“Ngoan, Huệ Huệ, bác sĩ cũng đã nói, con chỉ bị mất trí nhớ tạm thời, con cứ từ từ nhớ lại, ba biết, hiện tại con chỉ nhớ con cùng với Juzes cùng nhau đọc sách, bất quá sự tình cũng đã trôi qua nhiều năm rồi. Juzes hiện tại đang ở Mỹ, con a…. đã cùng người khác kết hôn, đây là chồng con, kêu Tần Thâm” Ba Từ vừa an ủi nữ nhi vừa thuận tiện đem mọi chuyện giải thích cụ thể tường tận.
“Con… kết hôn?Anh ta là chồng con?” Từ Thiên Huệ vẻ mặt không thể tin nổi mở to hai mắt: “Ba, sao có thể như vậy….”.
Tần Thâm nhìn vẻ mặt bài xích của Từ Thiên Huệ, nội tâm ẩn ẩn đau đớn, đành phải tự an ủi chính mình: Không có việc gì, bác sĩ đã nói, hai ba tháng nữa cô ấy liền có thể nhớ lại.
Ba Từ bất đắc dĩ nói: “Ba biết, con không nhớ rõ, trong khoảng thời gian ngắn này không thể tiếp thu mọi chuyện, bất quá không có chuyện gì, con về sau chậm rãi nhớ lại cũng được, hiện tại con liền hảo hảo nghỉ ngơi, đừng suy nghĩ lung tung”.
Từ Thiên Huệ đành phải gật đầu, vẻ mặt ủy khuất tiếp nhận chuyện chính mình đã kết hôn.
“Ba, nếu không ba về nhà nghỉ ngơi đi? Huệ Huệ ở đây đã có con chăm sóc?” Tần Thâm đối với vẻ mặt mệt mỏi của ba Từ nói.
Ba Từ xua xua tay cự tuyệt: “Con cũng đã một đêm không ngủ rồi, vẫn là nên trở về hảo hỏa nghỉ ngơi một chút đi, sau đó đi xử lý hết mọi chuyện ở công ty, rồi quay lại đây chăm sóc Huệ Huệ”.
Tần Thâm suy nghĩ một chút liền gật gật đầu: “Ba, vậy con đi trước”.
Nói xong, nhìn thật sâu vào Từ Thiên Huệ, lại dọa sợ đối phương, cả người rụt lại chui vào trong chăn.
Tần Thâm bất đắc dĩ rời khỏi bệnh viện.
Hắn nhanh chóng muốn đi xử lý mọi việc của công ty cùng với việc Từ Thiên Huệ bị đẩy ngã xuống.
Lái xe về đến nhà, Tô Tuyết đã không còn ở đây.
Tần Thâm cười lạnh, nếu không có đẩy người xuống cầu thang, chứng kiến một trận sự tình này, cũng nên đến bệnh viện thăm người mới đúng?
Chính là Tô Tuyết thân ảnh liền không thấy, này không phải là có tật giật mình sao?.
Trên sàn nhà vẫn còn lưu lại vết máu ngày hôm qua chưa được dọn dẹp.
Trên cầu thang, một đôi giày cao gót bị rơi ra khi Từ Thiên Huệ ngã xuống, còn có một đoạn trâm ngọc phỉ thúy, hẳn là lúc ngã bị rơi gãy.
Lôi điện thoại ra, phát hiện số máy Tô Tuyết hiện đang thuê bao.
Tần Thâm đành phải gọi cho Nghiêm Tư Hàn.
Đầu dây bên kia rất nhanh liền bắt máy, hắn có chút gấp gáp chất vấn: “Tô Tuyết đâu?”.
“A, Tần tổng đây là có chuyện gì? Một cuộc điện thoại liền tìm bạn gái tôi?” Nghiêm Tư Hàn thanh âm có chút không vui.
“Hừ, Tô Tuyết đem vợ tôi đẩy từ trên cầu thang đẩy xuống, làm cho cô ấy bây giờ phải nằm viện, thế mà người liền chạy mất, một thân ảnh cũng không thấy? Điện thoại gọi cũng thuê bao, không gọi cho Nghiêm tổng thì gọi cho ai?” Tần Thâm thanh âm lạnh lùng, đặc biệt nghĩ đến chuyện Từ Thiên Huệ hiện tại không nhớ rõ hắn, ngữ khí lại càng không tốt.
“Cái gì? Vợ anh nằm viện? Có nghiêm trọng không? Ở bệnh viện nào?” Nghiêm Tư Hàn lập tức truy vấn, ngữ khí quan tâm. Đương nhiên là hắn ta phải quan tâm rồi, nếu Từ Thiên Huệ không may có chuyện gì xảy ra, Tô Tuyết liền gặp phiền toái lớn, Từ Thiên Huệ chính là con gái duy nhất của tổng tài Từ thị, nếu ba Từ Thiên Huệ mà biết hắn là bạn trai của Tô Tuyết, chỉ sợ sẽ có chuyện không hay xảy ra.
Nhưng mà lời này truyền đến tai Tần Thâm lại có một tầng ý tứ khác, liền nghĩ đến bản tính hoa tâm của Nghiêm Tư Hàn, hắn mặt hoàn toàn đen thui, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không cần Nghiêm tổng quan tâm, anh chuyển hộ lời cảnh cáo của tôi đến Tô Tuyết, cô ta cứ chờ thư của tòa án gửi đến đi”.
