Con Đường Bá Chủ

Chương 181 - Chiến Chiến Chiến

Trước Sau

break
“Không thể…không thể nào…?”

“Yêu nghiệt…kẻ này là yêu nghiệt, con người không thể nào cường đại đến mức này…”

“Dị hỏa…là hai loại Dị Hỏa…ông trời ơi…ta đang nằm mơ sao?”

“Giết…toàn lực mà giết…hắn không chết thì chúng ta xong rồi…”

Vô số âm thanh thì thào khiếp sợ vang lên, từng gương mặt của đám Hải Tặc phủ đầy vẻ bàng hoàng…thật khó có thể tin, những tên cướp khát máu luôn sống trên lưỡi đao như bọn chúng sẽ có ngày sở hữu vẻ mặt như vậy...

Tất cả những thứ này đều do một người thanh niên nhìn qua chỉ mới hai mươi tuổi mang lại, độ trùng kích tinh thần thật sự là quá lớn…



Bên kia chiến tuyến, Thủy Nương Khanh ngơ ngác nhìn một màn này, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý hắn sở hữu ba loại Dị Hỏa, nhưng Lạc Nam dù chưa bọc phát hết toàn bộ, đã vượt qua khả năng nhận thức của nàng…

Trước đó, Thủy Mặc từng hết lời ca ngợi cảnh tượng hắn đại chiến Hắc Ngao trước mặt nàng, lại vượt cấp nghiền ép đối thủ, mang theo vẻ mặt sủng bái đến cực hạn…

Thời điểm đó, Thủy Nương Khanh chỉ cho rằng Lạc Nam là một thiên tài nổi bậc mà thôi, bởi lẽ việc vượt cấp giết địch, bản thân nàng cũng làm được…

Nhưng lúc này đây, khi chứng kiến Lạc Nam ngạo nghễ toàn trường, một thân trang bị đều là hàng khủng, tọa kỵ oai phong linh động sở hữu Tử Lôi, cùng với tầng tầng Vũ Kỹ mạnh mẽ…

Hỏa Phượng bá đa͙σ trời xanh…

Thổ Hung dũng mãnh vô song…

Mộc Quy vững vàng như núi…

Bất kể là về công, về thủ hay sức hủy diệt đều mang lại ảnh hưởng kinh người, hàng vạn tên Hải Tặc thân kinh bách chiến trở nên bất lực trước hắn…

Lại thêm Kim Ô ngạo nghễ hộ thân, sẳn sàng đốt sạch toàn bộ công kích tiếp cận thân thể Lạc Nam…

Thủy Nương Khanh hiện tại biết rằng, khi chiến cùng Hắc Ngao, Lạc Nam thậm chí chưa dùng đến một phần mười sức mạnh của hắn…

Nếu Thủy Mặc có ở đây, chỉ sợ đã sớm quỳ rạp xuống đất tâm phục khẩu phục rồi…

Trái tim Thủy Nương Khanh vô thức rung rẩy, đôi môi lẩm bẩm tự nhủ:

“Nam nhân này…thì ra cũng có một mặt như vậy, khác xa sự vô lại thường thấy của hắn…”

“Đâu mới thực sự là hắn đây?” Lại một lần nữa Thủy Linh Tiên Tử tò mò với một nam nhân…

Ở phía đối diện, Hắc Sát gương mặt vặn vẹo một cách dữ tợn, cảnh tượng Lạc Nam gây ra đương nhiên không thoát khỏi mắt hắn, nhìn thuộc hạ liên tục tổn thất…trái tim hắn đang rỉ máu…

Trận chiến lần này, tiêu hao vượt quá vài trăm năm nay…

Số lượng Hải Tặc hóa thành tro tàn đã vài ngàn tên, gần chục chiến thuyền phá toái…

“Đi chết đi!” Cơn phẫn nộ bao phủ lý trí, Hắc Sát quyết tâm nhanh chóng dồn Thủy Nương Khanh vào chỗ chết, mặc kệ lòng tham chiếm đoạt thân thể nàng khi trước…

Đến nước này, không gì quan trọng bằng quyết định thắng bại, kết thúc cuộc chiến sớm nhất có thể…

“Bão Sa Nghiền Nát!”

