Cực Phẩm Đại Tiểu Thư

Chương 59 - Ban thưởng

Trước Sau

break
Ngự thư phòng.

Tần Mộ Dao đã thay cung trang do cung nữ chuẩn bị. Lúc xuất hiện trước mặt mọi người, trong mắt mọi người ở đây đều hiện lên một chút kinh diễm.

Một thân cung trang bao bọc lấy thân thể lung linh mê hoặc của nàng, khí chất hồn nhiên cao quý không thể che giấu được. Những người ở đó nhất thời đều như bị đui mù, nàng giống như là một điểm sáng, chỉ cần liếc một cái, thì nhất định không thể rời mắt khỏi thân thể nàng.

Tề Duệ không chớp mắt nhìn chằm chằm Tần Mộ Dao. Lần đầu tiên thấy Tần Mộ Dao mặc cung trang, ngay trong nháy mắt vừa nhìn thấy nàng, trong lòng hắn liền sinh ra một ý niệm.

Nếu Dao Nhi luôn mặc một thân cung trang này trên người, thật là tốt biết bao!

Nhưng từ đầu tới cuối hắn lại phát hiện ra từ khi Tần Mộ Dao tiến vào, tầm mắt không hề dừng ở trên người hắn. Nghĩ đến đây, bàn tay trong ống tay áo không khỏi nắm chặt.

Mạc Thiếu Khanh vốn biết Dao Nhi xinh đẹp, bất luận mặc cái gì đều có có phong vận khác người, cho dù Dao Nhi hóa trang như thế nào hắn đều vô cùng kinh diễm, chính là một thân cung trang này lại khiến trong lòng hắn dâng lên một tia bất an.

Chỉ bởi vì khí chất quá mức phù hợp của nàng khiến lần đầu tiên sự tự tin từ trước đến nay trong lòng hắn bị lung lay.

Đến ngay cả Thương Kì Nhiên trong một khắc nhìn thấy Tần Mộ Dao xuất hiện, thân thể cũng đột nhiên ngẩn ra, trong lòng có một luồng cảm xúc không hiểu được khống chế hắn, làm cho hắn mặc dù nắm chặt kiếm trong tay, cũng rõ ràng cảm thấy một tia bối rối.

Đỉnh mày nghiêm túc của Hiến Tông Đế hơi nhíu, vẻ mặt và phản ứng của bọn họ đều lọt vào trong tầm mắt ông, đôi mắt đen tuyền lợi hại phút chốc càng thêm sâu thẳm, nhớ tới mật báo của thám tử dọc đường đưa về, trong lòng như có chút đăm chiêu.

“Ha ha, Mộ Dao, y phục này thật là vừa người a! Giống như là được may cho chính con vậy, quả thật con rất thích hợp mặc cung trang. Trẫm đột nhiên nhớ tới đại hôn của con và Duệ Nhi cũng nên chuẩn bị đi thôi!”

Hiến Tông Đế cười ha hả nói, ánh mắt lại âm thầm nhìn chăm chú vào phản ứng của mấy người ở đây.

Trên mặt Tần Mộ Dao là khϊếp sợ, trên mặt Tề Duệ là vui sướng, tươi cười trên mặt Mạc Thiếu Khanh phút chốc biến mất, trong mắt Thương Kì Nhiên dường như xẹt qua một chút mất mát.

“Hoàng Thượng, hôn ước của Mộ Dao và Duệ Vương gia…”

“Ây da, Mộ Dao, đừng có nói đến giải trừ hôn ước gì đó, đây chính là do Trẫm và phụ thân con hơn mười năm trước tự mình định ra, hay là con muốn để thiên hạ nói Trẫm ở ngôi cửu ngũ lại không nhớ mà nuốt lời? Thế thì uy nghi của Trẫm biết đặt vào đâu?”

Hiến Tông Đế ngắt ngang lời nàng, trên mặt vẫn là ý cười thản nhiên như cũ, giọng nói lại khiến người ta không đường phản bác.

Tần Mộ Dao ngẩn ra, ánh mắt nhìn về phía Tề Duệ.

Lúc trước hắn đã hắn đồng ý ký hiệp nghị, hiện tại cũng nên đứng ra nói chuyện mới đúng.

Nhưng, chỉ thấy khóe miệng Tề Duệ khẽ cười nhạt, giống như là không muốn nói, trong lòng đột nhiên dâng lên một cơn tức giận.

‘Tề Duệ này, rốt cuộc muốn làm gì?’

Khuôn mặt tươi cười của Mạc Thiếu Khanh cũng tái đi, trong mắt lộ vẻ nghiêm túc.

