Vừa tiến vào trong Linh Giới Châu, gò má của Long Khuynh Thành đã đỏ thẳm, nhịp tim đập lên thình thình.
Thông minh như nàng đương nhiên đã đoán được điều gì sắp sẽ phát sinh, vừa thẹn thùng lại mang theo một chút mong chờ.
Hít sâu một hơi giữ bình tĩnh, nàng cắn cắn cánh môi nói:
“Quà…quà bất ngờ gì vậy chàng?”
“Chính là thứ này!” Lạc Nam nhếch miệng, lấy ra một đồ vật to tròn ẩn chứa áp bách uy nghiêm cao quý.
“A…” Long Khuynh Thành kinh hô thành tiếng, đôi mắt đẹp trợn to lên, không dám tin lắp bắp:
“Khí thế này…là Long Châu…nhưng sao lại mạnh quá!”
Nàng cảm giác huyết mạch trong cơ thể mình sôi lên sùng sục, sinh ra cảm giác kính nể như gặp phải khí tức của tiền bối đức cao vọng trọng bên trong Long Tộc.
Hiển nhiên chủ nhân của viên Long Châu này chắc chắn là cường giả vượt qua những người mà nàng từng nhận biết.
“Đây là một viên Thánh Long Châu do một vị trưởng bối của nàng lưu lại cho ta!” Lạc Nam mỉm cười nói.
“Trưởng bối của thiếp sao?” Long Khuynh Thành thật sự kinh ngạc.
“Không sai!” Lạc Nam gật đầu xác nhận.
Lạc Nhất Vương chính là đại ca của Nghịch Long Đế, cho nên có thể xem là đại bá của Long Khuynh Thành.
Nếu như theo họ phụ thân, tên của Long Nghịch nên phải là Lạc Nghịch, còn Long Khuynh Thành vốn dĩ nên là Lạc Khuynh Thành.
Bất quá Long Nghịch theo họ mẹ, dẫn đến Long Khuynh Thành cũng mang họ Long.
Lạc Nam không tiết lộ điều này cho Long Khuynh Thành, nhưng cũng muốn nàng biết viên Thánh Long Châu này có nguồn gốc sâu sa với nàng, không cần phải khách khí.
“Một khi luyện hóa số lượng Thánh Long Khí này, ta tin tưởng thực lực của nàng chắc chắn bạo tăng!” Lạc Nam mỉm cười nói:
“Khi đó dù là Long Ngạo Thiên cũng không phải đối thủ của nàng!”
“Tốt quá!” Ánh mắt Long Khuynh Thành trở nên sắc bén:
“Thiếp đã sớm muốn tự tay giết chết hắn để trả thù cho phụ thân!”
Lạc Nam thở dài một tiếng, trong lòng thầm nghĩ dù Long Ngạo Thiên không phản bội ra tay, chỉ sợ phụ thân của nàng cũng không sống sót được sau trận chiến định mệnh đó.
Bất quá nói gì thì nói, loại người như Long Ngạo Thiên quả thật nên giết.
Hắn đã chém đầu Long Ngạo Thiên một lần để xã cơn giận cho mẫu nữ Cửu Huân Dao, nên lần này nếu như Long Khuynh Thành có đủ bản lĩnh…hắn sẽ ủng hộ nàng trả thù cho phụ thân của mình.
Long Khuynh Thành tay chạm vào Thánh Long Châu, bờ môi hồng nhuận nhẹ cắn:
“Thế chúng ta làm sao để luyện hóa đây?”
“Đương nhiên là hai người cùng hấp thụ rồi luyện hóa bình thường!” Lạc Nam cười xấu xa, làm ra vẻ nghi ngờ hỏi:
“Chẳng lẽ nàng còn muốn song tu luyện hóa?”
“Đáng ghét!” Long Khuynh Thành giận dữ đấm một phát vào bụng hắn, sắc mặt đỏ bừng như lửa quay người bỏ chạy.
“Haha, đùa với nàng một chút! Đừng có giận!” Lạc Nam vội vàng chạy theo từ phía sau ôm lấy nàng.