Theo âm thanh gầm rú từ miệng Hắc Sát phát ra, vô số Thổ Nguyên tố và đất cát trên đảo cuồn cuộn mà về…tập trung nơi Lưỡi Rìu trên tay hắn…

Xung quanh lưỡi Rìu, lập tức hình thành cơn bão cát lớn, như có thể xoắn nát vạn vật…

Trước cơn bão cát khủng bố này, thân ảnh của hai người Thủy Nương Khanh và Hắc Sát trở nên nhỏ bé vô cùng…

Nhưng Hắc Sát lại dễ dàng huy động và điều khiển cơn bão, mang theo thế tận sát hướng về Thủy Nương Khanh chém đến…

Lực lượng của Luyện Hư Kỳ khiến hư không sụp đổ…

Thủy Nương Khanh sắc mặt ngưng trọng đến cực điểm, một chiêu Bão Sa Nghiền Nát này chính là Địa Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ thành danh của Hắc Sát…

Đã từng chôn vùi hơn mười Chiến Thuyền của một băng Hải Tặc đối địch…

Mặc kệ tất cả, Bão Cát nằm trên lưỡi rìu, cuốn trôi vô số cây cối trên hòn đảo…

Áp sát Thủy Nương Khanh…

“Cơn Giận Của Biển!”

Tiếng quát yêu kiều từ miệng mỹ nhân phát ra…Dị Thủy màu xanh lục cuồn cuộn xuất hiện, hình thành một cơn sóng lớn cao đến vạn trượng phía sau lưng nàng…

Hải Hồng Phái không hổ danh là một thế lực đã từng đạt Bát Cấp, dù Thiên Cấp Vũ Kỹ mất đi, nhưng Địa Cấp còn không ít…

Cơn Giận Của Biển chính là một Địa Cấp Cực Phẩm vũ kỹ…

Thủy Nương Khanh như nữ thần biển cả, tay cầm Lôi Thương, chân ngự Sóng Thần, hiên ngang lẫm liệt nhìn cơn Bão Cát đang cuốn tới…

Rốt cuộc, trong ánh mắt dữ tợn của Hắc Sát, Thủy Nương Khanh động…

Lôi Thương trên tay nàng nâng lên không trung, một tia sét ầm vang đánh xuống, sau đó nhanh chóng chuyền xuống con sóng thần dưới chân…

Lôi điện gặp Thủy còn hơn cá gặp nước, cấp tốc bùng phát dữ dội…

Chỉ trong thoáng chốc, sóng thần mạnh mẽ trở thành một biển lôi đình, từ trên cao đánh ập xuống Bão Cát dữ tợn…

ẦM…

Như ngày tận thế, hòn đảo có hình dạng hàm Cá Mập rung lên kịch liệt, hàng loạt kiến trúc kiên cố của đám hải tặc sụp đổ…

Mặt đất nứt thành khe hở lớn như một thung lũng không đáy, có thể nhìn thấy mạch nước bên dưới…

Mà ngay trung tâm vụ va chạm, không gian băng liệt, hình thành một vòng xoáy lớn có lực hút dữ dội, sẳn sàng thôn phệ nuốt gọn tất cả mọi thứ ở gần nó…

Lạc Nam và ŧıểυ Sư bị luồng sóng linh lực dữ tợn đó buộc phải tạm thời né tránh lên không trung, ngưng trọng nhìn xuống cảnh tượng phía dưới…

Vô số Hải Tặc thực lực không đủ chết thảm, ngay cả một mảnh thịt vụn cũng không sót lại…

Thổ Hùng tan biến, Mộc Quy giữ lại một hư ảnh mỏng manh, chỉ có Hỏa Phượng vẫn ngạo nghễ trên trời cao, không hề bị ảnh hưởng…

“Đúng là trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, Luyện Hư Kỳ…vẫn mạnh mẽ như vậy…” Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng nhìn cảnh tượng này thốt lên…

Vèo vèo vèo vèo…

Bao vây xung quanh hắn, tám tên Đường Chủ hung ác nhìn chằm chằm, gần ba mươi tên Nguyên Anh còn sống sót cũng không nɠɵạı lệ…

“Chiến đi!” Lạc Nam thoải mái mà cười, Giao Vương Kích một lần nữa huy động, mang theo hai loại Dị Hỏa cuồng ngạo mà tiến…

