Bà nội, chúng cháu đã là vợ chồng, Nghê Ly sẽ có cổ phần của Thái thị. Vợ cháu sẽ cùng cháu là một trong số những đại cổ đông của tập đoàn. Cháu nói với bà không phải xin phép, mà là để thông báo ạ.Thái lão phu nhân đang ném đồ ăn cho đàn cá hải tượng long dưới hồ, mắt quan sát làn nước, tai vẫn nghe chái trai nói chuyện và gật gù.
- Tùy cháu. Sau này đều là của cháu, cho vợ con là tốt, chỉ sợ cho người ngoài. Ta sống được mấy nữa mà ham hố đống vật chất, chết cũng chả mang theo được.
Thái Từ Quân ngoài công ty giờ bận gia đình, có vợ có con nên đĩnh đạc hơn hẳn. Dẫu vậy không tránh khỏi những buổi tiệc rượu thâu đêm.
||||| Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần |||||
Yêu và cưới cũng có khác biệt, nhất là khi người phụ nữ mang thai và cuộc sống không tránh khỏi những lúc có va chạm, bất hòa.
Bữa tiệc của một ông lớn máu mặt trong giới tài phiệt diễn ra, Hồ Ly tuy bụng hơi nhô nhưng ở nhà nhiều thấy hơi chán, vẫn mặc một chiếc váy rộng đi cùng chồng. Có Hàn Hằng, Hàn Hân nữa nên cô không sợ lạc lõng.
Ở đây gặp Việt Thanh Loan lần nữa, có Trịnh Hy Lam đứng cùng.
- Nghê Ly! Ở đây!
Việt Thanh Loan rất hồ hởi, còn không quên tíu tít cảm ơn và khoe bản thân cũng có bầu.
Tuy nhóm phu nhân tài phiệt đã nghe tin Thái Từ Quân sang nhượng nhiều cổ phần cho vợ, nhưng họ vẫn nghi ngờ năng lực của Nghê Hồ Ly, cho rằng cô có chút nhan sắc, ăn may lọt vào mắt Thái Từ Quân, nhờ mang thai mới có danh phận.
Người như Thái Từ Quân, dù là có vợ có con, vẫn sẽ có những vệ tinh không từ bỏ mà quyết bám lấy. Hồ Ly hiểu, nhưng khi thấy có cô gái cứ dính riết chồng mình thì phải ra tay mới được.
Là người làm ăn, Thái Từ Quân đôi khi cũng lựa đối tượng mà khách sáo. Cô gái đó là con của thị trưởng thành phố, vài dự án của Thái thị vẫn phải nhờ vả vị này chút mới dễ dàng, nên anh cũng có uống vài ly với cô ta.
Hồ Ly tách khỏi nhóm phụ nữ đi tới chỗ chồng, Hàn Hằng chu đáo sợ có chuyện bất trắc nên nghe lời Thái Từ Quân giao phó, cũng đi cùng luôn.
- Xin chào, tôi là Nghê Ly, vợ của Từ Quân!
- Ồ, xin chào. Đã nghe nói, nay mới gặp mặt.
Một nụ cười chuẩn mực hé trên môi Hồ Ly, cô cầm ly rượu trên tay chồng bỏ ra ngoài.
- Uống hơi nhiều rồi?
- Nhiều hơn mọi khi một chút.
Mọi người nhìn vợ chồng người ta quan tâm nhau thì nghen tị, Thái Từ Quân luôn tỏ ra ngang tàng, có vợ vào cái lại ôn nhu đến lạ. Tới mức vài người trêu anh sợ vợ.
- Giữa vợ chồng với nhau sao có thể phân biệt ai sợ ai chứ. Các vị làm tôi ngại quá!
Hồ Ly cười cười đáp lại, rồi âu yếm nhìn chồng.
- Em là người phụ nữ của anh, em cho phép anh ra đường làm ăn chứ không phải làm màu. Anh có thể uống rượu với khách, nhưng cũng có thể từ chối khéo. Xây dựng mối quan hệ tốt đẹp và không để mối quan hệ xã hội ảnh hưởng hạnh phúc gia đình. Em không có quyền với lý tưởng của anh, riêng danh phận thì khác. Em là vợ anh, là mẹ của con anh, là người sẽ già đi cùng anh và bên anh lúc cuối đời.
Cô rạng rỡ khoác tay chồng thân mật, giọng điệu trôi chảy dịu dàng, vấn đề nghiêm túc nhưng nghe mượt mà không nặng nề. Đó là điều không phải ai cũng làm được, nhiều người vợ còn phải uốn lưỡi trước khi nói chuyện gia đình với chồng nữa là.
Vài người để ý đôi tay đẹp cực phẩm của Nghê Hồ Ly, nổi bật là chiếc vòng ngọc. Hôm nay không nhiều phu nhân đeo ngọc, họ đeo vàng và kim cương. Ngọc thường được các phu nhân lớn tuổi sử dụng hơn. Nhưng ở Nghê Hồ Ly hài hòa đến ngỡ ngàng, vừa năng động hoạt bát, vừa tao nhã thong dong. Người đeo ngọc không nhất định phải thanh tao, nhưng người thanh tao đeo ngọc nhất định có sức hút khiến người ta say đắm.
Thái Từ Quân mỉm cười xoa đầu Hồ Ly, rồi tạm biệt nhóm bạn để đưa cô về sớm nghỉ ngơi.
Mọi người lại bàn tán đoán Thái Từ Quân không được làm nóc nhà rồi. Họ công nhận Nghê Hồ Ly có bản lĩnh.
Tất cả mọi người đều trầm tư hơn sau khi Hồ Ly rời đi, nhìn nhận người phụ nữ này thêm tích cực.
Ở Nghê Hồ Ly, không phải xuất thân trâm anh thế phiệt, mà là sự tu dưỡng lắng đọng qua nhiều thăng trầm và trải nghiệm. Sự tu dưỡng với một người phụ nữ rất quan trọng. Người tu dưỡng cao sẽ có một năng lượng dịu dàng ấm áp không kém phần khí chất. Từng cử chỉ, lời nói đều toát lên sắc sảo làm người khác vừa yêu vừa trọng.