“Bảo bối, em còn chưa cho anh biết, muốn anh động nhanh như thế nào đâu?” Quý Hàn tà tà cười, hắn ở trong ŧıểυ huyệt nhét nhiều thêm một ngón tay.
Diêu Vi hổn hển thở, ŧıểυ huyệt truyền đến cảm giác hư không cùng khát vọng lấp đầy, cô nhịn không được giật giật.
Đừng lộn xộn! Quý Hàn thanh âm khàn khàn, một bàn tay khác đánh lên mông Diêu Vi.
Tuy cái đánh này không mạnh nhưng lại làm ŧıểυ huyệt chịu một trận khích thích không thôi, cô ủy khuất nhìn Quý Hàn: “Hàn, anh còn muốn em nói cái gì nữa?”
“Cầu anh, hung hưng cắm em, cắm hư em” Quý Hàn tưởng tượng đến lời nói kia từ trong miệng Diêu Vi thốt ra, đôi mắt đỏ ngầu.
“Không cần….” Diêu Vi đỏ mặt cự tuyệt, lời nói da^ʍ đãиɠ này cô làm sao có thể nói ra.
Ân? Thật không cần? Quý Hàn nhướng mày, làm bộ muốn đem ngón tay rút ra.
Hàn đừng...... Diêu Vi cuống quít đè ngón tay Quý Hàn lại, ŧıểυ huyệt hư không muốn lấp đầy, cô thút thít nói: “Không phải chỉ cần em nói là được sao…”
Nói! Nhìn đôi mắt đầy thủy quang kia, Quý Hàn hung hăng muốn chà đạp, hắn lạnh giọng ra lệnh, hai ngón tay cũng hướng chỗ sâu nhất trong hoa huyệt cắm thật mạnh, Diêu Vi thét chói tai, bụng nhỏ gắt gao co rút, khẩn trương đem hai ngón tay Quý Hàn hút vào.
Em......em...... cầu...... Diêu Vi run rẩy, thanh âm đứt quãng.
Em muốn như thế nào? Quý Hàn tà ác cười lạnh.
Cầu… cầu anh hung hăng cắm em! Diêu Vi nhắm mắt khóc lóc van xin, nhào vào lồng ngực Quý Hàn.
Cô vừa mới dứt lời, hai ngón tay Quý Hàn ở trong ŧıểυ huyệt liền mạnh mẽ thọc vào rút ra, thanh âm lạnh lùng: “Đây chính là em nói”.
A...... Thật nhanh...... Ân a...... Thật thoải mái...... A a a...... Diêu Vi ánh mắt mê mang, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, miệng nhỏ phấn nộn dưới thân hung hăng bị hai ngón tay Quý Hàn đâm vào rút ra, tốc độ càng lúc càng nhanh, Diêu Vi cơ hồ không chịu nổi.
Cô nhịn không được cầu xin tha thứ: A a...... Quá nhanh...... Hàn, chậm một chút...... A nga, a...... Không cần......
Quý Hàn đầu ngón tay giữa bỗng nhiên xiết mạnh vách thịt non mềm, Diêu Vi phấn khích thét chói tai, hoa huyệt co rút.
Hắn nhịn không được gia tăng tốc độ, vừa đâm thọc vừa xiết vách thịt non mềm.
Diêu Vi phấn khích thét lớn, ŧıểυ huyệt không ngừng tuôn ra mật dịch, cuối cùng, Quý Hàn dùng một ngón tay hung hăng miết hoa hạch huyết sung.
A a a a a...... Muốn chết...... Diêu Vi thân thể run rẩy không ngừng, hai chân banh rộng, hoa huyệt phun ra một cỗ mật dịch trong suốt, cô ngẩng cổ tuyết trắng lên, yêu kiều rêи ɾỉ thở dốc, đáy mắt một mảnh thất thần.
Quý Hàn rút ngón tay đầy mật dịch ra, đặt ở bên môi, vươn đầu lưỡi liếʍ sạch.
Sau khi Diêu Vi phục hồi tinh thần lại thấy một màn này, khuôn mặt nhanh chóng đỏ bừng, cô vừa mới cao trào xong, hiện tại toàn thân không còn một tia sức lực.
Nói! Có phải hay không bị ông xã của em ȶᏂασ cho sướиɠ? Ân? Có phải hay không?” Quý Hàn dùng sức đâm vào rút ra, quy đầu tìm được khối thịt non mềm mẫn cảm, hung hăng đụng vào.
A a a...... Không cần...... Đừng đụng vào nơi đó a...... Diêu Vi thét chói tai, thân thể nhịn không được một trận run rẩy.
Ha hả...... Thật vất vả mới tìm được điểm G mẫn cảm kia, Quý Hàn làm sao có thể bỏ qua, mỗi lần thật mạnh đâm vào rút ra, quy đầu tàn nhẫn va chạm khối thịt non mềm.
Ân a a...... Em chịu không nổi...... A ô ô...... Ông xã...... Anh mau dừng lại...... A ô...... Diêu Vi kêu rên không ngừng, khóc lóc cầu xin tha thứ, dưới thân mật dịch cuồn cuộn chảy ra, thân mình từng đợt từng đợt run rẩy, bụng nhỏ bủn rủn khẩn trương.
Quý Hàn thả chậm tốc độ, chậm rãi đi vào rồi lại rút ra.
Diêu Vi ai oán nhìn hắn một cái, bụng nhỏ cùng hoa huyệt một trận hư không, cô muốn hung hăng bị xỏ xuyên, hung hăng bị ȶᏂασ…. Chỉ nghĩ đến cảnh này, mật dịch nhịn không được lại chảy ra.
Ông xã, em muốn...... Diêu Vi quyết định bằng mọi giá phải hung hăng bị ȶᏂασ, cô đem quần áo cởi ra, lộ ra bị nịt ngực bao lấy cặp đôi tuyết trắng, cô trực tiếp tháo nịt ngực xuống. Hai ŧıểυ bạch thỏ mũm mĩm nhảy nhảy trước mặt Quý Hàn, hắn hô hấp trầm trọng thô nặng.
A...... Hảo sâu...... Thật thoải mái...... Diêu Vi ngẩng cao cổ, ŧıểυ huyệt hư không được lấp đầy, phát ra âm thanh thỏa mãn.
Thật đủ da^ʍ đãиɠ! Ông xã ȶᏂασ chết em! Quý Hàn đỏ ngầu con mắt, run rẩy cái mông nhanh chóng đâm vào rút ra, gắt gao va chạm, mỗi lần đều đâm vào nơi sâu nhất trong hoa huyệt.
Toàn bộ thân xe đều bị Quý Hàn dùng lực làm cho rung lắc không ngừng, bên trong tiếng va chạm “phạch phạch…” cùng tiếng rên dâm mỹ cộng với tiếng thở dốc không ngừng vang lên, bên ngoài thì lại bị tiếng mưa “bộp bộp…” bao trùm.