“Thôi được rồi, hai người bọn ta cũng muốn xem một trang sử mới của Luyện Khí Đạo ra đời!”
Tổ Long Tộc Trưởng cùng Hư Không Cung Chủ nhìn nhau cười khổ.
“Đa tạ!” Bách Đạo Tộc Trưởng chắp tay gật đầu.
Phần phật...
Hư Không Cung Chủ bay lên, tay trái nâng lên, Không Gian Thần Lực phong toả toàn bộ chủ đảo của Bách Đạo Thần Tộc...tay phải nâng lên, Hư Vô Thần Lực cuồn cuộn hình thành màn chắn, che giấu mọi cảm ứng từ bên ngoài.
“Đoạn Thiên Cơ Trận!”
Bách Đạo Tộc Trưởng cất tiếng gào thét, Thần Đạo Viên Mãn lực lượng bùng nổ, liên kết thành vô số Trận Văn cường đại phô thiên cái địa bao trùm tinh không, chặn đứng Thiên Đạo Chi Nhãn.
Đoạt Thiên Cơ Trận là một trong những đại trận có thể ngăn cách cảm ứng thiên cơ cao cấp nhất, ngay cả Giới Linh cũng sẽ bị qua mặt nếu không đích thân cảm ứng.
Thiên Đạo Chi Nhãn chỉ là công cụ của Giới Linh, hy vọng Giới Linh vẫn chưa biết chuyện ở nơi này.
“Long Ngữ Hộ Trận!”
Tổ Long Tộc Trưởng vung tay chưởng ra, hàng vạn Long Ngữ dung hợp vào Đoạt Thiên Cơ Trận, khiến uy lực của nó gia tăng gấp hai lần.
Ba vị đại năng cùng lúc ra tay che chở cho Lạc Nam, Thiên Đạo Chi Nhãn cao cao tại thượng trên không bỗng nhiên trở nên mờ mịt, khó hiểu...
Vừa rồi rõ ràng nó cảm ứng được có hành vi đại nghịch bất đạo, đi ngược với quy luật của thế giới đang xảy ra...tại sao bây giờ lại mất đi toàn bộ khí tức?
Chẳng lẽ cảm ứng lầm?
“Hừ, muốn cứu hắn...đúng là buồn cười!”
Huyễn Tượng Quốc Chủ thấy cảnh này âm thầm cười lạnh, trong mắt hiện lên một vẻ oán độc.
Hắn bí mật điểm chỉ trong óng tay áo, sẳn sàng chờ ba vị đại năng lơ là sẽ phóng ra lực lượng phá hư Đoạt Thiên Cơ Trận.
Thân là một vị Thần Đạo Viên Mãn chấp chưởng Thiên Cơ, Huyễn Tượng Quốc Chủ thừa khả năng làm điều đó.
Chỉ là đột ngột Huyễn Tượng Quốc Chủ giật mình, một bàn tay khô gầy chẳng biết từ bao giờ đặt trên vai hắn.
Huyễn Tượng Quốc Chủ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thiên Cơ Tán Nhân ngồi bên cạnh mình vuốt râu ung dung mỉm cười:
“Bệ hạ thu tay lại đi.”
Đáy lòng Huyễn Tượng Quốc Chủ phát lạnh, nội tâm dâng lên sóng to gió lớn...
Lão già này xuất hiện từ khi nào?
...
Lạc Nam không biết mọi chuyện diễn ra, toàn bộ ý niệm của hắn đều tập trung vào tình huống bên trong quả trứng.
Bên trên thiên không, thiên kiếp đã chậm rãi tan đi, ba vị đại năng thành công giúp hắn thoát khỏi kiếp nạn.
Số ít thí sinh còn sót lại sau khoảnh khắc vừa rồi lần lượt hoàn thành quá trình luyện khí của mình.
Trong đó Đế Vi và Tài Dật vậy mà đều luyện ra được Bán Thần Binh...nhưng bọn hắn không có chút vui mừng, ngược lại đều ngưng trọng nhìn về vị trí của Lạc Nam.
Ngày tháng dần trôi, khi thời gian thi đấu sắp kết thúc...
“Oe...oe...oe...”
Một tiếng khóc trẻ em nức nở từ trong quả trứng truyền ra khiến toàn trường chấn động, Thái Diễm khẩn trương siết chặt nắm tay.
VÙ VÙ VÙ VÙ...
Nguyên Khí trong trời đất bỗng nhiên bị hút lại như vòi rồng, phô thiên cái địa tiến vào bên trong quả trứng.
