Con Đường Bá Chủ

Chương 3037 - Phù Đạo Quán Quân

Trước Sau

break
Nhờ vào Thiên Nhãn Phù, Lạc Nam dần đuổi đến đích...

Chỉ là phía trước có một bóng lưng đang băng qua tầng tầng lớp lớp Phù Chú tấn công của Loạn Phù Thần Lộ.

“Không xong, nói chuyện mấy câu với Dị Nguyên Hội Trưởng không ngờ bị nàng bỏ lại phía sau.” Lạc Nam đáy lòng siết chặt.

Cũng may càng đến gần đích thì các chướng ngại của Loạn Phù Thần Lộ tạo ra ngày càng mạnh hơn, ngay cả khi có Hỗn Độn Quy Tắc ngưng kết thành Phù Chú thì Đế Vi cũng không thể di chuyển nhanh chóng được.

“Đế Vi cô nương, chờ ta với!”

Lạc Nam dùng thủ đoạn bẩn, hướng Đế Vi cao giọng hô to.

“Chờ ngươi cái quỷ a.” Đế Vi xém chút ngã nhào, tên khốn này.

Khác với những lần trước muốn cùng Lạc Nam chiến đấu, ăn thua đủ với hắn...

Lần này Đế Vi đã rút kinh nghiệm, mặc kệ sự tồn tại của Lạc Nam, cố gắng gia tăng tốc độ lao vọt lên.

Cơ hội chiến thắng đang ở ngay trước mắt rồi.

“Không xong...” Lạc Nam hừ một tiếng:

“Khoá Không Phù – Kết Dính Phù.”

Bá Đạo Quy Tắc dung hợp cùng Bá Lực hoá thành hai loại phù chú gây trở ngại đánh thẳng về phía trước, muốn phong toả không gian, khống chế Đế Vi.

Nào ngờ lúc này vô số Phù Chú của Loạn Phù Thần Lộ bỗng nhiên bạo khởi công kích, tầng tầng lớp lớp đánh thẳng vào hai loại Phù Chú mà Lạc Nam vừa triển khai.

“Chiết tiệt.” Lạc Nam phẫn nộ mắng to, trong đầu nghĩ ra một kế.

“Quy Kiếm Tổ Phù kích hoạt!”

KENG KENG KENG KENG...

Vô số tiếng kiếm ngân vang lên, Quy Kiếm Tổ Phù tác động đến không gian xung quanh, biến hàng loạt Phù Chú trở thành Kiếm Khí...

Nhân cơ hội đó, Lạc Nam chân đạp lên những Kiếm Khí này như ngự kiếm phi hành, mượn Quy Kiếm Tổ Phù thi triển Kiếm Độ Càn Khôn, thân ảnh lao vọt như lưu tinh.

RĂNG RẮC...

Hàng loạt công kích bốn phương tám hướng đánh vào đều không thể theo kịp tốc độ của hắn.

“Làm sao có thể?”

Đế Vi biến sắc, nàng cảm giác được Lạc Nam đã sắp đuổi kịp mình, hắn đã ở ngay phía sau.

“Khà khà, chúng ta lại gặp mặt.”

Cách thân ảnh của nàng trong gang tấc, Lạc Nam nở nụ cười đắc ý, thuận thế muốn vượt lên.

Quy Kiếm Tổ Phù vẫn cứ phóng ra Kiếm Khí làm bàn đạp cho Lạc Nam bức tốc.

“Là ngươi ép ta.” Đế Vi hít sâu một hơi, chợt thanh lãnh quát lớn:

“Hỗn Độn Thần Phù!”

Giữa trán nàng bỗng nhiên hiện lên một chữ “Hỗn” đen kịch toả ra thần uy cái thế...

Lấy Đế Vi làm trung tâm, vô tận Hỗn Độn Quy Tắc cấp Thần Đạo lan toả ra bốn phương tám hướng, chiếm lĩnh không gian.

Mà khi cảnh tượng này hiện ra, ngàn vạn Phù Văn của Loạn Đạo Thần Lộ đều bị Hỗn Độ Quy Tắc đồng hoá, trở thành những Hỗn Độn Phù Văn đen kịch dưới sự khống chế của nàng.

