổ thi thể, cùng với những người trọng thương đã hôn mê kia, tất cả đều bị mang ra ngoài.
Hiệu suất làm việc, không thể bảo là không cao.
Hết cách rồi, không nhanh không được a.
Bọn hắn đã bị Trần Thanh Đế dọa bể mật, thật tình không muốn nhìn Trần Thanh Đế nữa, chỉ muốn nhanh ly khai nơi đây, rời xa ác ma Trần Thanh Đế này.
Rất nhanh, trong phòng chỉ còn lại có Trần Thanh Đế, Đoạn Phàm, Bạch Ngọc Đông.
Trong phòng, ngoại trừ huyết tinh cùng nùi khai ra, rất yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh. Trần Thanh Đế không nói lời nào, Đoạn Phàm cùng Bạch Ngọc Đông, cũng đều lựa chọn trầm mặc.
- Phó Dịch đã phản bội Đoạn Thiên Môn các ngươi, rất nhanh sẽ có hành động.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Trở về nói cho Đoạn Thiên, đề phòng, hoặc là giết Phó Dịch đi!
Từ Đế Hào Tửu bắt đầu, Phó Dịch hung hăng càn quấy, căn bản là không đem Đoạn Phàm để vào mắt, coi như là Đoạn Thiên tự mình đến, cũng muốn lấy tiền.
Trần Thanh Đế tinh tường biết rõ, Phó Dịch khẳng định có vấn đề.
Ban đầu, Trần Thanh Đế cũng không thèm để ý, những chuyện của hắc đạo, cùng Trần đại thiếu hắn không có bất kỳ quan hệ gì, hắn cũng chẳng muốn đi để ý tới.
Đoạn Thiên Môn phải chăng biến thiên, ảnh hưởng không đến Trần Thanh Đế hắn.
Bất quá, về sau Trần Thanh Đế thu Đoạn Phàm làm đồ đệ, là hắn thừa nhận Đoạn Phàm. Về sau, Phó Tân Hãn lại bắt Võ Nghệ, Trần Thanh Đế đương nhiên sẽ không ngồi yên không lý đến.
Làm ra nhiều chuyện như vậy, Trần Thanh Đế là đang thăm dò, Phó Dịch phải chăng đã âm thầm bội phản Đoạn Thiên Môn, là khảo nghiệm Phó Dịch.
Ba điều kiện, một điều cuối cùng, Trần Thanh Đế đã nói rất rõ ràng, chỉ cần Phó Dịch quỳ xuống cầu Đoạn Phàm, Trần Thanh Đế sẽ tha cho con của hắn, Phó Tân Hãn.
Quỳ xuống cầu Đoạn Phàm?
Đây cũng là ý nghĩa, Phó Dịch chính thức phục tùng, thừa nhận thân phận người nối nghiệp tương lai của Đoạn Phàm.
Phó Dịch ở bên trong Đoạn Thiên Môn, quyền cao chức trọng, địa vị vững chắc, uy vọng cực cao. Nhất định sẽ có một nhóm người ủng hộ.
Nếu như Phó Dịch lựa chọn thần phục Đoạn Phàm, những người khác dùng hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, cũng sẽ không chút do dự lựa chọn thần phục với Đoạn Phàm.
Trần Thanh Đế khai ra điều kiện thứ ba, đã rõ ràng như thế, mà Phó Dịch vẫn không chút do dự lựa chọn, tự tay giết con của hắn.
Rất hiển nhiên, Phó Dịch cũng biết một chi tiết này, không nguyện ý thần phục.
Tình nguyện hi sinh con của mình, cũng không thừa nhận Đoạn Phàm.
Sự tình còn làm rõ ràng như thế.
Từ điểm này nhìn lại, Trần Thanh Đế biết rõ, Phó Dịch không chỉ có âm thầm bội phản Đoạn Thiên Môn, càng là ở trong thời gian ngắn, sẽ có hành động.
Bội phản Đoạn Thiên Môn, Phó Dịch đã không có sợ hãi rồi.
Ngoại trừ đối tượng tìm Phó Dịch nương tựa, thế lực phi thường cường hãn ra, đó chính là, khoảng cách hành động không xa.
- Đệ tử biết rõ.
Đoạn Phàm nhẹ gật đầu, trong con ngươi, hiện lên một tia đắng chát bất đắc dĩ.
Giờ phút này Đoạn Phàm cảm giác mình toàn thân vô lực.
- Đoạn Phàm, có phiền toái gì, ngươi có thể trực tiếp nói với ta.
Đoạn Phàm biến hóa, đương nhiên không thể gạt được Trần Thanh Đế:
- Ba của ngươi, Đoạn Thiên, có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không?
Với tư cách lão Đại Đoạn Thiên Môn, khoảng chừng nửa năm không có xuất hiện, cái này vốn chính là một sự tình rất đáng hoài nghi.
Định ra kế hoạch khổng lồ?
Khả năng này không phải là không có.
Hơn nữa thế lực Đoạn Thiên Môn phi thường cường hãn, chiếm cứ nửa giang sơn hắc đạo của tòa thành thị này, mà trong Đoạn Thiên Môn, mặt ngoài hết thảy đều bình thường.
Bởi vì như thế, những người khác cũng chỉ là cho rằng, Đoạn Thiên không có xuất hiện, là đang chuẩn bị bộc phát.
Nhưng mà, Phó Dịch lại lựa chọn phản bội!
Phó Dịch khẳng định đã nhận ra cái gì, đã biết một sự tình.
Bịch!
Một tiếng trầm đục, không đợi Đoạn Phàm trả lời, Bạch Ngọc Đông ở một bên, hai đầu gối trực tiếp quỳ trên mặt đất, sắc mặt tràn ngập ngưng trọng cùng cầu khẩn.