“Không thèm, ngươi đi mà luyện hóa một mình!” Long Khuynh Thành chân mày dựng lên thở phì phò nói.
“Ta vừa hứa với nhạc mẫu sẽ đem lại hạnh phúc cho nàng, sao có thể một mình hưởng thụ?” Lạc Nam thủ thỉ bên tai, phà hơi thở nóng rực vào gáy nàng.
Long Khuynh Thành rùng mình, toàn thân nổi da gà, quay mặt lại lườm hắn:
“Ngươi hứa chứ không phải ta hứa!”
“Chụt!”
Lạc Nam cúi đầu hôn vào gò má mềm mại của nàng, làm ra bộ mặt hối lỗi.
“Tha cho chàng lần này!” Long Khuynh Thành đắc ý vểnh bờ môi lên.
Chợt nàng nhón chân, hai tay vòng qua cổ hắn, bờ môi ướt át mê người chủ động hôn vào miệng Lạc Nam.
Trong lúc hắn còn đang thất thần, hai cánh môi mềm mại của nàng nhẹ nhàng ma sát lấy bờ môi hắn, đầu lưỡi đinh hương của nàng chủ động duỗi vào trong miệng hắn, chủ động cuốn chặt lấy chiếc lưỡi của hắn.
Lạc Nam trợn tròn mắt, mặc dù hắn rất tận hưởng cảm giác ngọt ngào và nồng nàn do nụ hôn của nàng mang đến, nhưng được nữ nhân chủ động ngay trong lần đầu tiên như vậy vẫn là cực kỳ hiếm có a.
Lần trước là Mộ Sắc Vy, lần này đến lượt Long Khuynh Thành rồi.
Long Khuynh Thành còn đem một ngụm nước bọt của nàng truyền sang miệng hắn, ép hắn phải nuốt vào.
Nàng tách môi ra, hai mắt có sóng nước lưu chuyển, trêu tức nhìn lấy hắn:
“Thế nào? hôn thích không?”
Lạc Nam dở khóc dở cười.
Lúc này hắn mới nhớ lại Long Khuynh Thành vốn là một nữ nhân cực kỳ có cá tính.
Nàng có phong thái phóng khoáng, anh tư bừng bừng không thua kém đấng mày râu.
Trước đây khi là Đại Công Chúa của Long Tộc, bất kỳ tộc nhân nào cũng phải kính sợ nàng ba phần, trong Thiếu Đế Chi Chiến thế hệ trước càng là cực kỳ cường thế một đường đánh đông dẹp bắc, mãi đến khi bị Tam Duyên Công Chúa đánh bại mới không phục quay về tu luyện.
Sau khi nghe tin hắn trở thành Quán Quân của Thiếu Đế Chi Chiến khiến Long Tộc ăn quả đắng, nàng một thân một mình lao vào Côn Lôn khiêu chiến.
Tất cả hình tượng của Long Khuynh Thành vốn không phải thuộc dạng nữ nhân nhu mì, dịu dàng như nước.
Ngược lại nàng là một người dám nghĩ dám làm trong bất kỳ mọi chuyện.
“Thiếp chờ đợi ngày này lâu lắm rồi!” Long Khuynh Thành khiêu gợi liếʍ liếʍ bờ môi:
“Thiếp muốn ăn chàng lâu lắm rồi!”
Nói xong, Long Lực bạo phát, đem tất cả y phục trên người chấn bay, hai tay chống nạnh, trần truồng đứng trước mặt hắn.
“Ực…”
Lạc Nam vô thức nuốt một ngụm nước miếng: “Nàng đẹp quá…”
Làn da non mịn như da em bé không có chút tỳ vết.
Đôi chân dài thẳng tắp miên man, đùi đẹp song song đầy đặn, bờ mông tròn trịa vểnh lên vô cùng đàn hồi.
Vòng eo nhỏ nhắn săn chắc có cả một ít cơ, cái lỗ rốn nhỏ xinh lỡm vào.
Bầu sữa nẩy nẩy đung đưa trước ngực, kích thước to tròn như chứa đầy ắp sữa, quầng tròn hồng hồng, đầu núm đỏ sậm tròn trịa săn cứng lên cực kỳ nổi bật.
Xương quai xanh tinh xảo như được tạo hóa điêu khắc, cái cổ cao ngạo, mái tóc dài buộc đuôi ngựa đơn giản ở phía để lộ phần gáy với vài sợi lông tơ lún phún.
Điểm nổi bật nhất đương nhiên nằm ở giữa đôi chân, nơi có mùi hương thoang thoảng của Long Nữ đang động tình lan tỏa mời gọi, một lớp lông mu đen nháy được cắt tỉa gọn gàng thành hình tam giác không đủ để che đậy nơi tư mật hồng hào ướt át đang rỉ nước.
Huyết mạch của Lạc Nam sôi lên sùng sục khi thấy cảnh tượng này, một Nghịch Long chứng kiến một Chân Long tuyệt sắc, quả thật là sức hấp dẫn trí mạng.
Long Khuynh Thành hai mắt tỏa sáng, chủ động vươn tay bắt lấy ŧıểυ huynh đệ của hắn vuốt ve lên xuống, chép chép miệng nói:
“Long căn của chàng tốt lắm, không hổ danh là bạn tình mà thiếp tuyển chọn!”
“Nàng không ngại?” Lạc Nam bị sự bạo dạng của Long Khuynh Thành làm cho kinh ngạc, toàn thân sung sướиɠ trước bàn tay nhỏ nhắn đang trêu đùa hạ thể của mình.
Mặc dù hắn nghe được nhịp tim đập thình thịch của nàng nhưng không nghĩ nàng lại trực tiếp như vậy.
“Ngại cái đầu chàng!” Long Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng:
“Hồi trước thiếp bị chàng giam lỏng bên trong này, ngày ngày phải chứng kiến cảnh chàng giao hoan với mấy tỷ muội khác, thiếp đối với cơ thể của chàng đã sớm nắm rõ trong lòng bàn tay, còn ngại cái gì nữa?”
Lạc Nam xấu hổ vuốt vuốt mũi, quả thật đúng như lời nàng nói, hắn thật sự không tìm ra được lời nào để phản bác.
“Huống hồ dâm tính của Long Tộc cao như thế nào không phải chàng không rõ!” Long Khuynh Thành hơi thở dần trở nên gấp gáp:
“Thiếp nhẫn nhịn lâu như vậy là chờ chàng đó!”
Lạc Nam nghe vậy cảm thấy có chút áy náy, yêu thương ôm lấy thân thể trần truồng của nàng vào trong lòng, giọng điệu ôn nhu:
“Biết thế ta đã sớm cùng với nàng…”
“Thời điểm đó cũng nhờ có Xích Tà và Vận Du cùng với thiếp ái ân, bằng không đã sớm nhịn chết rồi!” Long Khuynh Thành lườm hắn một cái.
Lạc Nam cũng không nhẫn nhịn nữa, cúi đầu xuống tham lam ngậm một bên bầu sữa căng một cách đầy ắp vào trong miệng ngấu nghiến, bên dưới long căn đã cường hoành nhập động.
“Ưm…”
Hai người cùng lúc rêи ɾỉ một tiếng trong vô thức, từng sợi dây thần kinh sung sướиɠ được kéo căng, Long Khuynh Thành một tay đè đầu hắn vào ngực mình, một tay bấu chặt lưng hắn đến rướm máu.
“To quá…đầy ắp toàn thân thiếp, không còn cảm giác trống rỗng nữa…” Long Khuynh Thành hạnh phúc cười ngọt ngào kiều diễm như hoa.
Mỗi nữ nhân của hắn sẽ mang lại cảm giác khác nhau khi ân ái, tham vọng của hắn là có thể sống một cuộc đời tiêu dao tự tại bên cạnh những nữ nhân của mình, cùng các nàng hợp thể bất kỳ khi nào cảm thấy hứng thú…
Mặc dù còn phải cố gắng rất nhiều để biến tham vọng này thành sự thật, nhưng có những giây phút ngắn ngũi bên cạnh các nàng như thế này cũng khiến hắn thỏa mãn.
Miệng hắn đổi bên sang bầu sữa bên kia để lại những dấu răng và nước miếng ướt đẫm ở bầu sữa trước đó.
Bàn tay nắn bóp nó một cách si mê, đầu lưỡi xoắn chặt lấy cái núm đỏ au mυ"ŧ mυ"ŧ.
“Hừ…nhấp đi chàng, nhấp đi…thiếp không đau…” Long Khuynh Thành lắc lư vòng eo, hơi thở gấp gáp.
“Máu trinh chảy ra như vậy còn không đau?” Lạc Nam nhìn xuống u cốc đỏ thẳm của nàng nhíu mày nói.
Hắn vẫn ngâm long căn bên trong long huyệt của nàng mà chưa hề động đậy.
“Khả năng phòng ngự và bền bĩ của Long Tộc nổi danh thiên hạ, một chút đau đớn đó sao có thể ngăn cản lửa tình của thiếp?” Long Khuynh Thành chuyển thế bị động thành chủ động.
Linh hồn lơ lửng trên mây làm lý trí của nàng mê muội, miệng thở ra những tiếng vô nghĩa đứt quãng trước động tác dữ dội của nam nhân.
Lạc Nam tung hoành ngang dọc trên ngọc thể của nàng, hắn cũng sướиɠ đến mức cơ bắp toàn thân căng cứng, long huyệt của nàng quá mức mỹ diệu.
NGAO!
Đôi nam nữ như đạt thành ăn ý, cùng nhau hiện ra bản thể khổng lồ xé tan thương khung.
Hai tôn Nghịch Long quấn chặt lấy nhau giữa không trung, long căn cự đại vẫn cắm vào long huyệt chật hẹp như cuồng phong vũ bão.
Xé tan các tầng mây, hai thân rồng rơi xuống làm nát một ngọn núi.
Sau đó sà xuống Hoan Lạc Hải khuấy động sóng thần, xém chút đem Thủy Tinh Cung của hai thê tử mỹ nhân ngư lật úp.
“NGAO…sướиɠ….”
Long Khuynh Thành ngửa đầu rầm rống, cơ thể rồng cái của nàng nhỏ hơn Lạc Nam rất nhiều, triệt để thuần phục trước sự bá đạo của bạn tình hùng mạnh.
Mãi đến khi cả hai cùng lúc tiết thân, toàn bộ cơ thể rồng co giật dữ dội, hai cái lưỡi rồng trói chặt lấy nhau, sung sướиɠ như chưa từng có.
Ngay thời khắc mấu chốt, Thánh Long Châu nhanh chóng bay đến ở giữa hai tôn Nghịch Long, điên cuồng xoay tròn cung cấp Thánh Long Khí tinh khiết đến cực điểm.
Long Tiên Thánh Chuyển vô thức vận chuyển.
Thực lực của đôi nam nữ mãnh liệt đề thăng.
Bên trên thân rồng, số lượng Nghịch Long Văn hiện lên chằn chịt.
Mà lớp vảy rồng vốn dĩ thuần một màu đen của Long Khuynh Thành đã dần dần xuất hiện ánh sáng tím đan xen, uy nghiêm và cao quý.
Hiển nhiên khi được Thánh Long Khí rột rửa, huyết mạch Nghịch Long yếu ớt của nàng đã được cải thiện vô cùng đáng kể, sánh ngang với phụ thân Nghịch Long Đế năm xưa.
77…88…99…100…111…
Lạc Nam khai mở con số khủng bố 111 đường Nghịch Long Văn, so với số lượng Hồng Hoang Ma Văn còn lớn hơn.
Long Khuynh Thành sánh ngang ŧıểυ Thiên Ý, khai mở được 100 đường Nghịch Long Văn.
Hai người mãn nguyện nhìn nhau, cùng lúc hóa thành nhân loại trần truồng ôm chặt.
Thánh Long Châu vẫn còn khoảng hai phần mười Thánh Long Khí, Lạc Nam chia làm hai phần.
Một phần hắn sẽ giao cho mấy thê tử của mình có huyết mạch Long Tộc, một phần hắn đặt vào tay Long Khuynh Thành căn dặn:
“Nàng mang cho mẫu thân luyện hóa đi, xem như một chút tấm lòng của ta!”