Hai năm trời yêu anh ta hết lòng, vì anh mà cam chịu, nhẫn nhịn, bao dung, thế nhưng đổi lại chính là một cái tát và một câu nói cực kì tàn nhẫn với Trương Tuyết Chi
“Cô ấy là người phụ nữ mà tôi yêu, cô xách giày cho cô ấy cũng không xứng!”
Có lẽ cô được ông trời thương xót, cho cô sống lại một lần nữa.
Lần này, tuyệt đối cô không cho mình sống thấp hèn nữa, thề phải bảo vệ người mình yêu quý! Nghe đồn cậu chủ nhà họ Tiêu máu lạnh vô tình, không gần nữ sắc, nhưng lại cưng chiều cô đến tận xương tủy.