“Công kích hắn!”

Đế Vi sắc mặt trắng bệch hạ lệnh.

Hỗn Độn Thần Phù là phù chú sư phụ nàng luyện chế cho nàng phòng thân, uy lực so với Tổ Phù còn mạnh hơn, khi sử dụng tiêu hao cực nhiều Hồn Lực, phản phệ khiến nàng suy yếu.

Nhưng bằng mọi giá, nàng cũng không để Lạc Nam thắng mình lần này.

ẦM ẦM ẦM ẦM...

Trong khoảnh khắc, Lạc Nam cảm giác được Loạn Phù Thần Lộ đã bị Đế Vi khống chế, kiện Thần Bảo Thượng Phẩm này như đã thuộc về nàng, tất cả Phù Văn ở nơi này đều nghe theo mệnh lệnh của nàng.

Ngay cả Kiếm Khí do Quy Kiếm Tổ Phù tạo ra cũng hoá thành màu đen, toàn bộ rơi vào sự khống chế của Đế Vi.

Như thiên la địa võng, ngàn vạn Hỗn Độn Phù Văn diễn hoá thành Phù Chú bao vây Lạc Nam vào trung tâm.

Chúng nó phong toả không gian, chúng nó mang theo Hỗn Độn Thần Lực điên cuồng tấn công hắn.

Sắc mặt Lạc Nam khó coi đến cực điểm, Hỗn Độn Thần Phù huy động công kích phô thiên cái địa như có hàng loạt vị Phù Sư cấp Thần Đạo bao vây lấy mình, không lối thoát...

Bá Đạo Quy Tắc và Bất Hủ Kinh Văn dù có thể phòng ngự thành công giữ mạng cho hắn, thì hắn cũng sẽ bị cầm chân ở nơi này nhìn Đế Vi về đích.

Đế Vi cũng không chậm chân, nàng nhân lúc Lạc Nam gặp nguy cơ tiếp tục chạy đi, đích đến đã rất gần kề.

“Bà nương ngực to không não, mau đứng lại cho ta!” Lạc Nam vô liêm sỉ dùng công phu miệng lưỡi khích tướng khiến toàn trường biểu lộ quỷ dị.

Đế Vi toàn thân lảo đảo, giận đến cả người phát run, nhưng vẫn cương quyết tiến bước.

Thậm chí nàng còn phong toả thính giác, ngăn cản thủ đoạn bỉ ổi của đối phương.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...

Lạc Nam đã đối mặt với thế công dữ dội, toàn bộ Loạn Phù Thần Lộ đang chống lại hắn, tất cả Phù Chú của nó đều được Hỗn Độn Thần Phù của Đế Vi cường hoá mạnh đến đáng sợ...



Phù Giới và Bất Hủ Kinh Văn đã sắp sụp đổ.

“Liều!”

Ánh mắt Lạc Nam hiện lên vẻ điên cuồng.

Đột ngột, hắn giải trừ Phù Giới, đem toàn bộ Bất Hủ Kinh Văn khảm lên cơ thể của mình.

BÙM!

Ngàn vạn thế công ập đến như bom nguyên tử, Loạn Phù Thần Lộ lắc lư kịch liệt.

Đế Vi thở phào nhẹ nhõm đặt bước chân cuối cùng khỏi đại lộ đầy rẫy nguy hiểm này, nghe thấy vụ nổ điên cuồng phía sau, nàng nhếch môi đắc ý:

“Tên mặt dày phen này không chết cũng trọng thương.”

Nhìn thấy cuộc đua kết thúc, Bách Đạo Tộc Trưởng cao giọng tuyên bố:

“Phù Đạo Quán Quân – Lạc Nam!”

“Hả?” Đế Vi ngơ ngác, đôi mắt tím thần bí hiện lên một tia giận dữ:

“Bách Đạo Tộc Trưởng lầm lẫn à?”

“Lão phu không lầm.” Bách Đạo Tộc Trưởng có chút tiếc nuối nhìn nàng:

“Cô nương đã rất đáng gờm, tiếc là chưa đủ mưu mẹo.”

“Mưu mẹo?” Đế Vi chẳng hiểu ra sao.

