Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 200 - Chương 183

Trước Sau

break
Vẻ mặt Mục Thần bối rối nhìn Triển Thiếu Khuynh, trong lòng hoài nghi. Anh cùng với Liên Hoa đã có mối tương giao mấy năm lqd, cho tới bây giờ chưa từng nghe cô nhắc qua Triển Thiếu Khuynh, Tiểu Bạch càng hoàn toàn không biết chuyện cha nhóc, Liên Hoa trở về thành phố K đã hơn hai tháng, Triển Thiếu Khuynh gặp cô rất lâu, những ngày này cũng không có ai nhắc tới chuyện này, nếu như Tiểu Bạch là con trai của Triển Thiếu Khuynh, làm sao có thể giấu giếm lâu như vậy?

Mục Thần nhìn chằm chằm thẳng vào Triển Thiếu Khuynh, muốn xem Triển Thiếu Khuynh có đang cố ý lừa gạt hay không, nhìn trên mặt anh sẽ có một xíu chột dạ hay không lqđ, nhưng thần sắc lạnh nhạt của Triển Thiếu Khuynh quá mức kiên định, khiến một chút xíu hoài nghi trong Mục Thần lòng biến mất. . .

Lấy nguyên tắc và khí phách của nhà họ Triển, nhất định sẽ không tùy tiện nhận huyết mạch lung tung; lấy kiêu ngạo cùng cốt khí của Triển Thiếu Khuynh cũng sẽ không dùng những chuyện này nói dối để đả kích và đánh tan anh, mờ ám sau lưng thế này, là loại chuyện anh và Triển Thiếu Khuynh đều khinh thường.

Mục Thần tỉ mỉ so sánh Triển Thiếu Khuynh cùng Tiểu Bạch, cho dù không muốn thừa nhận Tiểu Bạch là con trai của Triển Thiếu Khuynh, nhưng anh càng so sánh lại càng phát hiện trên người Tiểu Bạch giống như Triển Thiếu Khuynh. Thật ra thì vẻ mặt và hình dáng Tiểu Bạch giống y hệt Triển Thiếu Khuynh, chờ Tiểu Bạch lớn lên, đại khái chính là gương mặt và vẻ ngoài giống Triển Thiếu Khuynh. Hiện giờ Tiểu Bạch còn nhỏ tuổi, nhưng lại tản mát ra khí thế cùng cử chỉ đơn thuần đều giống như Triển Thiếu Khuynh . . .

Mục Thần lập tức lạnh cả người, thì ra là như vậy, thì ra là, là như thế này. . . . . .

Khó trách, Liên Hoa như có như không đối khác với Triển Thiếu Khuynh, năm năm trước bọn họ đã có một đoạn tình cảm, lần nữa gặp mặt, Liên Hoa liền biểu lộ đặc biệt với Triển Thiếu Khuynh. . .

Khó trách, hôm nay thái độ của Tiểu Bạch đối với anh lại thay đổi lớn, lqd là bởi vì ngay cả Tiểu Bạch cũng nhìn ra mối quan hệ giữa hai người, lấy tính cách yêu mẹ của Tiểu Bạch, nhất định là hi vọng có người có thể ngăn cản Triển Thiếu Khuynh. . .

Khó trách, Triển lão gia cũng tự mình đến thăm Tiểu Bạch, Tiểu Bạch chính là cháu nội ruột thịt của Triển lão gia, ông cụ nhất định thương yêu nâng ở lòng bàn tay, tới thăm cháu nội nằm viện, dĩ nhiên lòng ông cụ tràn đầy đau lòng cùng yêu thương. . .

Anh, thật sự chậm rồi, chậm năm năm, cũng không có cơ hội nữa. . .

Sau một lúc lâu, rốt cuộc Mục Thần đã bình tĩnh cảm xúc một chút, mắt nhìn Triển Thiếu Khuynh, hung hăng cắn răng nói: Vậy thì sao, cho dù Tiểu Bạch là con trai của anh, hiện tại Liên Hoa cũng độc thân chưa cưới. . . Đôi mắt màu xanh dương của Mục Thần tràn đầy áp chế nhẫn nại mạnh mẽ, lời vừa nói ra là tự thuyết phục mình, cũng không cam lòng và khuất phục như vậy, anh dùng hết hơi sức toàn thân tản ra sự uy hiếp khí thế, gió nhẹ nước chảy nói với Triển Thiếu Khuynh: Tôi sẽ không thua bởi anh, mặc kệ như thế nào, tôi sẽ không buông tha Liên Hoa —

Không, Mục Thần, cậu cũng sớm đã thua rồi. . . Triển Thiếu Khuynh không ngại rắc muối lên vết thương của Mục Thần, đối xử với tình địch muốn cướp đoạt Liên Hoa với anh, anh sẽ lạnh lẽo như trời đông giá rét: Một tuần qua, cậu càng thêm thua thêm bất kỳ thứ gì. Cậu không biết chuyện của Tiểu Bạch, không biết tại sao nó bị thương, không biết người hại nó là ai, không biết tôi và Liên Hoa đã
break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc