Công Lược Tính Phúc

Chương 111 - Tg7 Công Lược Vương Gia Hoa Tâm 10

Trước Sau

break
Hiên Viên Cảnh Hoằng bỗng nhiên buông tay ra, Lan Cơ lập tức khóc nức nở, chậm rãi đem hai chân khép lại, nàng cho rằng hắn rốt cuộc cũng đã chịu buông tha cho nàng.

Ai biết Hiên Viên Cảnh Hoằng lại cởi bỏ toàn bộ y phục trên người hắn, dưới thân ©ôи th!t thô dài sưng to dữ tợn hướng về phía nàng thị uy, hắn đã chịu quá đủ rồi.

“Vương gia…..Không cần…..” Lan Cơ tuyệt vọng nhìn hai chân của mình lại bị tách ra một lần nữa, bại lộ dưới tầm mắt của Lý Tử Văn, cửa huyệt phấn nộn ướt át bị một cây ©ôи th!t nóng rực đặt vào.

“Lý công tử cần phải nhìn cho rõ, Bổn vương như thế nào dùng ©ôи th!t cắm vào ŧıểυ huyệt không ngừng chảy ra nước của nàng” Hiên Viên Cảnh Hoằng lạnh lùng nhả ra một câu, lập tức đĩnh động vòng eo, hung hăng đem ©ôи th!t thô dài xỏ xuyên qua hoa huyệt.

Lan Cơ chỉ nghe thấy “Phụt” một tiếng, hoa huyệt lập tức bị một cây ©ôи th!t thô to đâm vào, vừa trướng lại vừa tê dại.

Hiên Viên Cảnh Hoằng cố ý đem địa phương kết hợp của hai người bại lộ ra trước mắt của Lý Tử Văn, hắn cười lạnh nhìn thấy đối phương đang không ngừng giãy giựa ở trên ghế, dưới thân ©ôи th!t nhanh chóng bắt đầu mạnh mẽ thọc vào rút ra, ra ra vào vào bên trong hoa huyệt của Lan Cơ.

Bởi vì trong phòng còn có người khác, vì thế Lan Cơ chỉ có thể im lặng đón nhận sự xâm chiếm của Hiên Viên Cảnh Hoằng, trừ bỏ thanh âm nức nở, nàng gắt gao cắn chặt môi dưới, không chịu phát ra một thanh âm rêи ɾỉ nào.

Mà hoa huyệt cũng bởi vì khẩn trương mà gắt gao co rút, làm cho Hiên Viên Cảnh Hoằng mỗi lần đâm vào ŧıểυ huyệt phải thực phần dùng sức, phát ra những tiếng “Phụt phụt”, phá lệ vang vọng khắp căn phòng.

Lý Tử Văn hai mắt đỏ ngầu, hằn lên tia máu, gắt gao nhìn chằm chằm vào ©ôи th!t thô dài của Hiên Viên Cảnh Hoằng đang không ngừng ra vào bên trong hoa huyệt của nữ nhân mà hắn yêu….Hắn hận không thể là người kia, đem ©ôи th!t của chính mình xỏ xuyên qua nàng.

“Thật chặt, bên trong thật nhiều thủy, hôm nay như thế nào không kêu ra tiếng? Sợ sẽ bị Lý công tử nghe được sao?” Hiên Viên Cảnh Hoằng thấy Lan Cơ vẫn như cũ, không chịu trả lời, trong lòng lập tức tràn ngập hỏa khí, hắn cười lạnh, động tác càng thêm mãnh liệt va chạm vào ŧıểυ huyệt của Lan Cơ.

“Ô ô…..Vương gia…..Cầu ngài…..Không cần a a…..” Lan Cơ rốt cuộc cũng không thể chịu đựng được thêm nữa, ô ô khóc thút thít cầu xin, kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt, hoa huyệt toan trướng vô cùng, nàng không thể kiên trì thêm nữa.

“Không cần? Không cần mà nàng còn kẹp chặt như vậy?” Hắn bỗng nhiên ác ý, đình chỉ động tác ra vào bên trong hoa huyệt, đem cả người Lan Cơ ôm lên, dùng tay đỡ lấy mông của nàng phòng ngừa nàng sẽ bị trượt xuống, đầu chôn vào giữa hai gò bồng đào no đủ mềm mại, mãnh liệt liếʍ mυ"ŧ.

“Không cần….Vương gia…..Không cần liếʍ a…..” Lan Cơ bị làm cho cả người khó chịu, hai gò bồng đào đều bị Hiên Viên Cảnh Hoằng tùy ý trêu đùa liếʍ mυ"ŧ, ŧıểυ hồng đào kiều diễm bị làm cho ướt đẫm, dựng thẳng đứng trên hai gò bồng đào tuyết trắng.

©ôи th!t thô dài nhét đầy hoa huyệt vẫn không chịu nhúc nhích, làm cho bụng nhỏ của nàng toan trướng vô cùng, hoa huyệt càng hư không khó chịu, vốn không hề cố kỵ ý định cầu hoan, nhưng mà trong phòng còn có một người nam nhâm khác, cho nên Lan Cơ cũng không muốn để cho hắn thấy bộ dáng da^ʍ đãиɠ của mình.

Đành phải cố gắng vặn vẹo cái mông, mượn lực ma sát ©ôи th!t thô to kia, an ủi ŧıểυ huyệt toan trướng.

Động tác này của nàng tự nhiên không gạt được Hiên Viên Cảnh Hoằng, hắn từ giữa hai gò bồng đào ngẩng đầu lên, một bàn tay to dùng sức ấn mông của nàng xuống, không cho phép nàng lộn xộn, một bàn tay to còn lại đè ép gò bồng đào tuyết trắng, phá lệ để hở ŧıểυ anh đào ương ngạnh ướt đẫm lộ ra bên ngoài, hắn híp mắt nhìn Lý Tử Văn: “Thấy không? Đại vυ" của nàng bị Bổn vương liếʍ vài cái liền ngạnh, ŧıểυ huyệt của nàng cũng bị Bổn vương chơi cho giàn giụa thủy, ngươi có vừa lòng hay không?”

Hai mắt của Lý Tử Văn đều bị che kín bởi tơ máu, du͙© vọиɠ sưng to ở giữa hai chân không được chíu cố, toàn thân hắn đều bị trói, lại nhìn một trận hoan ái này, du͙© vọиɠ hoàn toàn không được thỏa mãn, cả người đều bị nghẹn đến sắp hỏng.

Hiên Viên Cảnh Hoằng cũng không quản hắn ta, cũng chẳng sợ ngày mai khắp kinh thành sẽ đồn đãi hai nam một nữ ở trong phòng thâu đêm, thực sự mà nói, chuyện đó đối với hắn cũng không quan trọng.

Nhìn thấy bộ dáng nhẫn nại đến vất vả, ánh mắt đều là khát vọng của nàng, nhưng nàng lại đau khổ chống cự, không mở miệng cầu hoan.

Hiên Viên Cảnh Hoằng thập phần không cao hứng, hắn lạnh giọng uy hiếp: “Cầu ta, Bổn vương liền ȶᏂασ chết nàng, không cầu, Bổn vương sẽ để cho nam nhân khác đến ȶᏂασ chết nàng”.

Lời uy hiếp này, thực chất chỉ vì hắn muốn nhìn thấy bộ dáng da^ʍ đãиɠ của nàng, chứ không phải bởi vì trong phòng có nam nhân khác mà nhẫn nại du͙© vọиɠ của chính mình.

“Không cần Vương gia…..” Lan Cơ bị dọa sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, loại chuyện này, nàng thật đúng là không dám đảm bảo, Hiên Viên Cảnh Hoằng sẽ không làm ra chuyện đó, hắn cũng đều đã để cho nam nhân khác nhìn thấy cảnh nàng cùng hắn hoan ái…..