Nói xong, Tần Thâm trực tiếp cúp máy.
Lại gọi điện cho luật sư đem toàn bộ sự tình chuyển giao cho luật sư xử lý, Tần Thâm mới lên lầu ngủ một giấc, mọi việc ở công ty hắn còn phải nhanh chóng xử lý.
Mà Từ Thiên Huệ bị thương nằm ở trong bệnh viện, trừ bỏ tĩnh dưỡng thân thể chính là nói chuyện cùng ba Từ, tuy rằng Tần Thâm mỗi ngày sau giờ tan tầm đều đến thăm cô, chính là Từ Thiên Huệ lại không nhớ rõ hắn, vì thế thái độ đối với hắn hoàn toàn giống như một người lạ, thậm chí ẩn ẩn bài xích hắn.
Tần Thâm đối với vấn đề này tổn thương sâu sắc, bất quá hắn lại nhớ đến lời nói của bác sĩ, chờ vài tháng nữa cô sẽ lại nhớ lại, tâm trạng tốt lên không ít.
Hôm nay, Nghiêm Tư Hàn cùng Tô Tuyết đến bệnh viện thăm Từ Thiên Huệ.
Tô Tuyết chủ ý muốn làm cho Từ Thiên Huệ hướng đến Tần Thâm giải thích mọi chuyện để cho Tần Thâm rút đơn kiện.
Đáng tiếc, Từ Thiên Huệ lại không quen biết bọn họ, bộ dáng sợ hãi không nói gì.
Nhưng một màn này ập vào mắt Tần Thâm, lại càng chứng thực Tô Tuyết chính là hung thủ, nếu không quen biết, đâu cần phải sợ hãi như vậy?
Tô Tuyết thất vọng ra về, chân chính tuyệt vọng, mà Nghiêm Tư Hàn lại chia tay cô ta, đem quan hệ giữa hai người vạch ra rõ ràng.
Đối với Nghiêm Tư Hàn mà nói, Nghiêm gia tuy rằng không e ngại Từ gia cùng Tần gia, chính là nếu chỉ vì một người phụ nữ mà lại đắc tội với Từ gia cùng Tần gia, quả thực là một việc không có lý trí, hắn hiện tại còn chưa đủ năng lực nuốt trọn hai tập đoàn của hai gia tộc này.
Tô Tuyết bị toà án khởi tố với tội danh cố ý đả thương người, mà Nghiêm Tư Hàn lại không che chở cho cô ta, Tần Thâm lại quyết tuyệt muốn giáo huấn cô ta, cô ta thân là một bé gái mồ cô, lại có thể làm nên chuyện gì?
Đương nhiên, chuyện này Từ Thiên Huệ cũng không biết, mục đích cuối cùng của cô chỉ là cải thiện mối quan hệ giữa cô cùng Tần Thâm, với tính tình của cô, cũng chỉ đối với Tô Tuyết thái độ khinh thường.
Trên thế giới này chả có cái gì gọi là công bằng, thực lực mới là đa͙σ lý, cá lớn nuốt cá bé, nếu không như thế xã hội này vốn đã sớm biến mất từ lâu rồi.
Ba Từ khá hài lòng với cách làm của Tần Thâm, thân là Từ tổng, chỉ cần cho người tra một chút liền biết, huống chi Tần Thâm cũng không dám dối gạt ai.
Đương nhiên, ba Từ không có nhúng tay vào cũng là có nguyên nhân, đây cũng là một bài kiểm tra đối với Tần Thâm. Nếu Tần Thâm không động thủ, ba Từ cũng sẽ không buông tha cho Tô Tuyết.
Dùng phương thức này hãm hại nữ chủ, kỳ thật đã có không ít nữ phụ ác độc dùng qua, đáng tiếc sau cùng vẫn bị người ta vạch trần, rơi vào kết cục thân bại danh liệt, nữ chủ vĩnh viễn là đáng thương vô tội.
Bất quá đối với chuyện này Từ Thiên Huệ cũng không lo lắng, nếu sau này chuyện này có bị lộ, cô chỉ cần nói mình không may trượt ngã, không liên quan gì đến Tô Tuyết, chỉ sợ đến lúc đó Tần Thâm cùng ba Từ cũng không để bụng a.
Đối với quyền thế của ba Từ mà nói, Tô Tuyết chỉ là một ŧıểυ nhân vật mà thôi, mà Tần Thâm lại không còn yêu Tô Tuyết, tự nhiên cũng sẽ không bảo vệ cô ta.
Đàn ông chính là kỳ quái, khi yêu, ngươi nói cái gì chính là cái nấy, khi không yêu, liền không để cái gì vào trong mắt.
Cho nên nữ chủ cùng nữ phụ có thể thay nhau đổi vị trí, ở trong mắt người yêu họ, tự nhiên họ trở thành nữ chủ, còn nếu ở trong mắt người không yêu họ, họ cũng chỉ đơn thuần là nữ phụ mà thôi.
Vì thế cô tin tưởng loại vận khí này, bất quá vận khí này luôn thay đổi, khi tốt khi xấu a.