Xem ra Hoàng Đế không cho bọn họ giải trừ hôn ước, hiện tại trong lòng Tề Duệ nghĩ cái gì, hắn biết quá rõ ràng. Nhưng mà, Tề Duệ thân là Hoàng tử, cá tính cao ngạo, chuyện hắn đã đáp ứng, quả quyết là sẽ không đổi ý.

Nhưng, dựa vào một chiêu này của Hiến Tông Đế, Tề Duệ vừa vặn có thể biết thời biết thế, coi như không tồn tại giấy khế ước kia.

Hiến Tông Đế dù sao cũng lăn lộn trên triều đường nhiều năm, trên cơ bản có thể đoán ra vài phần suy nghĩ trong lòng mấy người bọn họ, khoát tay áo.



“Được rồi, người đâu, đem mấy thứ đồ trân bảo đã chuẩn bị lên đây, để Mộ Dao chọn lựa! Trẫm đã nghe nói, việc kiến thiết thành Cẩm Tú sau thủy tai, Mộ Dao đã lập công đầu, còn đưa thủ phủ Cổ gia thành Cẩm Tú ra trước công lý, còn khiến phú thương địa phương bỏ vốn, trùng kiến đường xá. Đây chính là những chuyện vừa xảy ra! Mộ Dao, Trẫm quả nhiên không nhìn lầm con!”

Hiến Tông Đế gằn từng tiếng đều lộ ra thưởng thức.

Tần Mộ Dao lại nhìn đồ cung nữ thái giám trình lên, thản nhiên liếc mắt một cái.

Hiện tại nàng không có tâm tư nói chuyện ban thưởng với Hoàng Thượng, điều nàng quan tâm là rốt cuộc ông sẽ đối xử với phụ mẫu nàng như thế nào?

“Hoàng Thượng…”

“Sao vậy? Không thích sao?”

Hiến Tông Đế hơi nhíu mi, ôn hòa hỏi, vừa xoay người lại hung hăng đập một cái lên bàn, quát thái giám cung nữ.

“Toàn đồ bỏ đi, đã đem hết đồ trân bảo ra hay chưa? Trẫm đã nói, tất cả đều đem ra cho Mộ Dao chọn trước, các ngươi nghe không rõ ràng sao?”

“Việc này… Hoàng Thượng bớt giận, Hoàng Thượng bớt giận, lão nô sơ sẩy, lão nô sẽ đi lấy đồ trình lên!”

Công công quản sự kinh sợ nói, chạy nhanh mang theo người ra khỏi ngự thư phòng, không bao lâu, đưa đến một mâm trân bảo trang sức, trân châu, mã não, phỉ thúy, dạ minh châu… Các loại trang sức quý hiếm, châu báu ngọc ngà, cái gì cần có đều có!

Tần Mộ Dao hơi hơi nhíu mi.

Hiến Tông Đế này rốt cuộc là muốn gì? Rõ ràng biết vừa rồi nàng đến thiên lao thăm phụ mẫu, lại không hề nói đến việc này một chữ nào, ngược lại còn ban thưởng lớn. Dựa theo lẽ thường, chuyện này thật khó hiểu, hay là ông lại có âm mưu gì?

“Mộ Dao, hãy chọn nhiều đồ mà con thích, vài ngày nữa có sứ thần Bắc Tĩnh quốc tới thăm, đến lúc đó, Mộ Dao cùng nhóm này hãy tham dự yến hội chiêu đãi sứ thần đi!”

Lời của Hiến Tông Đế như một tiếng kinh lôi, ba chữ “Bắc Tĩnh quốc” khiến Tần Mộ Dao nhất thời cảnh giác.

Sứ thần Bắc Tĩnh quốc tới thăm có liên quan gì đến việc phụ mẫu bị nhốt không?

Trong lòng Tần Mộ Dao bay bổng suy nghĩ.

Không bao lâu, trong lòng nàng đã có tính toán, trên mặt nở rộ ra một chút tươi cười, ánh mắt dừng ở trên đám châu báu rực rỡ muôn màu, tùy tiện chọn vài món, cúi đầu:

“Mộ Dao tạ Hoàng Thượng ban thưởng, Mộ Dao nhất định sẽ chuẩn bị trang phục tham dự!”

Nàng ẩn ẩn có dự cảm, cái gọi là sứ thần tới thăm lần này nhất định có quan hệ mật thiết với phụ mẫu!

“Vậy là tốt rồi. Được rồi, sắc trời đã muộn, bận việc cả đêm, Mộ Dao hãy nghỉ lại Hoàng cung đi!”

Hiến Tông Đế đứng dậy, nói với nàng.

