Công Lược Tính Phúc

Chương 120 - Công Lược Cao Lãnh Giáo Thảo 3

Trước Sau

break
Hứa Khanh Điềm nguyên bản mơ màng thấy được một nam nhân đang ngồi xổm bên cạnh, ánh mắt nhìn vào đùi nàng, tức khắc trở nên vô cùng hoảng loạn. Còn có bàn tay bị hai chân nàng kẹp chặt. Cô hiểu rằng vừa rồi mộng xuân là bởi vì có người...

Cô bất tri bất giác phát ra một tiếng kinh hô vô cùng sợ hãi. Tiếng khóc nức nở vang lên:‘‘ Ô...Ngươi...Ngươi là ai?’’

Cô nhớ tới dưới thân đẩy hắn ra. Chính là cơ thể vừa rồi cao trào mà xụi lơ vô cùng.

Hắn quay đầu nhìn về phía cô, gương mặt vô cùng đẹp trai cùng phẫn nộ, mày kiếm anh đĩnh, môi mỏng gợi cảm, đôi mắt đen nóng rực, khí chất lãnh đạm, cao ngạo vô cùng.

Hứa Khanh Điềm giật mình, người này là học trưởng hơn cô một tuổi. Thời điểm cô nhập học còn gặp hắn trong lễ chào đón tân sinh viên của trường. Lúc bấy giờ, hắn đọc diễn văn trên đài cao. Bởi vì tác phong của hắn mà khắc sâu ấn tượng. Người này tính cách lạnh lùng không khỏi khiến người khác không dám đến gần.

Cô thật không nghĩ tới, người này thế nhưng lại có thể làm ra chuyện vô sỉ như thế.

‘‘Cô cũng thật nhạy cảm, ngủ rồi cũng có thể bị người khác chơi đến cao trào.’’ Hắn tựa hồ đến một chút ngượng ngùng đều không có ngược lại ngữ khí bình thản tựa như hỏi hôm nay thời tiết thế nào.

Hắn nhìn cô một cái, nếu đã tỉnh chuyện tiếp theo liền dễ làm...

Hứa Khanh Điềm xấu hổ mặt đỏ ửng, cô giận đến sắp khóc tới nơi:‘‘Ngươi nói hươu nói vượn...Không! Ngươi muốn làm gì?’’

Cô hoảng sợ nhìn nam nhân động tác lưu loát đem qυầи ɭóŧ kéo xuống đùi. Sau đó vén váy của cô lên ngang hông. Một bàn tay giơ lên đem hai chân của cô mạnh mẽ tách ra, lộ ra cánh hoa kiều nộn dính đầy mật dịch.

“…… Buông tôi ra…… Không cần xem a…… Xin anh …… Ô ô……” Hứa Khanh Điềm muốn giãy giụa, nhưng mà cầm cẳng chân cô lại là bàn tay to lực lưỡng căn bản cũng chẳng mảy may bị ảnh hưởng bởi hành động chống cự của cô. Nơi vô cùng riêng tư lại bại lộ trước mắt nam nhân, tầm mắt nóng rực càng làm cô ướt mau.

Giờ phút này cô căn bản không dám lớn tiếng kêu người. Hiện tại cô chỉ cầu nguyện không có người khác phát hiện cô ở nơi này, trong bộ dáng này.

Nam nhân ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm chỗ kia, hai cánh hoa môi bởi vì hai chân tách ra mà mở ra. Lộ ra kiều nộn hồng nhạt hoa huy*t hai phiến phấn nộn ŧıểυ bối thịt lúc đóng lúc mở phun ra mật dịch trong suốt. Toàn bộ nơi riêng tư đều bởi vì vừa rồi cao trào mà trở nên ướt dầm dề.

‘‘ Cô vẫn là xử nữ? Bất quá bị nam nhân xa lạ sờ vài cái liền cao trào, xử nữ thật sự rất ít thấy đâu……” Nam nhân hình như có chút ngoài ý muốn lẩm bẩm nói, xem hoa huy*t dấu vết cùng phản ứng, hẳn là không có nam nhân chạm qua.

“Tôi không có……” Hứa Khanh Điềm xấu hổ và giận dữ thân thể mềm mại run rẩy, cô muốn phản bác…… Chính là thân thể của cô đã sớm ở trong trò chơi bị dạy dỗ mẫn cảm, da^ʍ đãиɠ vô cùng, vô pháp chống đỡ những hành động khiêu khích của nam nhân.

“Ô…… Không cần…… Không cần liếʍ nơi đó a……” Hứa Khanh Điềm khó có thể tin nhìn nam nhân đem đầu chôn ở giữa hai chân cô. Thẳng đến khi đầu lưỡi ướt nóng của nam nhân liếʍ đến. Cô vô cùng chấn động vặn vẹo như bị điện giật thân thể mềm mại, muốn đem kia kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt giữ lại.

Nam nhân linh hoạt đầu lưỡi mạnh mẽ quét hoa huy*t, không ngừng liếʍ mυ"ŧ mật dịch cuồn cuộn chảy ra. Tiếng nước làm Hứa Khanh Điềm xấu hổ đến căn bản không mặt mũi gặp người, đặc biệt nghĩ đến đây là thư viện, mà cô ở chỗ này bị một cái người xa lạ tách hai chân như vậy đùa giỡn.

Cô vô cùng thẹn nhưng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng, dưới thân truyền đến một đợt kɧoáı ©ảʍ Hứa Khanh Điềm bất lực chỉ hy vọng không bị bại lộ, cô thấp giọng cầu xin:“A…… Ân a…… Cầu ngươi…… Không cần liếʍ…… Cầu ngươi…… Ân a a…… Tôi không được……”

Đầu lưỡi của nam nhân chống lại ŧıểυ hoa hạch sưng huyết, hung hăng quét qua lại. Hứa Khanh Điềm rốt cuộc không nhịn được, cô áp lực buột miệng thét chói tai, thân thể mềm mại hung hăng run lên, hoa huy*t bên trong một trận run rẩy cùng co rút lại, một đại sóng mật dịch phun ra ngoài hoa huy*t.

Đầu chôn giữa hai chân cô mật dịch đều bị nam nhân cuốn vào trong miệng, cô thậm chí có thể nghe thấy tiếng nuốt ừng ực.

Cô xấu hổ đến muốn tìm cái khe đất chui vào, từ sau khi tỉnh lại đến khi bị đầu lưỡi nam nhân này liếʍ đến cao trào. Toàn bộ quá trình đều không vượt quá năm phút đồng hồ.

Cô tự nhiên bị một nam sinh xa lạ đùa bỡn đến hai lần cao trào trong thư viện. Cô với vị học trưởng này biết rất ít, chỉ biết hắn tên Diệp Tiêu Nhiên, là trường học giáo thảo, những cái khác đều không rõ ràng.

Diệp Tiêu Nhiên từ giữa hai chân cô ngẩng đầu lên, buông hai chân vô lực của cô tách ra ngồi trên đùi của hắn, hai người mặt đối mặt. Hứa Khanh Điềm lõa lồ nơi riêng tư vừa lúc bị vật nóng rực bành trướng, chống lại. Chẳng sợ cách quần độ ấm kia khiến cho hoa huy*t của cô chảy ra càng nhiều mật dịch, đem quần của đối phương dính không ít.

‘‘Làm bạn gái tôi.” Diệp Tiêu Nhiên nói, một bàn tay nắm eo, bàn tay còn lại sờ soạng phía sau lưng, cô kéo khóa kéo xuống. Bên trong áo ngực ren màu đen chỉ lộ ra một khe rãnh. Làm hắn tuyệt không hoài nghi kích thước này làm chuyện kia quả thực thích hợp.

“Không…… Anh không thể đối với tôi như vậy…… Tôi…… Tôi đã có bạn trai……” Hứa Khanh Điềm hốc mắt ướt át trừng hắn, tay che trước ngực nhưng lại không có bao nhiêu tác dụng.

Cô không thể ở thư viện thất thân a...

Diệp Tiêu Nhiên nhíu mày:“Buổi sáng Nam nhân cùng cô nói chuyện trên đường là bạn trai?”

Hứa Khanh Điềm không rảnh suy nghĩ hắn là thấy kiểu gì, chỉ có thể hoảng loạn gật đầu.

Ai biết đối phương da mặt so Vệ Thần còn muốn dày hơn:“Vậy ngươi có thể đổi người khác, nam nhân kia quá già.”

Cô vô cùng kinh ngạc, Diệp Tiêu Nhiên lanh lẹ đem tay cô đưa ra sau lưng. Làm cô không tự chủ ưỡn ngực về hướng của hắn, sau đó cởi áo ngực lộ ra hai nhũ hoa đỏ hồng.

Hơi thở cực nóng phả vào ngực làm Hứa Khanh Điềm vặn vẹo thân thể. hoa huy*t ướt át lơ đãng ma sát phía dưới của đối phương, kɧoáı ©ảʍ tê dại truyền đến, cô cảm giác lại có một cỗ nhiệt lưu trào ra hoa huy*t.

Đối phương tựa hồ phát hiện điểm này, cố ý dùng vật kia trêu ghẹo nơi riêng tư của cô.Cách vải dệt ma xát thực mau làm chỗ sâu trong hoa huy*t truyền đến cảm giác tê mỏi, hư không ngứa.

Đồng thời cúi đầu, đem mặt chôn vào giữa ngực sữa đầy đặn của Hứa Khanh Điềm, không ngừng liếʍ mυ"ŧ.

“Ân…… Không……” E lệ nhũ hoa bị đối phương dùng đầu lưỡi cuốn vào trong miệng liếʍ mυ"ŧ không ngừng, Hứa Khanh Điềm cổ hơi ngẩng, trước ngực đầy đặn càng thêm hướng về phía đối phương.

Cảm giác du͙© vọиɠ trong cơ thể sắp thức tỉnh, cô bỗng sợ hãi hét lên, nhịn không được bỗng khóc thành tiếng: “Ô...ô... ô…… Cầu ngươi dừng lại được không……”
break
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc