“Cái gì? Giết người?”
Các lính canh chốt chặn đều ngã xuống trước khi họ kịp phản ứng.
Chỉ trong một hơi thở, tất cả lính canh ở tiền đồn này đều bị giết.
Một khi lưỡi liềm của thần chết đã vẫy, vậy thì sẽ không thể dừng lại được.
Dương Hạo Quân bắt đầu giết người.
Bất kể là ngoài sáng hay trong tôi đều biến mất từng người một cách thần bí. Sau khi những người quan trọng này chết, ngay cả tin tức cũng không thể được gửi đi. Cho nên căn bản không ai biết Dương Hạo Quân tiếp cận căn cứ bí mật này bởi vì không có gì bất thường cả.
Đây là lợi ích của Tập đoàn Tam Tinh. Họ cung cấp một số nguyên liệu thô hoặc thử nghiệm cho phòng thí nghiệm Chư Thần, cho nên ít nhiều biết một chút tình huống căn cứ bí mật. Bởi vậy Dương Hạo Quân muốn vào thoải mái hơn rất nhiều.
Một giờ trôi qua.
Căn cứ bí mật của Richard dài hơn trăm dặm phòng tuyến ngoại vi, toàn bộ đều bị Dương Hạo Quân một mình giải quyết.
Hàng ngàn người đã chết nhưng một chút động tỉnh cũng không có.
Không ai trong toàn bộ căn cứ biết.
Nhìn căn cứ gần trong gang tấc, Dương Hạo Quân lộ ra một nụ cười lạnh:
“Richard anh có thể sống qua tối nay không?” Đầu tiên anh sẽ phá hủy căn cứ sau đó sẽ giết Richard.
Dương Hạo Quân rất thoải mái tiến vào căn cứ. Không ai phát hiện ra điều đó cả. Đi tới khu vực trung tâm, mọi người lúc này mới phát hiện một người ăn mặc khác với mọi người xuất hiện.
Sau đó tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm mặc đồ bảo hộ.
Còn Dương Hạo Quân mặc quần áo ngày thường quá nổi bật. Hơn trăm đôi mắt đồng loạt nhìn về phía Dương Hạo Quân.
"Anh là ai? Anh làm gì ở đây?” Ngay lập tức có người đặt câu hỏi.
“Không có gì, đến để giết các người!” Vừa dứt lời, Dương Hạo Quân trực tiếp tàn sát. Chẳng bao lâu xác chết được phủ kín trên khắp sàn nhà.
"Ầm ầm.." Anh vừa giết người vừa đập phá, phòng thí nghiệm của căn cứ liên tiếp bị phá hủy.
Dương Hạo Quân cuối cùng đi tới phòng điều khiển, sau khi sao chép tất cả số liệu lúc này mới hủy diệt căn cứ.
“Richard anh muốn chạy sao? Không thể được!” Một giọng nói quen thuộc truyền đến.
Richard hoảng sợ.
Giọng nói quen thuộc đó!
Tiếng Lạc Việt!