Những người khác vừa nghe, ngoại trừ Tề Duệ, thần sắc đều thay đổi.

Mạc Thiếu Khanh lập tức tiến lên.

“Thiếu Khanh và Kì Nhiên vừa vặn cũng muốn xuất cung, chúng thần lại cách Tần phủ không xa, Thiếu Khanh và Kì Nhiên nhất định sẽ đưa Tần tiểu thư về đến Tần phủ an toàn!”

Tề Duệ vừa nghe, giật mình, trong lòng hiện lên một chút cảm xúc quái dị. Hắn chuẩn xác chú ý tới xưng hô của Mạc Thiếu Khanh.



Tần tiểu thư? Thường ngày không phải hắn ta gọi nàng là Dao Nhi sao?

Cẩn thận ngẫm lại, hắn hiểu được, hai tay nắm chặt.

Mạc Thiếu Khanh quả nhiên chuyện gì cũng đều chu đáo!

Tất cả mọi người nín thở ngưng thần đợi câu trả lời của Hiến Tông Đế, rốt cục, sau một lát, Hiến Tông Đế chậm rãi mở miệng.

“Mộ Dao cảm thấy thế nào?!”

“Mộ Dao vẫn nên về Tần phủ! Dù sao Mộ Dao lần đầu tiên rời nhà lâu như vậy, vừa trở về, Mộ Dao vô cùng nhớ nhung hơi thở phụ mẫu, tuy rằng phụ mẫu không có ở Tần phủ, nhưng tốt xấu cũng có hương vị của họ.”

Tần Mộ Dao mỉm cười nói, nhưng từ câu chữ đều ẩn hàm ý châm chọc, nàng như có như không nhìn Hiến Tông Đế, lại chỉ thấy ông hơi híp mắt, giống như không thể tin được nàng lại to gan châm chọc ông như vậy, nhưng cũng không hề phát giận, hết thảy vẫn như thường.

Trong lòng Tần Mộ Dao không khỏi oán thầm.

Quả nhiên, làm Hoàng Đế lâu, da mặt cũng vô cùng dầy!

Mấy người bái biệt Hoàng Thượng.

Trong ngự thư phòng, Hiến Tông Đế nhìn thân ảnh rời đi của bọn họ, đột nhiên mở miệng nói với không khí.

“Từ hôm nay trở đi, ngươi hãy âm thầm đi theo Tần Mộ Dao, trước tiên là bảo vệ, thứ hai là giám thị!”

“Vâng!”

Trong không khí một âm thanh hùng hậu vang lên, bọn họ là ám vệ do Hoàng Đế huấn luyện đặc biệt, trực tiếp nhận mệnh lệnh duy nhất từ Hoàng Đế.

Mấy người ra khỏi ngự thư phòng, sắc mặt Tần Mộ Dao lập tức trầm xuống, trong lúc vô tình ánh mắt dừng ở trên người Tề Duệ, nháy mắt nhớ tới vừa rồi lúc Hoàng Thượng nhắc tới hôn ước của hai người, hắn bày ra dáng vẻ muốn đánh đòn đó, Tần Mộ Dao nhất thời tức điên.

Hít thở một hơi thật sâu, đi đến trước mặt Tề Duệ, giương khóe miệng lên, ánh mắt nhìn thẳng vào thân thể Tề Duệ.

“Duệ Vương gia, quý nhân hay quên sao? Hiện tại ta đây xin nhắc nhở người, bút tích của người, đại danh của người vẫn còn sờ sờ trên tờ hiệp nghị kia, xin Duệ Vương gia đừng quên nhanh như vậy chứ!”

Hắn vừa rồi không nói lời nào, không phản bác là ý gì?

Tâm tình Tề Duệ vốn đang vui sướng nhất thời bị lời của nàng làm cho sững sờ, nhìn nữ nhân trước mắt, tuy rằng đang cười nhưng hắn lại thấy trong mắt nàng là oán giận và bất bình.

Nàng trách cứ mình vừa rồi không ngăn cản Phụ hoàng nhắc tới chuyện đại hôn sao?

Hắn không thể không thừa nhận, một khắc kia chính hắn đã vô cùng vui sướng! Sao lại có thể ngăn cản chứ!

Nhưng hiện tại, hắn lại vui không nổi.

Đột nhiên hắn kích động vươn hai tay, đúng lúc Tần Mộ Dao bất ngờ không kịp đề phòng mà nắm lấy hai vai nàng, hai mắt hung hăng nhìn nữ nhân trước mắt.

“Nàng chán ghét có hôn ước với ta sao? Nàng nói đi! Ta khiến nàng chán ghét sao?”
break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc