Tô Tâm Đường hít vào một hơi khí lạnh, bàn tay bám chặt vào cánh tay của người đàn ông, giọng nói nghẹn ngào.
ŧıểυ huyệt bị Đồng Kinh Niên xoa đến tê dại nên rất muốn có thứ gì đó mạnh mẽ cắm vào, cánh mông không ngừng vặn vẹo nhằm giúp ngón tay anh tiến sâu hơn nữa. Nhưng đến khi súng đã lên nòng, cô lại cảm thấy kích cỡ của hai người thật không phù hợp.
Tô Tâm Đường da đầu tê dại, mà Đồng Kinh Niên cũng chẳng tốt hơn là bao.
Cho dù đã làm tốt dạo đầu nhưng bên trong vẫn rất chặt.
Quy đầu gian nan tiến vào làm cho ŧıểυ huyệt căng thành hình chữ O, mặc dù mới chỉ cắm vào được một chút nhưng Đồng Kinh Niên đã thấy rất s͙ư͙ớ͙n͙g͙.
Bên trong ấm áp lại chặt khít vô cùng, vách thịt non mềm không ngừng mυ"ŧ vào quy đầu của anh. Nếu không phải khả năng khống chế của Đồng Kinh Niên tốt thì có lẽ anh đã bắn ra mất rồi.
Không thể bắn!
Anh vẫn nhớ rõ lần làʍ t̠ìиɦ đầu tiên của họ vào ngày hôm qua, còn cả phản ứng của cô lúc anh “giơ tay đầu hàng”.
Trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, mày rậm mắt đen giống như đã được mồ hôi rửa sạch, phảng phất bên trong ánh mắt chứa một biển sao trời mênh mông.
“Tô Tâm Đường.”
Anh đột nhiên gọi tên cô.
Tô Tâm Đường dời lực chú ý từ hạ thân, mờ mịt nhìn anh.
Sau đó cô lại bị sắc đẹp mê hoặc, cho dù đang ở trên giường nhưng Đồng Kinh Niên vẫn mang theo một cỗ tiên khí thanh lãnh, cấm dục. Không biết anh gọi cô để làm gì.
Rất nhanh thôi Tô Tâm Đường sẽ biết.
Thừa dịp cô thất thần trong giây lát, khóe môi người đàn ông bất giác xuất hiện ý cười nhưng ngay lập tức biến mất.
Tô Tâm Đường không nghĩ tới anh gọi tên cô là có ý đồ. Hành động vượt ngoài tầm dự đoán của cô, người đàn ông này không hề giống bộ dáng đang ngầm giở trò chút nào.
“Ưm —-“
Thanh âm biến đổi rất nhanh, móng tay của Tô Tâm Đường đều cắm sâu trên bả vai anh.
Đôi mắt Đồng Kinh Niên đã sớm đỏ quạch, anh nhẫn nại lâu lắm rồi. Từng giây từng phút ở màn dạo đầu đối với anh chính là tra tấn, cuối cùng cũng có thể cắm vào.
Trực tiếp hướng đến chỗ sâu nhất bên trong hoa huyệt, mạnh mẽ thọc vào rút ra vài cái.
Bang —- bang —- bang —-
Âm thanh thân thể va chạm lại một lần nữa vang lên, hai viên tinh hoàn không ngừng đập mạnh lên môi âʍ ɦộ giống như dùng tay mà đánh, khiến cho hai cánh môi trắng hồng cũng trở nên ửng đỏ.
Việc này đối với Tô Tâm Đường chỉ là chuyện nhỏ, toàn bộ sự chú ý của cô bây giờ đều tập trung vào căn cự điểu sưng to đang ra sức nghiền nát ŧıểυ huyệt của cô.
Sau khi chạm đến nơi sâu nhất trong cơ thể Tô Tâm Đường, Đồng Kinh Niên cũng không cho cô có thời gian thích ứng, liền tiếp tục hướng đến vị trí mẫn cảm mà cắm.
Ban đầu Đồng Kinh Niên gác chân cô lên vai anh, nhưng lại đột nhiên đem hai chân ép thành hình chữ M, đè ở trên ngực cô.
Toàn bộ hoa huyệt của Tô Tâm Đường đều bại lộ trước mắt anh, không có một chút trở ngại.