Tám tên Đường Chủ cắn răng nhìn nhau, cùng lúc gầm lên một tiếng, toàn thể xuất kích…

Nguyên Anh Kỳ tự biết không đủ sức tham gia, chỉ có thể phi thân ở nơi xa thỉnh thoảng đánh lén…

Lạc Nam vừa công vừa thủ, Kim Ô thét gào cao quý đến cực điểm…



Trong lúc nhất thời, đại chiến một lần nữa diễn ra…



Phốc phốc phốc…

Sau cuộc va chạm…

Thân hình Hắc Sát một lần nữa bị bay mạnh ra ngoài, y phục trên người nát bấy lộ ra kiện Thổ Hệ bảo giáp kiên cố bên trong lúc này xuất hiện từng tia nứt, vài ngụm máu tươi không nhịn được phun ra, sắc mặt tái nhợt…

Thủy Nương Khanh không khá hơn là bao, một chân quỳ gối trên mặt đất, mái tóc màu xám khói rối bời, Trường Thương chống đỡ thân thể, Dị Thủy đang cấp tốc lan tràn, nhanh chóng làm lành các vết thương trong ngoài của nàng…

Quan sát kiện y phục tuyệt mỹ hoàn hảo trên thân mình, nàng ngẩng gương mặt xinh đẹp lên không trung, nhìn thân ảnh như chiến thần trên bầu trời kia, trong mắt đẹp lóe lên một tia hạnh phúc…

Trước đó một ngày…

“Đây là Linh Lung Bảo Y, chỉ là Địa Cấp Cực Phẩm y phục nhưng miễn cưỡng bảo vệ nàng, nàng mặc y phục bình thường vẫn rất đẹp nhưng ta không muốn có kẻ nhìn thấy da thịt tuyệt mỹ của nàng khi chiến đấu…”

Lạc Nam tựa lên lan can thuyền, đột ngột móc ra một kiện y phục nhét vào tay Thủy Nương Khanh…

“Hừ, ai mà thèm? Thân thể này cũng không phải của ngươi!” Nàng ngẩng đầu kiêu ngạo nói, trong lòng lại mềm nhủn, Địa Cấp Cực Phẩm mà người này nói đưa là đưa cho nàng…

“Ai nói không phải của ta? ngay cả có bao nhiêu nốt ruồi trên đấy ta còn biết…” Lạc Nam bĩu môi…

“Ngươi…vô lại…” Thủy Nương Khanh gò má đỏ hồng, muốn vung tay tát hắn…

Bộp…

Hắn chụp tay nàng, theo quán tính kéo nàng vào lòng…

Chụt…

Nơi vầng trán bị một đôi môi ấm áp hôn vào, cùng với đó là âm thanh chân tình của hắn:

“Ngoan nhận lấy! nàng bị lộ dù chỉ một gót chân ta cũng cảm thấy tiếc a…”



Trở lại với thời điểm hiện tại, nhẹ nhàng vuốt ve kiện y phục vừa thay nàng cản trở phần nào uy lực của cơn chấn động kia, Thủy Nương Khanh khóe môi mỉm cười…

“Dị Thủy quả nhiên là thứ tốt!” Hắc Sát lau vết máu nơi khóe miệng, âm thầm hừ lạnh…

Hắn đường đường là Luyện Hư Trung Kỳ, lại chỉ đánh ngang tay với Luyện Hư Sơ Kỳ, hoàn toàn là do Dị Thủy kết hợp với Lôi Đình…thiếu bất kỳ thứ nào trong hai đều không được…

Bởi Vũ Kỹ hai người sử dụng có đẳng cấp bằng nhau…

“Thủy Nương Khanh, rốt cuộc là ai hóa giải Phong Ấn cho các ngươi?” Chật vật đứng dậy, Hắc Sát nghiến răng nghiến lợi hỏi…

Kế hoạch lần này có thể nói là hoàn mỹ không một kẻ hở, một khi Thủy Nương Khanh và Thủy Mặc chết đi, toàn bộ Hải Hồng Phái lập tức như rắn mất đầu, dễ dàng thu phục…

Đông Minh Triết khi dùng Phong Ấn Phù, đã sai thuộc hạ lén lút dùng Lưu Ảnh Ngọc quay lại gửi cho hắn, Hắc Sát dám chắc rằng cả Thủy Nương Khanh và ŧıểυ súc sinh tên Lạc Nam kia đã hoàn toàn bị Phong Ấn, triệt để không có sai sót gì…

Sự tự tin và chủ quan của Hắc Sát cũng khiến băng Cá Mập lâm vào hoàn cảnh thê thảm như hôm nay…

Nếu không sao hắn có thể để xảy ra đại chiến với Thủy Nương Khanh tại nơi này chứ? hắn cũng không ngu xuẩn lựa chọn hang ổ của mình...

