Nhìn 2 người biến mất trong biển, sắc mặt Jenazad đầy âm trầm. Không ngờ hắn lại bị 1 thằng nhãi vắt mũi chưa sạch lừa.
Đúng vậy đây tất cả là nằm trong tính toán của Cầm. Khi đã xác định Miu ở đây. 1 kế hoạch đã nảy ra trong đầu Cầm. Cướp chính diện là không thể nên chỉ còn cách giở chiêu trò thôi.
Đầu tiên Cầm cố tình để lại dấu vết và hơi thở để Jenazad phát hiện. Hắn cố tình trốn chui chốn lủi như đang cố gắng để tìm thông tin để có thể về báo cáo.
Đánh với Jenazad cốt để cho hắn kiểm tra thực lực của mình. Cầm tin chỉ cần mình hiển lộ thực lực cách Miu không nhiều mấy thì Jenazad sẽ lấy hắn ra làm bài tập cho Miu. Và như mong muốn. Cầm được trở thành đá kê chân để Miu có thể chân chính hoàn thiện sát chiêu.
Và Trong lúc chiến đấu Cầm tỏ ra chật vật cốt để làm trò cho Jenazad xem để hắn có thể bớt phần nào đề phòng. Hắn cũng cố tình hô lên và bị thương cho nó chân thật. Và Cầm cũng đạt được mục đích kéo cô nàng đến cái mũi hướng ra biển. Nơi sẽ diễn ra cảnh cuối cùng của kế hoạch.
Đến đây tất cả đều hoàn hảo nhưng bước cuối của kể hoạch không ngờ lại thất bại.
Vốn dĩ theo kế hoạch thì Cầm sẽ giả vờ trọng thương rồi ôm Miu cùng chết nhưng không ngờ Jenazad lại phát hiện ra phút cuối khiến Cầm phải chịu 1 đòn nặng như vậy mới thành công được.
Đúng là mưu sự tại nhân mà hành sự tại thiên. Nhưng may sao cuộc giải cứu vẫn thành công để lại 1 Jenazad mặt đầy âm trầm trên bờ.
Bỗng có 1 thân ảnh xuất hiện đằng sau Jenazad quỳ xuống nói:
- Bẩm, có thông tin Lương Sơn Bạc đã đặt chân đến đất nước này rồi.
Không quay người lại, Jenazad nói:
- Ta biết rồi. Lui ra đi.
Tên kia nghe vậy vội lui ra để lại quỷ thần quyền đang nhìn mặt biển mà suy nghĩ về cái gì đó.
…………………
- Đệt, xui vãi!
Mạnh Cầm miệng lẩm bẩm câu chửi mắng đời vừa lê tấm thân đầy thương tích và ôm theo Miu bước những bước đi đầy máu đến nơi trú ẩn. đây chính là thứ hắn phải mất 1 ngày để tìm ra. 1 hốc đá hõm sâu vào, chỉ có bơi mới tiến được vào đây còn nếu chỉ tìm trên bờ thì đừng hòng. Và Cầm tin quỷ thần quyền sẽ không rỗi hơi phái người mò xác Cầm và Miu đâu. Nên chỗ này có thể coi là tạm thời an toàn rồi. Với lại theo hắn tính thì mấy người Lương Sơn Bạc cũng sắp đến rồi, do đó việc Jenazad truy tìm kỹ lưỡng là rất khó xảy ra, sác xuất rất ít. Vì thế chỗ này an toàn.
Nhưng do tính sai về việc cuối cùng nên bơi về đây khiến Cầm cũng mất 1 lượng máu kha khá a. đưa cô nàng vào chỗ trú ẩn. Cầm không chịu được nữa mà gục xuống.
Thời gian cứ thế trôi qua. Đêm tối lại xuống. Và từ trong cơn mê Miu đã tỉnh dậy. Cô nàng ngó quanh ngó quất và cuối cùng nhận ra kẻ địch của minh đang nằm hôm mê tại chỗ. Bản năng thôi thúc cô giết hắn. Và tay Miu đã co thành mũi thẳng tiến cổ họng Cầm. Nhưng không biết sao cái tay kia lại vươn ra giữ cánh tay này lại. Dường như trong đầu cô nàng đang có sự đấu tranh kịch liệt. Cô ôm đầu lăn qua lăn lại dường như rất thống khổ:
Tiếng kêu vang vong trong bóng đêm thức dằng dặc và nó đã gọi thanh niên từ cơn mê thức dậy.
Cầm mày nhíu lại. 1 tiếng động to lớn vang lên đánh thức anh chàng. Khẽ mở con mắt đầy mệt mỏi. Hiện ra trước mặt Cầm là hình ảnh Miu đang lăn lội đầy thống khổ. Cầm cắn răng ngồi dậy nhưng vết thương lại nhói lên khiến anh chàng không khỏi nhíu mày. Xem ra với tình trạng bây giờ hắn cũng đánh không ngất cô nàng a. Nhưng hắn cũng không đành lòng nhìn cô nàng đau khổ như thế này a. Cắn chặt răng. Cầm lê thân thể đầy đau đớn tiến đến chỗ Miu. Lấy hết sức giữ chặt tay cô nàng và… hôn xuống.
Cách gia truyền để bình tĩnh của hắn. Nụ hôn này kéo thật dài đến tận 5 phút Cầm mới rời ra rồi lại nằm vật xuống đấy thở hồng hộc. Quá tốn sức rồi.
Nhưng hiệu quả rõ rệt. Chỉ thấy cô nàng không còn rên là kêu gào như trước nữa mà trở nên thật yên lặng rồi bất chợt nằm xuống xem ra cũng mệt mỏi lắm rồi.
Thấy thế Cầm cũng thở phào được 1 hơi. Mi mắt hắn lại ríu lại muốn kéo hắn vào cơn mê nhưng Cầm khẽ cắn lưỡi lấy lại chút tỉnh táo. Cứ để cơ thể thế này chỉ sợ hắn yên nghỉ giấc ngàn thu luôn a.
Cầm lại cắn răng lê thân thể đau đớn đi vào góc kéo ra 1 cái túi. Trong đó chật đầy đủ các loại thảo dược và băng vải mà Cầm chuẩn bị sẵn.
Mất 15 phút Cầm mới khó khăn mà sơ cứu xong. Ít nhất không sợ trong lúc ngủ nhiễm trùng hay mất máu mà chết nữa rồi. Lúc này cu cậu không thể kìm lại cơn buồn ngủ nữa mà gục luôn xuống đánh 1 giấc.
Sáng hôm sau Cầm mới nặng nề mở mắt thì đã thấy Miu dậy từ bao giờ đang ngồi nhìn hắn. Thấy hắn ngồi dậy cô nàng lại trở nên hoảng loạn. Cầm không còn cách nào khác đành phải tiếp 1 nụ hôn trấn an cô nàng thôi.
Cứ thế Cầm và Miu sống ở đây suốt 2 ngày để dưỡng thương. Hắn cũng chuẩn bị đầy đủ lương thực thực phẩm để 2 ngày này không bị chết đói.
Và cũng trong 2 ngày này Cầm cũng không biết mình phải trấn an Miu bao lần và cũng không biết bao lần hắn cố muốn cô hồi phục trí nhớ nhưng tất cả đều trở nên công cốc. Rõ ràng là đòn đánh và bài thuốc của Jenazad quá biến thái a. Phải biết trong cốt truyện thì tình cảm của Kenichi và Miu đã cực kỳ gắn bó mà anh chàng phải sống dở chết dở mới có thể gọi được 1 ít ý thức của cô nàng và về sau còn để lại di chứng rất lớn a. Do đó Cầm dùng cách gọi thông thường tất nhiên là không thành rồi.
Cũng trong thời gian này, Kenichi cùng Sakaki cũng đến Tidat và 2 người cũng đi vòng và vòng 1`hồi mà chẳng đạt được cái gì cả. Cuối cùng mới tiến đánh hoàng cung. Nhưng hơi khác 1 chút là lần này Kenichi không bị bắt nữa a.
Cuộc chiến trong hoàng cung cũng đã dần đến rồi.
Và trong lúc Sakaki cùng Kenichi tiến đánh hoàng cung thì ở đây vết thương của Cầm cũng khỏi được thất thất bát bát rồi. Ít nhất là di chuyển cũng không còn khó khăn và đánh nhau cũng có thể đánh đấm được 1 chút rồi đó. Miu cùng đã bình ổn được rồi. Tuy trí nhớ của cô nàng vẫn chưa trở lại nhưng ít nhất cô nàng cũng không còn điên cuồng và Cầm cũng không cần dùng nụ hôn để kìm lại cô nàng nữa rồi. Và bây giờ là cũng nên trở về thực tế rồi. Cầm cũng muốn gặp mặt của cha Miu xem phát nào.
Nhưng khi thoát đi lại là vấn đề a. Cô nàng Miu không thể tự bơi sang được a. Thế là Cầm lại phải lết cái thân bị thương mang cô nàng sang sông. Ai, số đời sao mà khổ thế vậy.
Mang sang đến nơi thì cũng giữa trưa rồi. Thế là 2 người lại dựng trại nghỉ trưa rồi mới lên đường và đến tối cuối cùng đã đến được lâu đài rồi.