Anh mỉm cười nhẹ nhàng bước đế gần Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn
Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn mặc dù là hồ nước, nhưng diện tích không lớn. Cầm trầm ổn bước tới, cũng nhanh chóng theo thông lộ tới phía trước Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ.
Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ so với U Hương Khỉ La Tiên Phẩm càng thêm bá đa͙σ, ở sinh trưởng địa phương của nó, trong phạm vi đường kính hai mươi trượng không có một ngọn cỏ. Cho dù là bên ngoài hai mươi trượng, sinh trưởng phần lớn tất cả các loại thực vật đều là màu đỏ hoặc là đến gần màu đỏ. Không nghi ngờ chút nào, bọn chúng cũng là hỏa thuộc tính.
U Hương Khỉ La Tiên Phẩm sinh trưởng trên bờ có vị trí gần trung tâm của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, có nghĩa thuộc tính của bản thân nó hẳn là tương đối bình hòa, cũng không có khuynh hướng băng hoặc là hỏa. Còn Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ ở trước mặt mình, không thể nghi ngờ chính là bá chủ của hỏa thuộc tính thực vật ở chỗ này, chiếm đoạt vị trí ngay giữa bên bờ Liệt Hỏa dương tuyền.
Những phát hiện này đối với Cầm cũng là rất trọng yếu, ít nhất giúp cho hắn hiểu rõ nơi này hơn một chút.
Vừa sải bước tiến vào địa phương không có một ngọn cỏ kia. Cầm chỉ cảm thấy một cổ khí lưu nóng bỏng đập vào mặt. Y phục trên người trong nháy mắt xuất hiện mùi khét. Không khí chung quanh cũng giống như bị kịch liệt bóp méo đi.
Nóng quá!
Anh lập tức cảm nhận được đây là Cực hạn chi hỏa. Chỉ có nó mới đủ sức khiến cho Cầm cảm giác khô nóng như thế này. Tất nhiên đó chỉ là cảm giác thôi. Thân là người có thể chưởng khống thiên hỏa, dù phải nhờ sự trợ giúp của Hỏa Long Tý nhưng chỉ khí thế bên ngoài thôi há có thể làm cho anh lùi bước.
Không chỉ thế. Theo Cầm cảm nhận, cực hạn chi hỏa dù rất đáng sợ nhưng nó rõ ràng thua kém thiên hỏa. Điều này khiến cho Cầm càng thêm vững tin vượt qua cuộc chiến dù điều kiện có là đánh bại Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ đi nữa.
Vì sao Cầm lại nghĩ đến việc đánh bại Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ. Đừng nên quên Cầm bây giờ là đấu la, hơn nữa còn là cấp 87. Khảo nghiệm của anh sẽ như là Hoắc Vũ Hạo mới đấu vương, hiển nhiên là không rồi. Yêu cầu anh phải đánh bại Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ dù sác xuất không quá cao nhưng không phải không có a.
Nhất định phải nắm bắt tất cả để chuẩn bị cho tình hình xấu nhất. Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất a.
Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ nhất thời giật mình:
- Hả, ngươi không sao, là Cực hạn chi hỏa đi. Khó trách tên U U kia muốn ta xuất thủ. ŧıểυ tử, hãy cho ta nhìn xem Cực Hạn Hỏa của ngươi lợi hại, hay là Cực Hạn Hỏa của ta mạnh hơn.
Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ nhàn nhạt nói:
- Khảo hạch của ta đã sớm được chế định. Đối thủ của ngươi cũng sẽ là cùng cấp. Cực Hạn Hỏa năng lực phải nhận được phụ trợ của dương tuyền. Chiến thắng được thì ngươi vượt qua khảo nghiệm, còn không thì ngươi hãy đi đi.
Vừa nói xong, thân thể khổng lồ của Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ chợt hướng về phía sau, một cái cột nước hỏa hồng sắc kỳ dị đột nhiên hiện ra vị trí trước mặt nó, tựa như cá kình phun nước vậy, từ trong trung tâm hút ra một cổ nước hỏa hồng sắc, sau đó phun lên không trung.
Cột nước hỏa hồng sắc ngưng mà không tán, chỉ thấy nơi nó đi qua, khiến không khí chung quanh cũng kịch liệt vặn vẹo. Nhiệt độ bên trong sơn cốc lần nữa bạo tăng.
Cầm cũng âm thầm đề phòng. Võ hồn kim thân: đầm lầy đã được mặc,trên tay phải của anh, Hỏa Long Tý đã hiện hình sẵn sàng đối phó với mọi tình huống
Ngay lúc này, âm thanh của Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ lại lần nữa vang lên:
- A, đúng rồi. Cấm ra khỏi phạm vi không có thực vật sinh trưởng, để tránh thương tổn những thực vật khác. Ra khỏi phạm vi này, cũng coi như ngươi thua.
Đúng lúc này, hỏa trụ nóng bỏng kia rơi xuống,. Dương tuyền rừng rực nhiệt độ cao đó, cho dù Mã ŧıểυ Đào hóa thành Hắc Ám Phượng Hoàng cũng không thể so sánh được, đây mới thật sự là Cực Hạn Hỏa.
Hỏa hồng sắc dương tuyền bao trùm phạm vi quá lớn. Cầm cũng không cùng nó liều mạng. Mũi chân chĩa xuống đất, cả người của hắn giống như tia chớp nhảy lên, thân thể trên không trung uốn một cái cực kỳ xảo diệu, chui qua khe hở nơi dương tuyền hạ xuống.
Tay trái trên mặt đất dùng sức khẽ chống, thân thể lần nữa thay đổi. Mủi chân chỉa xuống đất, chợt thay đổi phương hướng, lại từ trong một khe hở khác chui ra.
Nhưng mà khi dương tuyền nóng bỏng kia rơi xuống đất lại không giải tán mà thât kỳ dị lại ngưng tụ với nhau, trong nháy mắt hóa thành một nhân hình.
Dương tuyền ngưng kết thành một thân hình nữ nhân, như ẩn như hiện, thậm chí còn có một đại đuôi sam hỏa hồng sắc buông dài đến chân. Dáng người thật tuyệt, đáng tiếc, trên người nàng phóng thích ra nhiệt độ cũng quá mức kinh khủng.
Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ phóng ra một đa͙σ hồng quang rơi trên người nàng, nhất thời, hỏa hồng sắc nữ nhân này chợt biến thành kim hồng sắc. Hai tay ở trước thân chợt tách ra hai bên, mỗi tay đều xuất hiện một thanh hỏa diễm trường đao. Mũi chân chĩa xuống, đánh thẳng tới Cầm. Song đao giơ lên cao ngang nhiên chém ra.
Ở trong phạm vi sinh trưởng của Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ cùng hỏa nữ nhân này chiến đấu, bất lợi thật sự quá lớn. Hơn nữa trong phạm vi này, nhiệt độ cũng không giống nhau, càng đến gần dương tuyền nóng kia nhiệt độ lại càng cao. Càng đến gần Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ, nhiệt độ cũng là càng cao.
Cầm cũng không có ham chiến mà dùng thân pháp hơn người tiến hành du tẩu tránh thoát đòn tấn công của thiếu nữ này. Giao tranh khi chưa biết thực lực của kẻ địch là điều ngu xuẩn. Tất nhiên đó không phải là anh sợ bản thân không chiến thắng được. Có thể nói 1 câu, cùng giai anh là vô địch. Vượt cấp chiến đấu không phải nói chơi.
Dương Tuyền thiếu nữ này có địa lợi nhưng dù sao cũng chỉ có thực lực như anh có gì mà phải sợ.
Cái anh muốn tìm hiểu là phương thức chiến đấu của nó xem có cái gì đáng giá học tập hay không thôi.
Đương nhiên, nếu đã thăm dò thì hiển nhiên cần tấn công rồi. Cầm cũng không lựa chọn dùng thiên hỏa để áp chế, anh chọn là Tuyết đế Kiếm.
1 Kiếm đâm ra mang theo hàn khí bức người đánh về phía dương Tuyền.
Đứng quan sát cuộc chiến, Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ mở to mắt, không tin được nói
- Cực hạn băng, sao hắn có thể đồng thời có 2 thuộc tính cực hạn như thế, không thể nào.
Dương tuyền nóng cháy tựa như có sinh mạng, cảm nhận được hơi thở Cực Hạn Băng bắn ra từ trên người của hắn, hỏa hồng sắc dương tuyền lại hướng về phía trước dâng lên, giống như dâng lên một cuộn sóng. Nhất thời, một cỗ sóng nhiệt cực mạnh đập vào mặt. Tuyết đế kiếm còn chưa tới trước mặt của hỏa nữ nhân, đã có hơn phân nửa năng lượng biến mất ở trong nhiệt độ nóng bỏng.
Hỏa nữ nhân kia phảng phất như được tăng phúc, thân hình tăng vọt. Hỏa kim sắc gần như biến thành màu vàng chói lọi, hỏa diễm song đao màu vàng hợp lại rồi chém ra, Băng Hoàng Chi Nộ đã bị chém tan tành.
Thân thể của Hỏa nữ nhân chợt lóe, tiếp tục hướng về phía hắn, nhưng lần này, hỏa diễm song đao của nàng không có nóng lòng chém ra. Khi Cầm né tránh, thân hình chợt lóe. Động tác của nàng đột nhiên thay đổi.
Thân thể của nàng chợt mờ đi, Cầm vừa định né sang bên cạnh, nhưng nàng cũng đồng thời né sang. Sau đó hỏa diễm song đao để ngang trước mặt Cầm, cảm giác giống như là Cầm đụng vào mình.
Chân trái kim quang chợt lóe, cả người Cầm trong nháy mắt biến mất, lần nữa xuất hiện, đã ở phía sau của hỏa nữ nhân.
Chính là tuyệt chiêu thuấn gian di động của anh.
Đối với phần lớn Hồn Sư mà nói, di chuyển tức thời cũng tựa như một loại thần kỹ. Ở trong chiến đấu cận chiến phát huy càng rõ ràng hơn.
Hỏa nữ nhân này mặc dù là do nóng bỏng dương tuyền ngưng kết mà thành, nhưng nàng cũng là bị hạn chế thực lực, cùng Cầm không chênh lệch lắm.
Bất ngờ không đề phòng, cho dù nàng sơ ngộ 1 chút thân pháp, hơn nữa còn dưới sự khống chế của Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ, cũng không thể né tránh một kích bộc phát này của Cầm.
Hồn hoàn thứ 8, thiên kim phong bạo.
Phong bạo nổi lên, đầy trời chợt hiện ra ánh kim lóng lánh bao phủ lấy hỏa nữ nhân, đem nàng xoắn thành thịt vụn. Rất rõ ràng, dù hỏa khắc kim nhưng bị tấn công bất ngờ như vậy thì kim vẫn có thể phá hỏa
Đây là lần đầu tiên Cầm sử dụng tuyệt chiêu này trong chiến đấu, hiệu quả cũng không tệ. Đừng nên quên,nơi này là dương tuyền, đối với kim thuộc tính có thể nói là cực độ khắc chế mà có thể tạo thành hiệu quả này đã không dễ dàng rồi a.
Cầm cũng không nghĩ 1 đòn này có thể giết chết được Dương Tuyền thiếu nữ nhưng có thể cắt cô nàng thành mảnh vụn coi như niềm vui ngoài ý muốn đi.
Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ mắt đã mở to hết cỡ, quả thật không tin vào mắt mình.