Chương 11: Sắp bắn (cao H)
Edit: Glaglii
Beta: Tieen
Cô dùng môi lưỡi đem liếʍ vật nóng của anh, hiện tại vật nóng ấy đã trở nên thô dài không ít.
Môi và răng Giang Nghiên, cơ hồ trương tới hết mức rồi, cô đưa vật nóng đến trước môi, dùng môi mềm mại liếʍ mút hai bên sườn thịt.
Sau đó, cô mô phỏng động tác giao hợp, đem đầu di chuyển lên xuống, để cự vật ra vào trong miệng cô.
Vật nóng quá to, sau nhiều lần lên xuống, miệng Giang Nghiên bắt đầu có cảm giác mỏi và trướng.
Cô cũng không muốn bản thân phải ủy khuất khi lấy lòng anh, nhận thấy được cảm giác này, liền nhả vật nóng ra, thay vào đó lấy hai tay đặt lên vật nóng dùng lòng bàn tay mềm mại di chuyển lên xuống mà vuốt ve, còn phần quy đầu mẫn cảm phía trên vật nóng cô vươn đầu lưỡi đến chậm rãi liếʍ láp dọc theo hình dáng quy đầu.
Chờ đến khi đầu lưỡi linh hoạt tiến đến lỗ nhỏ ở quy đầu, cô liền dùng chiếc lưỡi đảo qua lại xung quanh lỗ nhỏ, còn đem đầu lưỡi dùng sức như muốn khoan vào trong lỗ...
Khác với tình huống bất động lúc trước, khi cô liếʍ lỗ nhỏ, Giang Nghiên rõ ràng cảm giác thân thể người đàn ông dưới thân mình bỗng dưng căng chặt lên!
Cô đắc ý mà ngẩng đầu nhìn thoáng qua mặt anh, vẫn khá lãnh đạm, nhưng vì phản ứng thân thể của anh, Giang Nghiên càng thêm kiên nhẫn mà dùng đầu lưỡi hướng đến lỗ nhỏ chọc chọc, cô nặng nề nút một ngụm, không lâu sau, cô liền cảm thấy thân thể anh trở nên càng ngày càng căng chặt.
Giang Nghiên vừa lòng mà tiếp tục lộng hành, đầu lưỡi cô cũng cảm thấy mệt, cô nhả quy đầu ra, đôi môi bắt đầu giống con rắn chu du trên vật nóng của Hoắc Kỳ Chu, tay nhỏ còn lại hướng xuống hai quả trứng non mềm nhẹ nhàng xoa bóp, một tay khác di chuyển đến đỉnh "cậu bé" chậm rãi vuốt ve, ấn ấn vào lỗ nhỏ chính giữa quy đầu.
Người đàn ông hơi thở dần dần có chút không thông, Giang Nghiên liền đem một quả trứng ngậm vào trong miệng mút mạnh, cổ họng người đàn ông như phát ra một tiếng rên!
"Hoắc tổng, em hầu hạ ngài thoải mái không?" Giang Nghiên ngẩng đầu, cười nhìn về phía người đàn ông.
Hoắc Kỳ Chu chỉ nhàn nhạt nhìn cô một cái, cũng không để ý tới, phảng phất như người bị hạ thuốc, người bị cô trêu đùa cự vật không phải anh.
Cũng may Giang Nghiên hoàn toàn không để ý phản ứng anh, nhìn thoáng qua cái tên vịt chết mà mỏ vẫn cứng này, liền cúi đầu, càng thêm linh hoạt mà dùng kỹ năng oral sεメ đối đãi gậy trượng trước mặt này.
Mấy chục phút sau, cô liền cảm thấy miệng mình cùng hai túi ngọc phía dưới gậy thịt ngày càng nóng lên, như có một cổ nhiệt đang đi lên, tựa hồ muốn bắn!
Vì thế, tay cô dùng sức nắm chặt vật nóng, ngăn không cho anh bắn tinh!
Đánh gãy người đàn ông bắn tinh tương đương với việc một người đàn ông chân chính đang sống sờ sờ đem anh ta hành hạ đến liệt dương, cảm giác này đối với bất luận người đàn ông nào cũng rất thống khổ.
Lại là một tiếng kêu rên nữa truyền đến, Giang Nghiên ngẩng đầu, chỉ liếc mắt một cái, cô thấy tuy rằng vẫn là bộ dạng lãnh đạm, nhưng sắc mặt Hoắc Kỳ Chu đã trở nên khó coi.
Thấy ánh mắt Giang Nghiên dừng lại ở trên người anh, trên mặt còn treo một nụ cười. Hoắc Kỳ Chu nhìn dây thừng đang cột lấy mình, lại nhìn vật nóng đang bị cô trêu chọc chèn ép đến máu huyết không thể lưu thông, rất khó chịu.
Anh hơi híp mắt, giữa môi hiện ra một tia cười, hỏi cô: "Cô có biết cô đang làm gì không?"