“Xin chào hê hê.” Một tiếng cười xấu xa bỗng nhiên ở dưới chân nàng truyền đến.

Đế Vi giật mình kinh hãi nhìn xuống đất.

Chỉ thấy dưới cái bóng của nàng, Lạc Nam ở trạng thái Linh Hồn chậm rãi bay lên.

“Hồn Ảnh Phù?” Đế Vi vô thức thốt lên.

Hồn Ảnh Phù là loại Phù Chú có tác dụng đem Linh Hồn băng qua hư không dung hợp vào trong cái bóng của người khác, phạm vi giới hạn bên trong tầm mắt, đây là loại Phù Chú thường được các Hồn Tu sử dụng.

“Ngươi...” Đế Vi hoảng hốt quay đầu nhìn lại phía sau.

Cuộc đua kết thúc, Loạn Phù Thần Lộ đã đình chỉ tấn công...

Giữa vô số Phù Chú cường bạo và lực lượng tàn phá, một bộ thân thể đầy máu, nát bấy như rẻ rách hiện ra.

Thân thể này gần như đã biến thành một khối thịt cháy, cũng may bên trong nó có một khung xương thần bí cực kỳ bền bỉ trấn giữ nên mới không hoàn toàn huỷ diệt.

“Hít...”

Chứng kiến cảnh tượng này, không chỉ Đế Vi mà toàn trường đều hít sâu một ngụm khí lạnh.

“Kẻ này thật tàn nhẫn.” Huyễn Tượng Quốc Chủ siết chặt nắm tay.

Kẻ tàn nhẫn với người khác có phần đáng sợ, nhưng kẻ vì để đạt được mục đích mà tàn nhẫn với chính bản thân của mình càng đáng sợ hơn.

Ánh mắt của các vị Thần Đạo lấp loé, một kẻ dám tàn nhẫn với bản thân mình như vậy, nếu đối địch với hắn sẽ có kết cục gì?

“Ngươi thật cam tâm?” Đôi mắt Đế Vi tròn xoe nhìn Lạc Nam.

“Có thể thắng cô nương, hy sinh một chút cũng đáng.” Lạc Nam chép miệng.

Linh Hồn của hắn bay trở về cơ thể, khoé miệng nhịn không được giật giật...tổn thất nặng hơn hắn dự kiến a.

Dù đã có Bất Hủ Kinh Văn bảo vệ ở thời khắc cuối cùng, nó vẫn xém chút bị đánh thành hư vô.

May là có Bá Cốt trấn giữ nên vẫn có thể cứu vớt...tuy nhiên dù là Bá Cốt thì cũng ảm đạm phai mờ, bên trên thậm chí xuất hiện vết rạn.

Có thể thấy Hỗn Độn Thần Phù tấn công khủng bố đến mức nào.

Không sai, ngay khi Đế Vi sắp giành chiến thắng...Lạc Nam đã thật sự đánh cược.

Hắn quyết định bỏ lại cơ thể của mình, Linh Hồn nhân cơ hội đó bay ra, luyện chế Hồn Ảnh Phù nhập vào cái bóng dưới chân Đế Vi.

Ngay khi Đế Vi sắp về đích, Linh Hồn của hắn đã đi trước nàng một bước...thuận lợi chiến thắng.

Dù sao thì quy tắc cũng không hề bắt buộc cả thể xác và linh hồn phải cùng về đích mới được tính là chiến thắng.

Lẽ ra Lạc Nam có thể dùng Bá Đỉnh bảo vệ cơ thể, nhưng mà quy tắc của Phù Đấu không cho phép sử dụng những thứ không thuộc phạm trù của một Phù Sư, nếu dùng Bá Đỉnh sẽ bị tính là gian lận.

“Ta lại thua...” Đế Vi cười khổ một tiếng, cảm thán trước sự can đảm của hắn nói:

“Ngươi ngay cả thân thể của mình cũng vứt bỏ, xứng đáng chiến thắng.”

“Vẫn còn cứu được a.” Lạc Nam vuốt cằm quan sát đống thịt vụn, phần đan điền may mắn được Bá Đỉnh trấn thủ nên còn khá hoàn hảo, chúng nữ ở bên trong cũng trốn vào Bá Đỉnh nên không sao.

“Xú ŧıểυ tử, hành vi điên cuồng như vậy ngươi cũng làm được.” Thái Diễm giận dữ mắng to, thả người bay đến.

Nàng nhanh chóng dùng Thần Đạo Quy Tắc bao trùm cơ thể rách rưới của hắn, hỗ trợ phục hồi.

“Đã hứa với Đạo Chủ, sao ta có thể thua được?” Lạc Nam cười tủm tỉm.

“Hừ.” Thái Diễm yêu kiều gắt giọng, lửa giận trong lòng cũng dịu xuống một phần.

“Đạo Chủ giúp ta chữa trị cho nó đi!” Lạc Nam nói.



Thái Diễm có trình độ vượt qua cả Y Thần Hậu Kỳ, chữa trị cơ thể của hắn không thành vấn đề.

“Tính sổ với ngươi sau!”

Thái Diễm lạnh lùng liếc mắt, sau đó nàng thi triển Gia Tốc Trận đem mình và cơ thể hắn vào bên trong, bắt đầu lấy ra thiên tài địa bảo hỗ trợ hồi phục.

“Phù Đạo Quán Quân lên nhận phần thưởng!” Bách Đạo Tộc Trưởng nói.

Linh hồn của Lạc Nam phiêu phù lên phía trước tiếp nhận Dị Tướng Đạo Phù.

“Với khả năng của ngươi, lão phu tin tưởng sẽ có thể phát huy tối đa uy năng của nó.” Bách Đạo Tộc Trưởng mỉm cười nói.

Dị Tướng Đạo Phù là do ông ta tiêu hao khá nhiều tâm huyết luyện ra, được giao nó cho yêu nghiệt như Lạc Nam cũng cảm thấy vui lòng.

“Tiền bối xin yên tâm, ta sẽ không để Dị Tướng Đạo Phù mai một.” Lạc Nam cung kính đáp.

Mà lúc này bên trong Gia Tốc Trận, Thái Diễm nhìn thấy cơ thể nam nhân dần phục hồi trước thủ pháp của mình, gò má có chút hồng nhuận phơn phớt:

“Cái tên này có một bộ túi da không tồi, nhìn như nam hồ ly...chẳng trách có thể mê hoặc nhiều nữ nhân như vậy.”

Quá trình hồi phục vẫn đang diễn ra, Thái Diễm xem thấu ba vạn hành tinh trong đan điền hắn, sắc mặt thoáng cái liền ngưng trọng:

“Thể chất công phạt thật kinh khủng, chẳng trách tên này có thể vượt cấp chiến đấu đáng sợ như vậy, nếu như số hành tinh này tăng lên đến hàng chục vạn, thậm chí trăm vạn...e rằng Thần Đạo Cảnh cao cấp cũng tan xương nát thịt trước một quyền của hắn.”

Lúc này, phía dưới thân thể Lạc Nam cũng nhanh chóng phục hồi, gò má Thái Diễm càng đỏ hơn cả đào chín, cắn chặt cánh môi anh đào:

“Đáng ghét, không có linh hồn vẫn hung hăng như vậy làm gì? Kích thước cũng quá to, như cổ tay ta vậy...”

Nhìn thấy long căn của nam nhân ngạo nghễ quần hùng như vừa được tái sinh, Thái Diễm nhìn thoáng qua liền dời ánh mắt, nội tâm thầm nghĩ:

“To quá sẽ rất đáng sợ, có nên giúp hắn cắt ngắn một nửa không nhỉ?”

Nghĩ là làm, Thái Diễm lấy ra cái kéo định giải phẫu...

Nào ngờ Bá Đỉnh rung động kịch liệt, chúng nữ Hồn Nguyệt Ánh, Hoả Nhi, Quang Nhi, Độc Nhi, Ma Nhi...lần lượt xông ra ngăn cản.

“Thái Diễm Đạo Chủ, đây là hạnh phúc cả đời của chúng ta, ngươi không thể phá hư.”