Trước vô số ánh mắt, kích thước của quả trướng ngày càng phóng đại, biến lớn không ngừng.
Lạc Nam giật mình, vội vàng nhảy lên né tránh.
OE OE...OE...
Quả trứng biến lớn, tiếng khóc cũng ngày càng lớn...
“Sao lại to như vậy?” Cả đám trố hết cả mắt.
Quả trứng lúc này đã to gần bằng một ngọn núi nhỏ, chiếm hết diện tích trên đài cao của Lạc Nam.
RĂNG RẮC...
Vỏ trứng vỡ ra, hai cánh tay núc na núc ních, ú na ú nần đem nó xé tan.
Một bé gái trần trụi lăn lóc ra ngoài, vô thức rơi xuống đài cao.
“Không xong!”
Lạc Nam vội vàng bay lên đón đỡ, lại bị em bé đè nằm bẹp xuống đất.
“Trẻ sơ sinh nhưng kích thước khổng lồ?” Thái Diễm hứng thú cong môi.
Không sai, đây quả thật là một đứa bé sơ sinh, mặt ngọc da phấn, toàn thân kiều nộn, ánh mắt xinh xắn đáng yêu không chút một tạp chất.
Nhưng cơ thể lại to lớn như một con voi vậy...
“A, ta hiểu rồi.” Lạc Nam cười toe toét nói:
“Ta dùng huyết mạch Thượng Cổ Vu Tộc để thai nghén, cho nên nàng cũng giống như Thượng Cổ Vu Tộc, kích thước khổng lồ a.”
Lạc Nam bay lên quan sát, hướng đứa bé làm mặt quỷ trêu chọc.
“Hì hì hì...”
Em bé nín khóc mỉm cười, cực kỳ khả ái đáng yêu.
“Ngươi thu nhỏ được không?” Lạc Nam hỏi.
“Nha nha...” Đứa bé như nghe được lời hắn, cảm nhận sự thân thiết từ hắn, cơ thể bỗng nhiên toả sáng.
Ngay sau đó, nó hoá thành một thanh chiến phủ hai lưỡi xoè ra hai bên cắm thẳng xuống đất.
ẦM.
Toàn trường kịch chấn, chiến phủ này dài hàng trăm mét, hai lưỡi riều như hai lưỡi đao phân ra hai bên, cực kỳ uy nghiêm và khí phách.
Từ trên thân chiến phủ, có thể cảm nhận được khí tức của một kiện Thiên Đạo Binh Cực Phẩm.
Lạc Nam mỉm cười, xem ra đứa bé này hiểu lầm ý của hắn, thay vì thu nhỏ, nó lại hoá thành vũ khí rồi.
Kích thước của vũ khí cũng tương xứng với cơ thể, quá mức khổng lồ...
“Thật sự thành công?!”
Bách Đạo Tộc Trưởng toàn thân run rẩy...
Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn Lạc Nam như nhìn một tên quái vật.
“Thật sự là Binh Nhân Tộc...hơn nữa còn mạnh hơn Binh Nhân Tộc bình thường nhờ vào huyết mạch Thượng Cổ Vu Tộc.” Thái Diễm hưng phấn bay vọt đến, đưa tay vuốt ve chiến phủ.
Ở bên cạnh chiến phủ, nàng nhỏ như người tí hon...
“Thật sự là lịch sử...” Đế Vi lẩm bẩm, triệt để tâm phục khẩu phục Lạc Nam.
Ngay cả các Thần Đạo cường giả cũng khó giữ nổi bình tĩnh.
Bất kể là Tổ Long Tộc Trưởng, Hư Không Cung Chủ đều bay đến gần, tận mắt quan sát chiến phủ cắm giữa đại địa.
Từ trước đến nay, Yêu Binh Tộc và Binh Nhân Tộc được xem là Thiên Địa Sủng Nhi...được thiên địa chiếu cố, có được uy lực kinh người, cũng là niềm mơ ước của tất cả tu sĩ mong muốn được sở hữu.
Nhưng số lượng Yêu Binh Tộc và Binh Nhân Tộc thật sự quá ít, lại thêm bồi dưỡng thăng cấp đòi hỏi quá nhiều tài nguyên...không phải ai cũng đáp ứng nổi, cho nên tu sĩ sở hữu hai chủng tộc này làm vũ khí ít đến đáng thương.
Vậy mà giờ đây, Lạc Nam tự tay luyện ra một Thiên Đạo Binh vừa có thể hoá thành vũ khí, vừa có thể hoá thành nhân loại, điều mà ngay cả các Thần Đạo Viên Mãn Luyện Khí Sư ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến...
Không phải tạo ra lịch sử thì là gì đây?
Đế Vi hiểu mình lại thua rồi, thua một cách vui sướиɠ...
Nàng là người vinh hạnh được chứng kiến lịch sử này diễn ra.
Từ nay về sau, trong lịch sử của Luyện Khí Sư...chắc chắn sẽ có một trang huy hoàng thuộc về Lạc Nam, người đầu tiên luyện chế ra Binh Nhân Tộc, thai nghén thành công Thiên Địa Sủng Nhi dựa vào phương pháp luyện khí.
“Oa...oa...oa đói...”
Chiến phủ cất tiếng khóc nhè, lại hoá thành đứa bé khổng lồ.
Bách Đạo Tộc Trưởng hào phóng lấy ra một thanh Thiên Đạo Binh đưa cho nó.
Đứa bé không chút do dự bỏ vào miệng nhai nuốt ngon lành...nín khóc mỉm cười hì hì.
Mà khí tức của nó cũng theo đó gia tăng, tiệm cận Bán Thần Binh...
“Hoang đường, làm sao có thể như thế được?” Tài Diên cất tiếng gào như phát điên.
Tài Dật buồn bã cúi thấp đầu, tất cả cao ngạo, đắc ý tan vào hư không.
Tuy vũ khí hắn luyện ra vẫn cao cấp hơn Binh Nhân Tộc của Lạc Nam, nhưng đừng quên Binh Nhân Tộc là thứ có thể vượt cấp, uy lực nó phát ra vượt xa vũ khí bình thường.
Một kiện Binh Nhân Tộc Thiên Đạo Cực Phẩm, uy lực chắc chắn mạnh hơn Bán Thần Binh.
“Nếu dùng huyết mạch khác, ngươi vẫn luyện ra được sao?” Bách Đạo Tộc Trưởng hỏi Lạc Nam.
“Không sai, nếu dùng huyết mạch Thần Thú hay Ma Thú, ta sẽ luyện được Yêu Binh Tộc.” Lạc Nam tự tin nói.
Lúc này đứa bé bất chợt đứng lên chạy đến bên cạnh Lạc Nam làm nũng, bởi vì được Hồn Lực của hắn thai nghén ra nên nàng vô thức cảm thấy thân cận với hắn, kích thước của nàng quá to xém chút đem hắn ép cho ngạt thở.
Lạc Nam bất đắc dĩ, đem lực lượng hình thành một bộ váy bao trùm cơ thể sơ sinh nàng.
Muốn thử chút uy lực, hắn đưa tay chỉ về phía Vô Kiên Sơn nói:
“Dùng trạng thái búa đánh nó thử xem!”
“Ni na...”
Bé gái hưng phấn gật đầu, sau đó bỗng nhiên lao thẳng đến Vô Kiên Sơn.
Cứ tưởng nàng sẽ hoá thành dạng búa công kích, nào ngờ dùng cái đầu nhỏ húc mạnh vào ngọn núi như một con trâu.
ẦM.
Chấn động kịch liệt, Vô Kiên Sơn lõm vào một lỗ trên tấm khiên.
Khoé miệng toàn trường run rẩy, ở trạng thái nhân loại đã khủng bố như vậy, thử hỏi trạng thái vũ khí còn đến mức nào?
“Thật sự là cường đại hơn cả Binh Nhân Tộc, bởi vì có thể chiến đấu ở cả hai hình thái.” Thái Diễm nói.
Bách Đạo Tộc Trưởng vuốt râu, hướng mắt nhìn Đế Vi và các thí sinh hỏi:
“Các ngươi có thể lên thử uy lực.”
“Không cần, ta chịu thua!” Đế Vi nhẹ lắc đầu, ném thanh Bán Thần Binh giao trả theo quy tắc.
Những người khác bất lực thở dài, còn thử uy lực cái rắm a.
“Bé gái ngoan, mau đến chơi cùng lão phu.” Bách Đạo Tộc Trưởng vui vẻ cười không ngớt miệng hướng đứa bé khổng lồ nói.
Lạc Nam mỉm cười, tuy rằng có chút tiếc nuối...nhưng luật là luật, hắn dùng nguyên liệu ủa Bách Đạo Thần Tộc luyện ra đứa bé này, phải giao trả là nên làm.
Nào ngờ Thái Diễm bỗng nhiên bước lên, ngang nhiên thu đứa bé vào không gian pháp bảo của nàng.
“Cái này...” Bách Đạo Tộc Trưởng sắc mặt tối sầm:
“Nha đầu ngươi làm gì?”
“Đừng có tham lam, bé gái này ta sẽ nuôi.” Thái Diễm thản nhiên nói:
“Đổi lại ta sẽ đem Dung Thai Khí Pháp giao cho lão.”
“Thật sao?” Bách Đạo Tộc Trưởng kinh hỉ.
“Thật, nhưng nói trước lão không thể dùng được đâu.” Thái Diễm nhún vai:
“Người duy nhất dùng được phương pháp này là Lạc Nam.”
“Không sao, ta có thể từ đó nghiên cứu mở mang kiến thức, nói không chừng sẽ tự sáng tạo ra phương pháp cho riêng mình.” Bách Đạo Tộc Trưởng thoải mái nói.
Thân là tiền bối, ông ta cũng sẽ không tham lam phương pháp độc quyền của Lạc Nam, chỉ muốn từ đó nghiên cứu để mở mang tri thức mà thôi.
Lạc Nam âm thầm lấy làm kỳ, hắn phát hiện cách nói chuyện giữa Thái Diễm và Bách Đạo Tộc Trưởng không giống người xa lạ, nhưng cũng không quá thân cận...
Trước đó hắn tập trung vào Dung Thai Khí Pháp nên cũng không nghe được Thái Diễm cầu cứu lão già này.
Nhưng nói gì thì nói, thu về được đứa bé mập cũng là vui rồi...
Dung Thai Khí Pháp đưa ra cũng chẳng sao cả.
“Quá lợi hại, ngay cả Binh Nhân Tộc cũng luyện được.” Lạc Sương cười tủm tỉm đề nghị:
“ŧıểυ tử, sau này mang thai cho tỷ một thanh trường thương.”
“Moá.” Lạc Nam sắc mặt tối sầm, nữ nhân này cố ý trêu hắn.
Cái gì mà mang thai? Rõ ràng là luyện khí theo phương thức thai nghén sinh linh...
Cũng chẳng biết nên giải thích như thế nào cho đúng.
“Phương pháp này là do Đạo Chủ và ngươi cùng sáng tạo ra sao?” Đan Phỉ tò mò hỏi.
“Không sai.” Lạc Nam nói.
“Vậy đứa bé kia giống nữ nhi đầu tiên của hai người thai nghén ra...” Đan Phỉ nghiêng đầu suy luận.
CỐC!
Thái Diễm hung hăng cốc lên đầu nàng, gò má đỏ bừng mắng:
“Xú nha đầu ăn nói cẩn thận.”
Đan Phỉ lè lưỡi, vội vàng trốn ra sau lưng Lạc Sương.
“Ta thua.” Diệm Tuyền Cơ bước đến nhìn Thái Diễm mở miệng.
“Dựa theo ước định chứ?” Thái Diễm nhếch môi hỏi.
“Đương nhiên sẽ tuân thủ.” Diệm Tuyền Cơ hít sâu một hơi, bỗng nhiên bước đến trước mặt Lạc Nam tuyên bố:
“Từ giờ Thần Hoả Đạo Thống của ta sẽ không tiếp tục chống lại Phá Đạo Hội, đôi bên xem như nước sông không phạm nước giếng.”
Lạc Nam giật mình nhìn sang Thái Diễm, không hiểu rõ nguyên nhân bên trong.
“Ta và nàng đã đánh cược, nếu đệ tử của ta thắng...nàng sẽ rời khỏi liên minh Đạo Quốc và Đạo Vực.” Thái Diễm giải thích cho hắn:
“Ngược lại nếu ta thua, Toàn Chức Đạo Thống sẽ không được ủng hộ Phá Đạo Hội.”
“Tại sao?” Lạc Nam ngơ ngác.
“Nữ nhân họ Diệm này suy cho cùng là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của ta, bổn toạ cũng không muốn ở trên chiến trường sinh tử cùng nàng chạm mặt.” Thái Diễm nhún vai.
“Hahaha, tỷ muội nên thuận hoà như thế...đừng như hai người mẫu thân của các ngươi khiến phụ thân đau đầu không ngớt.” Bách Đạo Tộc Trưởng mừng rỡ cười không khép miệng được.
Lạc Nam và Đan Phỉ ngã nhào...
...
Ngày cuối cùng của 2024, hân hạnh cùng các độc giả của CĐBC chào đón 2025.
Chúc tất cả mọi người năm mới dồi dào sức khoẻ, vạn sự như ý, hạnh phúc bên gia đình, bạn bè và những người xung quanh.
Xin cảm ơn cả nhà vẫn luôn đồng hành, ủng hộ CĐBC.
Happy new year 2025 <3
...
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3