Tất cả kế hoạch hoàn hảo được lập ra từ đầu bị phá vỡ, mà mấu chốt chính là Phong Ấn Phù đột ngột mất đi hiệu lực, điều đó trở thành một cái gai trong lòng Hắc Sát, nếu không biết được nguyên do, hắn ăn ngủ không yên…

“Ngu xuẩn!” Thủy Nương Khanh khinh bỉ thốt ra hai chữ, trường thương một lần nữa nâng lên, mang theo vô tận Lôi Đình lao tới…

Hiển nhiên tốc độ hồi phục của nàng nhanh hơn Hắc Sát…

“Khốn kiếp!” Hắc Sát dữ tợn gầm lên, cầm chặt Lưỡi Rìu, liều mạng lao tới…

“Ngươi còn muốn chờ thời cơ đến bao giờ? Băng Cá Mập do chúng ta gầy dựng sắp tiêu rồi…”

Trong lòng hắn điên cuồng quát về một hướng bí ẩn nào đó…



Bên trên không trung…

“Hoành Tảo Thiên Quân!” Lạc Nam cười lên ha hả, đôi tay cầm chặt Giao Vương Kích, hướng về phía trước quét ngang, anh dũng thiện chiến vô cùng…

ŧıểυ Sư không yếu thế chút nào, hé miệng bắn ra Tử Lôi mạnh mẽ, mục tiêu là một tên Hóa Thần Hậu Kỳ…

Đám Đường Chủ sắc mặt khó coi, nhao nhao hợp lực cản phá…

Mỗi một kích của Lạc Nam, bọn hắn đều phải cùng nhau hợp lực mới thành công ngăn cản…

Bởi Giao Vương Kích chính là Thiên Cấp Pháp Khí, pháp khí trong tay đám đường chủ nếu đơn đả độc đấu chỉ có một kết quả duy nhất là nát vụn mà thôi…

Chưa kể Lạc Nam ngồi trên lưng ŧıểυ Sư, từ trên công nện xuống, kết hợp với Nhìn Xuyên Yếu Điểm, từng kích từng kích đều trí mạng, một tên Hóa Thần Sơ Kỳ đường chủ không cẩn thận bị nện nát một cánh tay, thê lương gào rống…

Vài chục tên Nguyên Anh bao phủ bốn phương tám hướng, liên tục thi triển công kích tầm xa, nhưng lại bị Kim Ô Hư Hỏa đốt trụi khi chưa kịp tiếp xúc cơ thể của Lạc Nam…

Công và thủ toàn diện, Lạc Nam hoành hành ngang dọc…

“Linh Lực của kẻ này rốt cuộc là sao? dù hắn mạnh nhưng cũng phải cạn kiệt Linh Lực chứ?” Một tên đường chủ nâng lên Cự Đao, ngăn cản một kích đập đến nhưng vẫn bay ra ngoài, oán hận hét ầm lên…

“Không phải người…kẻ này không phải người…chỉ sợ thiên tài đỉnh cấp của Hải Cung và Thủy Thiên Tông cũng không sánh nổi…” Một tên khác không cam lòng gào thét…

Hải Cung và Thủy Thiên Tông chính là Cửu Cấp Thế Lực tại Hải Châu Đại Lục…

“Có hai loại Dị Hỏa…người này xuất thân từ Hỏa Minh Giáo sao?” Một tên Đường Chủ khác có kiến thức không tệ, nghiến răng nghiến lợi suy đoán…

Có thể sở hữu hai loại Dị Hỏa, chỉ có công pháp đặc biệt của Hỏa Minh Giáo mà thôi…

“Khốn kiếp, Hỏa Minh Giáo ở tận Hoàng Sa Đại Lục, chính là đại lục cách Hải Châu xa nhất, chạy đến nơi này làm gì?” Một tên Đường Chủ từng nghe qua uy danh của Hỏa Minh Giáo oán hận nói…

Trước thế công của Lạc Nam, bọn hắn khốn khổ đến cực điểm, dù thi triển bao nhiêu Vũ Kỹ vẫn bị Kim Ô Hư Hỏa đốt trụi…

Top 5 trên Dị Hỏa Bảng, không phải chuyện đùa…

Khả năng hộ thân và sức tàn phá của nó kinh khủng đến cực điểm…

Trừ khi đám người này có tên sử dụng Thiên Cấp hoặc Linh Cấp Vũ Kỹ, may ra ngăn cản được Lạc Nam đôi chút…

Đáng tiếc cả đám đều là Hải Tặc, chỉ dùng Địa Cấp Vũ Kỹ là cao nhất rồi…

Từ đó mới thấy, Thất Cấp Thế Lực đã không đủ khả năng cản trở bước tiến của Lạc Nam, đối thủ trọng tâm của hắn bây giờ chỉ có thể là Bát và Cửu Cấp…

“Nhiệm vụ Chi Nhánh, chưa bao giờ là khó!” Lạc Nam cười gằn, một tay cầm Giao Vương Kích quét ngang, tay còn lại bắn ra Xuyên Tinh Chỉ, lần này dùng Kim Ô Hư Hỏa làm chỉ, thành công xuyên qua đầu của một tên Hóa Thần Sơ Kỳ…

Chưa dừng lại ở đó, nó bá đa͙σ tiếp tục xuyên phá, đến khi hạ gục thêm năm tên Nguyên Anh, mới chịu tiêu tán…

“Thiên Cấp Vũ Kỹ?” Một đám hoảng sợ gầm lên…

Bất quá ác mộng của bọn hắn chỉ vừa bắt đầu…



“Trích Tinh Thủ!”

Đại Thủ khổng lồ hừng hực Hỏa Diễm màu tím ngưng tụ trên thiên không, những nơi nó đi qua Không gian bị đốt cháy, hướng về một tên Hóa Thần Trung Kỳ trấn áp mà xuống…

“Giúp ta!!!” Tên đường chủ này sắc mặt tái nhợt sợ hãi gầm lên…

Đáng tiếc trước một Thiên Cấp Vũ Kỹ ngưng tụ từ Dị Hỏa, đủ khả năng làm chùn chân bất kỳ kẻ nào…

Đám Hải Tặc cũng là một đám gian tặc độc ác, đặt lợi ít của bản thân lên trên hết, sao có thể hy sinh vì đồng bọn?

Huống hồ bọn chúng là Đường Chủ, thân phận bình thường trên lệch không cao, thỉnh thoảng minh tranh ám đấu trong băng nhóm, không có sự đoàn kết…

Tên Đường Chủ thấy không đồng bọn nào chịu giúp mình, nghiến răng quát lạnh:

“Hải Vũ Quyền!”

Vô số Thủy Linh Lực ngưng tụ nơi bàn tay hắn, dùng hết sức bình sinh nhắm đến Trích Tinh Thủ đấm mạnh…

Xèo xèo…

Hải Vũ Quyền nhanh chóng bóc hơi trước sự thiêu đốt của Dị Hỏa, Trích Tinh Thủ mang theo sức mạnh như có thể cầm hái trăng sao, vồ xuống…

“Không!”

Âm thanh thê lương thảm thiết từ trong Trích Tinh Thủ truyền ra, hóa thành tro tàn…

Lại một tên Đường Chủ…chết…

“Chết đi!” Một tên Hóa Thần Hậu Kỳ nhân cơ hội ám sát sau lưng Lạc Nam, gương mặt dữ tợn như lệ quỷ, trường đao bổ xuống…

“Vô ít!” Lạc Nam cười nhạt, trước Thấu Thị Vạn Lý của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, muốn đánh lén hắn chính là trò cười…

Ngay cả Địa Sát Lê Văn Luyện còn không làm được, huống hồ một tên giặc cướp?

“Quân Tử Hàng Ma Quyền!”