“…..ȶᏂασ ta……Dùng sức làm hư ŧıểυ huyệt của Lan Cơ……Ân a a….” Bất chấp có nam nhân khác ở trong phòng, Lan Cơ thập phần hổ thẹn nói ra những lời này, ©ôи th!t thô to bất động ở bên trong hoa huyệt bắt đầu mạnh mẽ thọc vào rút ra, làm cho Lan Cơ không còn thời gian lo lắng đến vấn đề khác, bất lực rêи ɾỉ ra tiếng, kɧoáı ©ảʍ tê dại làm cho nàng cực kỳ thoái mái, bị người khác nhìn làm cho nàng càng có một loại cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

“ŧıểυ dâm phụ, Bổn vương ȶᏂασ nàng có sảng hay không? Về sau nàng lại không nghe lời, Bổn vương sẽ làm cho nam nhân khác tới gian dâm nàng, chơi ŧıểυ huyệt của nàng, làm cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bọn hắn bắn đầy trên người nàng” Hiên Viên Cảnh Hoằng hung ác nói ra những lời này, chuyện này đương nhiên là hắn sẽ không làm, nhưng mà hắn cũng không ngại hù dọa Lan Cơ một trận.

“Ô ô…..Không cần Vương gia…..Ân ân a a….. Lan Cơ chỉ cần Vương gia…..A a….©ôи th!t của Vương gia cắm vào ŧıểυ huyệt của Lan Cơ, thật thoải mái…….Chỉ cho ©ôи th!t của Vương gia cắm vào Lan Cơ a……” Lan Cơ bị những lời nói ác ý của Hiên Viên Cảnh Hoằng làm cho ŧıểυ huyệt không ngừng co rút, trong lòng thập phần sợ hãi hắn sẽ làm như vậy.

“Úc, ŧıểυ tao hóa, ŧıểυ tao huyệt kẹp thật chặt, thực thoải mái” Hắn gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng gia tăng lực độ cùng tốc độ đưa đẩy.

Lan Cơ thét chói tai, cao trào một lần nữa.

Nhưng mà Hiên Viên Cảnh Hoằng lại không có ý định buông tha cho nàng, làm trò trước mặt Lý Tử Văn, hắn làm đủ mọi loại tư thế hổ thẹn, đem Lan Cơ ȶᏂασ đến cao trào không ngừng, cứ một lần rồi lại một lần, không ngừng nhục nhã Lý Tử Văn, cứ một lần rồi một lần, không ngừng hưng phấn đến điên cuồng.

Làm trò trước mặt kẻ ái Lan Cơ, hung hăng ȶᏂασ nàng, cái loại kɧoáı ©ảʍ biến thái này, Hiên Viên Cảnh Hoằng thật lâu không có cảm nhận được.

Nhiều năm như vậy, hắn chơi đùa không ít nữ nhân, mập ốm cao thấp đều đủ cả, phong tình vạn chủng khác nhau.

Nhưng mà vưu vật tuyệt sắc như Lan Cơ, quả thực là người duy nhất, chơi đùa ba năm mà cũng chưa bị chơi hỏng, thậm chí còn chật hẹp hơn trước.

Hắn hiện tại chỉ nghĩ tới một điều, sau khi cưới Lý Tử Toàn một thời gian, hắn sẽ đem Lan Cơ nạp vào phủ, nếu cứ để nàng ở thanh lâu, bị những nam nhân khác rình coi, hắn thập phần khó chịu, nhưng mà hắn cũng không có tũng dục tới mức sau khi lập chính thê liền nạp thiếp.

Với xuất thân của Lan Cơ, cả đời này nàng cũng chỉ có thể làm thiếp, trong tương lai, nếu sinh hạ hài tử cho hắn, hắn cũng không ngại phong nàng làm trắc phi….. Nếu ngày sau hắn có thể ngồi vào vị trí kia, nàng cũng có thể sẽ trở thành sủng phi của hắn.

Hiên Viên Cảnh Hoằng cất giấu ý tưởng cùng thái độ này ở trong lòng, tuy rằng nàng không có cự tuyệt cũng như không có đòi hỏi quyền lợi, nhưng mà, hắn coi trọng nàng cũng như đã chiếm hữu nàng ba năm, cho nên đây cũng là những gì mà nàng phải có, bằng không nàng sẽ bị những nam nhân khác thay nhau đùa bỡn, trở thành một cái kỹ nữ thanh lâu chính thực.
break
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc