Cầm cắn răng cố gắng để cho bản thân mình tỉnh táo. Anh chưa muốn chết. rất nhiều thứ anh cần phải hoàn thành. Anh không thể chết ở đây được.
Nhất định có cách, nhất định có cách để giải quyết vấn đề này. Để chúng đánh nhau thế này không ổn chút nào. Nhất định phải có biện pháp nào đó để điều hòa.
Nỗi đau truyền đến khiến Cầm cảm thấy cả người tê dại. làm sao bây giờ, làm sao bây giờ. Cơ thể của anh dần dần đến bờ vực tan vỡ,, ý trí dần mờ đi.
Mà thời gian còn chưa qua 10 phút.
Những người đứng bên ngoài quan sát cũng thở dài 1 hơi. Với thực lực của bọn họ hoàn toàn có thể nhìn ra được Cầm đang cố chống chọi trong vô vọng nhưng cũng chỉ là trong vô vọng mà thôi, bức tường đẳng cấp là thứ không thể nào vượt qua. Ma khí là thứ rất khó giải. Dù là dính đồng cấp thôi đã cực khó để giải. Kẻ này lại dính ma khí phẩm chất quá cao. Có thể kiên trì đến bây giờ đã là rất nghịch thiên rồi. Nhưng mong kỳ tích xảy ra là điều không thể.
Chu Lâm thở dài 1 hơi, dù hơi tiếc vì mất 1 đóa niết bàn chi hỏa nhưng chí ít cũng giải quyết mối lương duyên không nên có này. Ông quay sang nhìn đứa con gái của mình và nói:
- Đi thôi. Hắn hết chúng chịu được rồi
Chu Tuyết thì anh mắt tràn đầy phức tạp nhìn Cầm. Cô có yêu Cầm không. Chưa, mọi thứ chỉ dừng lại ở mức hứng thú thôi, dù cho trên núi tuyết Cầm liều mình khiến cho cô cực kỳ rung động nhưng để đả động lòng cô là chưa đủ. Cô làm thế phần nhiều hơn là vì trả ơn, là vì cô thấy mình thua thiệt Cầm rất nhiều.
Chính vì thế, bây giờ cảm xúc của cô vô cùng phức tạp. Có chút vui sướиɠ khi nghĩ bản thân đã trả hết nợ nhưng lại có chút thất lạc vì người nam nhân duy nhất mà cô hứng thú sắp chết.
Cô muốn ở lại, ở lại chứng kiến thời khắc cuối cùng của người này.
Rất nhanh, thời khắc đó đã đến, cơ thể Cầm đã đến giới hạn và không thể nào chống chịu được nữa. niết bàn hỏa không những không trợ giúp anh mà lại càng tàn phá cơ thể anh. Không ngừng lấn chiếm, tinh hóa sạch hắc khí kia. Hắc khí càng ngày càng yếu thế. Nó dù sao cũng chỉ là 1 chút ma khí mà vị ma tộc kia truyền vào. Sao có thể chống chọi lại với 1 đóa niết bàn chi hỏa. Lại trong khi ở trong tộc đường thế này.
Rất nhanh, ma khí bại lui liên tục và bị thanh tẩy. Nhưng mà cái giá của nó là rất lớn. 1 nửa bên ma khí xâm lấn đã bị đốt thành hư không. Nửa bên còn lại thì không biết có thể gọi nó là cơ thể hay là 1 đống lửa hình cơ thể nữa. Và nó đang không ngừng bị bốc cháy, không ngừng biến mất.
Cầm đã hoàn toàn bị thôn phệ và biến mất. chẳng lẽ 1 thiên tài sẽ biến mất sao.
Tất nhiên không. Nhân vật chính mà biến mất thì thì mọi thứ sẽ kết thúc rồi.
Cầm biến mất cũng chứng minh mọi thứ sẽ kết thúc.
Nhưng mà tất cả mọi người vẻ mặt lại sững sờ. bởi vì niết bàn thánh hỏa cũng không có biến mất. Tình huống này bọn họ dù rất hiếm nhưng mà không phải là không thấy. Niết Bàn chi hỏa nói thẳng ra chỉ là tử hỏa, thứ còn sót lại sau khi 1 vị chu tước hoặc phượng hoàng độ kiếp, được giữ lại bằng 1 cách đặc biệt. Sau khi tiến nhập vào người, nó sẽ có 1 liên kết nào đó với linh hồn của người sử dụng. Khi mà kẻ này không chịu được mà tan biến thì ngọn lửa kia cũng sẽ tan biến theo. Nhưng nếu như nó vẫn còn lại là chứng tỏ 1 điều. Chủ nhân của nó vẫn còn sống.
Tuy nhiên, chính vì vậy mà bọn họ mới biến sắc. bởi vì đây chính là mở đầu của dục hỏa trọng sinh. Thiên phú độc hữu của Chu Tước cũng như phượng hoàng. Bọn họ thân là những nhân loại thân cận nhất và hiểu về Chu Tước nhất cũng không có ai làm được thứ này. Rốt cục kẻ này làm
sao mà làm được. chẳng lẽ hắn là 1 phượng hoàng sao.
- Lyyyyyyyyyyyyyy…
Tiếng phượng ngâm vang lên, cả ngọn lửa dần biến hình thành hình 1 con phượng hoàng. Ngọn lửa dần dần thu gọn thu gọn và 1 thân ảnh xuất hiện trước mắt mọi người. còn ai khác ngoài Cầm. Dù anh đã hôn mê, nằm yên như 1 mĩ nam tử nhưng thân phận của Cầm đã hoàn toàn khác trong mắt tất cả mọi người ở đây.
Chu Lâm lên tiếng nói:
- Được rồi, mang hắn đi về và chăm sóc hắn. Có rất nhiều thứ ta muốn hỏi vị này.
………..
Từ trong cơn mơ Cầm tỉnh dậy. Thật không biết đây là lần thứ bao nhiêu anh thức dậy trong tình trạng này. Thật đúng là trớ trêu. Lần này anh có thể tỉnh lại hoàn toàn là may mắn. May mắn linh hồn anh đã từng trải qua việc niết bàn nên nó có phần nào đó giống với phượng hoàng. Ngay giờ phút sinh tử, Cầm đã kích hoạt cái khả năng vốn đã phai mờ này để lần nữa dục hỏa trọng sinh.
Thoát chết trong gang tấc.
Sự tuyệt vọng lúc đó quả thật không thể nào đo đếm.
Quả thật chính anh cũng nghĩ bản thân sẽ chết rồi.
Thật đúng là hung hiểm vô cùng,
Nhưng mà hồi báo cũng không hề tệ chút nào, Không phải ngẫu nhiên mà Tộc phượng Hoàng hay là Chu Tước bình thường đến 1 thời gian sẽ niết bàn dù cho nó có tồn tại phong hiểm rất lớn. Đó Là bởi vì sau mỗi lần niết bàn, bọn họ có thể coi như được tẩy tủy thêm 1 lần nữa. Thực lực tịnh tiến rất nhiều.
Hơn nữa mỗi lần độ kiếp khiến huyết mạch của chúng trở nên càng tinh thuần, càng phản tổ. Càng dễ dàng có thể đột phá cảnh giới tiếp theo. Nhưng mà rất tiếc cái năng lực này không có tác dụng với Cầm bởi vì anh là nhân loại. Nhưng mà nó vẫn có tác dụng cực lớn với anh. Thân thể sau mỗi lần xuyên qua có lẽ là 1 cơ thể mới nhưng linh hồn của anh vẫn là linh hồn đó.. Cầm đã chết bao nhiêu lần, Cầm đã trọng thương tinh thần bao nhiêu lần. Chính anh cũng không rõ nữa. Dù cho mọi lần đều tìm được đường sống trong chỗ chết nhưng mà tai họa ngầm vẫn tồn tại rất nhiều mà chính anh cũng không biết. có lẽ do thực lực anh tiến nhanh mà nó không thể hiện ra nhưng mà nó sẽ là cản trở rất lớn cho anh trong tương lai. Bây giờ, mượn nhờ niết bàn khiến cho linh hồn anh được tinh lọc lại lần nữa. Khiến nó trở nên càng thêm tinh khiết, càng thêm ngưng thực. Nguyên anh của anh trải qua niết bàn tẩy lễ khiến cho nó đạt được chỗ tốt vô cùng lớn. Như thể được nấu luyện lại 1 hình. Hình thể nguyên anh của anh nhỏ đi 1 vòng nhưng mà anh có thể cảm thấy được nó mạnh hơn nhiều lắm. Mơ hồ nhìn thấy được trong nó có đồ án hình ngọn lửa. Bây giờ đây, dù có bị ma khí ăn mòn đi nữa thì chắc chắn anh cũng không còn thảm bại như lần trước nữa.
Có thể coi như nhân họa đắc phúc đi.
Cũng cùng lúc đó, cánh cửa mở ra và 1 thân ảnh đi vào.