Lực lượng toàn thân dồn vào nắm tay, Lạc Nam mãnh liệt xoay người, tung ra một quyền…

Không khí như nổ tung trước uy lực một đấm này…

ẦM…

Tên vừa đánh lén chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng nát bấy, hắn cắn chặt răng, trường đao trên tay cố gắng đâm vào người Lạc Nam…

Hắn thành công…

Nhưng sau đó là tuyệt vọng…

Keng…

Huyết Sát Chiến Giáp kiên cố đến cực điểm, dễ dàng ngăn cản một đao của hắn…

Trừ khi Luyện Hư Kỳ ra tay, bằng không chính là phí công vô ít…

Rống…

ŧıểυ Sư thấy tên này dám đánh lén chủ nhân mình, gặp hắn bay ra ngoài, nàng phi thân đuổi theo, móng vuốt sắt lẹm mang theo Lôi Đình, nện mạnh mà xuống…

Rẹt…

Thân thể chia năm xẻ bảy, Nguyên Anh hoảng sợ bay ra ngoài, bị Lôi Đình của ŧıểυ Sư xoắn nát…

“Ực…” Âm thanh nuốt nước miếng vang lên, chỉ trong giây lát, khi người thanh niên sử dụng liên tục vài loại Vũ Kỹ, chết mất ba tên Hóa Thần Đường Chủ…

Đường Chủ là nhân vật chỉ dưới Thủ Lĩnh tại Băng Cá Mập…trong mắt nhiều người đã là cao không thể với, hôm nay liên tục chết bốn tên…cộng thêm Hắc Báo trước đó…

Ý niệm rút lui cấp tốc lan tràn, một tên Đường Chủ duy nhất có tu vi Hóa Thần Viên Mãn cắn chặt răng, hai chân dậm lấy thân pháp, chạy như bay trên bầu trời…

Hiển nhiên hắn bị Lạc Nam dọa sợ…

Đáng tiếc, Giao Vương Kích thu hồi…Bắc Đẩu Cung xuất hiện…

Một khoảng trời nhanh chóng tối sầm, Bắc Đẩu Thất Tinh hội tụ sau lưng người thiếu niên…

Lần này, có đến tận năm ngôi sao phát sáng…

Dây cung kéo căn đến cực điểm…

Kim Ô Hư Hỏa làm tên…

Bắn mạnh mà ra…

PHỐC…

Tên Hóa Thần Viên Mãn chỉ cảm thấy tử vong bao phủ linh hồn, đột ngột, mũi tên tàn nhẫn xuyên qua đầu hắn, như lửa đỏ gặp lá khô, dễ dàng đốt trụi…

Chết…

Trên bầu trời đột ngột trở nên tĩnh lặng, vô số ánh mắt sợ hãi nhìn về thân ảnh người thanh niên…trong lòng bọn họ đều cùng lúc hiện lên một thắc mắc không có lời giải…

“Linh Lực của kẻ này…rốt cuộc có cạn hay không?”

Đổi lại người khác thi triển một loại Thiên Cấp Vũ Kỹ đã phải thở dốc, nhưng người này như cái máy không cần nguyên liệu, phá vỡ nhận thức của tất cả bọn hắn…

Trong lúc nhất thời, tuyệt vọng lan tràn trong tâm linh của từng tên Hải Tặc…

Lạc Nam cười lạnh, khác với Thanh Vân Tông khi đó, đám Hải Tặc này đều là loại gian ác tài trời, chết chưa hết tội…

Vì thế mà khi diệt Thanh Vân Tông, hắn thả đi phần lớn đệ tử, nhưng đối với băng Cá Mập Đen thì không…

Bắc Đẩu Cung lại nâng cao, nhắm vào một tên Đường Chủ Khác…

Chợt…

Dị biến phát sinh…

Sau lưng Lạc Nam, khe nứt hư không xuất hiện…

Một bàn tay mang theo khí thế của Luyện Hư Kỳ, ầm ầm cuồn cuộn phá vỡ tầng tầng không gian, hướng về đầu của hắn vồ đến…

Lạc Nam vẫn thản nhiên như chưa biết, lại một tiễn bắn mạnh mà ra…

Xoẹt…

Mũi tên lao vút đi trong không khí…

Mà cánh tay ẩn chứa lực lượng khủng bố kia sắp chạm vào thủ cấp của hắn…
break
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc