Freya từ từ cúi xuống. Nhìn lấy khuân mặt điển trai, tuy còn trẻ trung nhưng lại đầy cương nghị khiến lòng người mê sau. Cô lại nở 1 nụ cười mê người:
- Athena, cô quá ngây thơ rồi. cô không biết để chinh phục trái tim 1 người đàn ông thì trước đó cần chinh phục thân thể anh ta a. Lần này ta thắng rồi nhé.
Và cô từ từ lột từng lớp quần áo của Cầm để lộ ra 1 tấm ngực rắn chắc, cơ bụng cũng đã nổi lên 6 múi. Quả thật so với hơn nửa năm trước, thân thể Cầm đã có những bước tiến vượt bậc a.
Thoát áo rồi tất nhiên tiếp theo sẽ là quần rồi. chỉ thấy Freya nhẹ ngàng dùng cánh tay của mình di chuyển trên từng tấc cơ thể rắn chắc của Cầm 1 lúc và từ từ kéo xuống phần thân dưới. Đôi bàn tay khẽ chạm vào chiếc quần.
Không biết từ lúc nào, 1 viên đá với vận tốc ánh sáng ném thẳng vào cửa kính gây ra những âm thanh chua chát khiến Freya sững người. Phép thuật yếm lên Cầm cũng bị nới lỏng phần nào.
Và cũng nhờ vậy. Cầm mới thoát khỏi cơn mê.
Không chút do dự. Anh chàng vật ngã Freya xuống giường và…. Phi thân qua cánh cửa sổ vừa vỡ để biến mất trong đêm.
Freya nhìn theo thân ảnh Cầm vừa biến mất khẽ cắn môi. Rõ ràng đã gần thành công rồi thì lại thất bại trong gang tấc. Thử hỏi ai lại không bực mình chứ. Cô khẽ lầm bầm:
- Athena, lần này coi như cô cứu hắn được 1 mạng. nhưng mà cô không thể theo Cầm cả đời. Tôi nhất định sẽ chiếm lấy chàng trước cô.
Nói rồi cô thảnh nhiên nhặt từng mảnh quần áo trên sàn nhà mặc vào và đi ra ngoài. Cánh cửa bị phá như thế thì cô cũng không thể ở lại trong đó được nữa a.
Trước khi đi, cô cũng không quên cầm theo áo của Cầm. Nó sẽ là thứ giúp cô lần nữa tiếp cận Cầm a.
………….
Cầm thoát ra ngoài nhưng mà không dừng lại mà chạy 1 mạch. cũng không biết hắn chạy bao lâu. Chỉ biết khi hắn dừng lại thì đã cách tòa tháp khá xa rồi. ở đây chắc cô nàng không đuổi được nữa đâu.
Thế nên anh chàng mới có chút thời gian ngồi nghỉ và lau mồ hôi. Vừa rồi nguy hiểm thật. Nếu không phải có người giúp, làm vỡ cửa kình thì có lẽ hắn giờ vẫn còn chìm trong mê thát chưa ra. Và hắn cũng không thể tưởng tượng được đến lúc mình tỉnh dậy sẽ thấy được cảnh gì a. Nghĩ đến mà run.
Nếu quả thật có cái ấy với nữ thần thì chỉ sợ cuộc đời của hắn bế mạc rồi.
May,quá may.
Nhưng mà may mắn chắc chắn chỉ đến được 1 vài lần không thể theo Cầm mãi được. Xem ra là hắn cần nâng cao cảnh giác với bà thần cực độ nguy hiểm này đây.
Thế là Freya nghiễm nhiên chiếm 1 vị trí trong danh sách những người nguy hiểm nhất mà Cầm cần cẩn thận khi tiếp xúc.
Sau khi ổn định lại. Hắn gọi vói vào bóng đêm:
- CẢm ơn cô, Athena. Không có cô chắc tôi xác định rồi.
Không có tiếng trả lời nhưng mà Cầm cũng không để tâm. Anh chàng vẫn nói:
- Cô không ra tôi cũng biết là cô cứu tôi. Thật ra là người cứu tôi có thể là các thành viên của Mistress Of Abuance nữa. Nhưng mà tôi tin chủ quán Mia cũng như Seal sẽ không cho bọn họ làm như thế. Hơn nữa bọn họ đa phần chỉ ở ngưỡng cấp 3,4 nên để mà ném đá dấu tay như vậy mà không để hở bất kỳ khí tức nào thì có lẽ chỉ có thể là Ryuu thôi.Nhưng Ryuu chắc chắn sẽ không thọc mạch vào truyện của người khác. Do đó người có thể làm thế chỉ có thể là cô thôi, Athena.
- Hơn nữa, từ biểu hiện của cô hôm qua. Tôi có thể đoán được cô cùng với Freya chắc chắn đã đạt được thỏa thuận nào đó. Mà mục tiêu là tôi. Nếu không với bản tính của cô sẽ không để yên Freya dễ dàng câu dẫn tôi như vậy. tôi nói đúng chứ Athena.
Cầm chốt lại suy luận của mình và lại nhìn vào bóng đêm.
Và thật không ngờ, từ trong bóng tối, thân ảnh của Athena hiện ra. Cô nhìn vào Cầm thỏ dài 1 hơi đó:
- Thật không ngờ ta che dấu kỹ vậy mà ngươi vẫn nhận ra. Quả không hổ là người nam nhân mà ta không thể nhìn thấu.
Cầm nhún vai:
- Cũng chẳng có gì đâu. Chỉ là suy luận 1 chút thôi. Cũng tại số người mà tôi quen biết ở đây cũng có hạn nên phạm vi tìm kiếm cũng không nhiều. Thế nên mới có thể dễ dàng suy luận được.
Rồi 2 người lại chìm vào im lặng. Cuối cùng Athena thở dài 1 hơi nói:
- Thôi ngươi đã thoát ra là tốt rồi. Người mau về không bọn họ lại mong. Ta cũng đi đây.
Nói rồi thân ảnh của nàng lại chìm vào trong bóng đêm bất tận để lại Cầm mông bức tại chỗ. hắn giờ ăn mặc thế này thì làm sao mà về. Tôi còn chưa kịp nhờ cô kiếm dùm tôi cái áo mà đã chạy mát thế a. Thật là.
Nhưng không hiểu sao Cầm lại Cảm thấy Athena còn có cái gì đó muốn nói với hắn nhưng mà lại kìm lại.
Cầm nghĩ mãi mà không tìm ra lý do. Do đó anh chàng quyết định vứt nó ra sau đầu. con gái vốn là loại động vật khó hiểu mà. Chúng ta vĩnh viễn không biết trong đầu bọn họ nghĩ những gì.
Do đó cứ mặc kệ là tốt nhất.
Nhưng mà vấn đề cấp bách hiện giờ là làm sao mà kiếm đồ mặc a.
Hắn đã xoắn hết cả quẩy rồi.
Giờ này còn chưa đến nửa đêm, quán còn chưa đóng cửa nên hắn không thể nào mà lẻn vào a.
Chẳng lẽ cứ mặc thế này đứng thêm vài giờ nữa ư.
Nếu là mùa hè thì cứ thoải mái con gà mái đi. Nhưng vấn đề đây là cuối thu đầu đông a. Hắn lại chỉ là phàm thể. Đứng thêm 1 lúc nữa chắc chết quá.
Đã thế đường phố cũng không đủ vắng để mà hắn tồng ngồng để trần thế này đi tìm đến nhà Athena mà nhờ a
Đúng là tiến thoái lưỡng nan
Cầm cắn răng. Xem ra chỉ còn cách đó thôi. Bần cùng sinh đa͙σ tặc mà.
Thế là Cầm men men đi tìm mục tiêu để trộm.. à nhầm để mà “ mượn” bộ quần áo.
Giờ là đã tối muộn gần về đêm. Mọi người bình thường cũng đã đi ngủ chỉ còn mấy quán bar đầy mạo hiểm giả mà tuyệt nhiên không có bất cứ 1 nhà nào mở cửa. Hắn lại không phải là trộm chuyên nghiệp nên không thể cạy cửa a. Thật đúng là muốn trộm mà không có cơ hội mà
Nhưng mà trời cuối cùng cũng không phụ công người
Cuối cùng anh chàng cũng đã tìm được 1 mục tiêu. Đó là 1 căn nhà ở cuối phố, Đèn đã tắt, cửa sổ lại mở. quả là 1 cơ hội hiếm có mà.
Cầm không chút do dự đu dây vào. Căn phòng vắng tanh không có hơi người. Xem ra là chủ nhân không có nhà nhưng khi đi lại quên đóng cửa đây mà.
Quả thật là tuyệt hảo.
Cầm không chút do dự mà đi tìm kiếm quần áo.
May mà hắn hay đi săn đêm nên cũng có thể nói là có chút kinh nghiệm nhìn về đêm. Nhất là có thêm mấy ngọn đèn đường le lói thì tìm kiếm càng dễ dàng.
Nhưng càng tìm anh chàng càng tuyệt vọng.vì.. đây là phòng của con gái a. hơn nữa xem ra là 1 ŧıểυ thư nên là quần áo chủ yếu là váy, không phải thể loại quần áo bó nên hắn cũng không thể chỉnh xửa để mà mặc tạm a.
Cầm đúng là cảm thẩy hôm nay xui hết biết. không biết là khiu xuống giường mình xuống bằng chân phải hay chân trái nữa a.
Phải làm sao đây.
Hắn cũng không muốn đi tìm 1 nhà nữa a. May lắm mới có 1 căn như thế này. Giờ tìm nữa không biết đến bao giờ a.
Ánh mắt Cầm trở nên kiên quyết. Xem ra chỉ còn cách đó thôi.