“Khốn nạn, trong cơ thể cũng ẩn giấu nhiều mỹ nữ như vậy, đúng là đồ ngựa giống.” Thái Diễm khinh bỉ hừ một tiếng, sau đó lại hiếu kỳ hỏi:

“To như thế các ngươi không thấy đau à?”

...

Lạc Nam không biết chuyện đang xảy ra trong Gia Tốc Trận, hắn mang theo Dị Tướng Đạo Phù trở về, chờ đợi vòng đấu kế tiếp.

Không lâu lắm, Thái Diễm đã mang bộ cơ thể hoàn hảo đến trước mặt của hắn, Bá Đỉnh tự động ngưng kết Bá Y khoác lên.

“Đa tạ Đạo Chủ.”

Lạc Nam vui sướиɠ, Linh Hồn nhập trở về...

Chợt cảm nhận được sự khác thường của cơ thể, ánh mắt Lạc Nam loé lên:

“Đạo Chủ đã làm?”

“Không sai, sắp tới Thi Khôi Đấu rồi.” Thái Diễm nhếch miệng cười thần bí:

“Bổn toạ đã tốn khá nhiều tài nguyên cao cấp đấy, sau chuyện này ngươi phải bồi thường.”

“Chuyện nhỏ, lấy thân báo đáp được không?” Lạc Nam ra vẻ xấu xa.

“Cút đi, cái cơ thể vừa xấu vừa ghẻ của ngươi ai mà thèm?” Thái Diễm khinh bỉ bĩu môi.

Lạc Nam cười hề hề, không ngờ nàng lại quyết đoán gia tăng một con bài cho mình trước thềm thi đấu.

Đan Phỉ ngồi bên cạnh giả vờ không nghe thấy hai người nói chuyện, Lạc Nam quá lớn gan...toàn bộ Toàn Chức Đạo Thống chưa ai dám nói chuyện với Đạo Chủ như thế, ngay cả sư phụ của nàng là một vị Đan Thần cũng phải cực kỳ lễ độ và cung kính.

Còn Lạc Nam và Thái Diễm lại giống một đôi tình lữ đang trêu chọc lẫn nhau...

“Có lẽ chỉ có hắn mới đủ khả năng bước vào thế giới của Đạo Chủ.” Đan Phỉ thầm nghĩ.

“Lại thêm một vị sư phụ rơi vào ma trảo.” Lạc Sương lắc đầu bất đắc dĩ.

Nàng đã quá quen với tình huống này rồi...ngay cả những nữ cường nhân ngày trước như Huyết Yêu Cơ, Nam Thiên Tố, Thập Khánh Huyên đều rơi vào tay giặc, thật khó để vị Toàn Chức Đạo Chủ này trốn thoát.

Đệ đệ của nàng có thể khiến nữ nhân từng chút từng chút một trầm luân.

Tranh thủ thời gian, Lạc Nam khoanh chân ngồi xếp bằng tại chỗ luyện hoá Dị Tướng Đạo Phù, gia tăng thủ đoạn chiến đấu.

Hiện tại hắn đã có Oanh Thiên Tổ Phù, Quy Kiếm Tổ Phù, Nguyên Thuỷ Tổ Phù và Dị Tướng Đạo Phù nhưng lại không quá vui vẻ.

Bởi vì Hỗn Độn Thần Phù của Đế Vi thậm chí có thể cướp quyền sử dụng các loại Tổ Phù của hắn.

“Xem ra nếu muốn nghiền ép Hỗn Độn Thần Phù, ta phải đột phá đến Thần Đạo Cảnh.”

Lạc Nam ánh mắt loé lên.

Chỉ Bá Đạo Quy Tắc đạt đến cấp Thần Đạo mới có thể nghiền ép Hỗn Độn Quy Tắc cấp Thần Đạo.

Toàn trường đối với việc Lạc Nam liên tục đoạt quán quân đã sớm chết lặng, thậm chí một số người bắt đầu sinh ra ý nghĩ hoang đường, liệu cái tên này sẽ toàn thắng tất cả vòng đấu hay không?

Trong lúc tất cả còn đang lặng lẽ suy tư, Bá Đạo Tộc Trưởng một lần nữa lên tiếng:

“Kế tiếp là Thi Khôi Đấu!”
break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc