Các người tàn bạo, tuyệt tình, giết người thành nghiện!”
“Đám tà ma các người chẳng khác nào giòi bọ, còn đáng ghét hơn cả đám ruồi nhặng ở trong hầm phân”
“Nhất là Dương Hạo Quân
- tên truyền nhân của Tà Thần.
Tên kia chính là kẻ xấu xa nhất trong những kẻ xấu xa.
Nếu để chúng ta bắt được thì nhất định sẽ băm Dương Hạo Quân ra thành trăm mảnh”
Anh không ngờ hai đám người này đánh nhau lại còn kéo cả bản thân vào.
Ninh Y Nhiên nhìn chằm chằm Đại quân của Tà Thân rồi nói với giọng lạnh lùng: “Các người nói bọn ta chưa từng thấy đám tà ma ngoại đạo giết người? Dương Hạo Quân không phải sao? Toàn bộ mười mấy nghìn võ giả trên Resort Thiên Lam bị giết sạch! Đảo nhỏ Đông Hải có nhiều cao thủ như vậy nhưng cũng không một ai may mắn thoát chết!”
“Các người còn dám nói bàng môn tà đạo không lạm sát kẻ vô tội nữa không?”
Đoàn Minh Nhân nói với giọng điệu lạnh lùng: “Đúng, không sai! Tên ma đầu Dương Hạo Quân kia rất trơ tráo, xấu xa, chẳng khác nào giòi bọ trong nhà vệ sinh.
Loại người này nên bị sét đánh chết.
Chết không được yên! Tôi nguyền rủa anh ta sống không bảng chết!”
Đám bàng môn tà đạo này nghe vậy thì đều cười: “Nhưng các người biết trước kia là ai cứu
- -------------------