Úc 9cTử Duyệt fthấy cả ehai đang đứng bnơi đó, 3cô liền 7lui về phía a9sau, núp 4sau cửa efphòng nhìn detrộm họ.
Hai bngười họ 8fđang nói dfchuyện gì 37vậy nhỉ? 81Mình thật f1tò mò. Trông fhọ có vẻ 01xứng đôi efnhư vậy, 3btại sao a1lúc trước 6phải chia 5tay?
Nghe 6Hạ Tĩnh b2Sơ nói vậy, ceLăng Bắc eHàn cũng 0cảm thấy flòng dạ 09mình như 4bcó chút 7hẹp hòi, 70lo sợ Hạ aTĩnh Sơ 13làm ảnh b5hưởng tới emình hay 2asao? Anh thầm 4hừ lạnh, 00năm đó 21chính cô 4bmới là 9người nói cfcâu chia 9tay.
“Buồn fccười thật cđấy, cô 33ấy đang acđợi tôi, 1xin phép 6đi trước.” f2Lăng Bắc 9Hàn thản eenhiên nói, 29cũng chẳng 98thèm nhìn eHạ Tĩnh adSơ thêm 89lần nào bnữa, ngữ 3ađiệu còn a0cố ý nhấn cmạnh chữ b2“cô ấy 04như đang 24nhắc nhở c6Hạ Tĩnh dSơ điều cgì đó.
Khi 42Hạ Tĩnh 4Sơ xoay người 7dquay lại, 8anhìn thấy 6Lăng Bắc 4Hàn ôm ấp dÚc Tử Duyệt a1rất thân a1mật đi 4về phía 75cuối hành 19lang.
A c3Hàn, anh 24đang ra oai 9cho em thấy 1sao? Em hiểu 2anh hơn ai dhết.
“Nè! d3Chúng ta 3bỏ đi như 0fvậy có 9bổn không?” eVừa vào 34thang máy, 07Úc Tử Duyệt d3lập tức d2giãy ra khỏi 8bngực Lăng bBắc Hàn, cfxoay lại dhỏi anh.
“Sao bhả? Em cười 1đùa với fbbọn họ evậy còn 6chưa đủ 9sao?” Cô cbé này, 8tiếp xúc 2avới đám 9người Cố 44Diệc Thần 35thế nhưng fchẳng hè 6acó sự xa clạ bỡ 1ngỡ nào bdường như 6acòn rất a0thân thiết, 8đã vậy 5còn gọi 1aanh xưng 9fem, khiến 4danh âm thầm 9aăn dấm 04chua.
Cô 7dấy và mình 6dcòn chưa fthân thiết 4đến mức bbấy nữa eemà, chẳng ehạn như 30bây giờ, 7eanh rõ ràng 57cảm nhận 3dđược là 4cô đang 9trốn tránh.
“Không ccần khách a6sáo với 7họ.” Lăng c3Bắc Hàn bvẫn giữ d4sắc mặt dnhư cũ nói.
Vậy a9còn mối 78tình đầu 1ccủa anh 57thì sao?” 4Lúc này 6Úc Tử Duyệt 3giống như 12trẻ con 06tò mò cười cnhìn Lăng 50Bắc Hàn 26hỏi.
Ánh cmắt sắc 40bén như 9chim Ưng bcủa Lăng 3aBắc Hàn 1nhìn cô achằm chằm, 23tựa như bmuốn tìm 1kiếm trên 53khuôn mặt acnhỏ nhắn 9của cô abchút ghen btức nào c4đó, nhưng bchoàn toàn e0không có! 9Điều này 8khiến trái etim anh vô 1cùng chua b9xót, còn 2mơ hồ đau câm ỉ.
Cô edấy là vợ emình, thế 2mà chẳng dcó chút 1quan tâm fgì về quá 0khứ của cmình. Anh 8không trả 70lời cô, 60khuôn mặt 7tuấn tú 1phủ một 56tầng sương 1lạnh, nắm c3lấy bàn dtay nhỏ 67bé lôi cô 7ra khỏi 9thang máy.
“Nói 3nghe đi! 1Tại sao a9hai người d1chia tay vậy? dbLý do gì 0mà hai người bkhông đến 2với nhau? 11Anh và chị 9bấy nhìn 5rất xứng fđôi mà! f8Úc Tử Duyệt cevẫn chưa 8bỏ cuộc 6nói.
Nếu achai người 4họ có thể 1aquay lại 6dvới nhau, 8có phải 46anh ta sẽ 63ly hôn với bmình không? 3Sau đó mình 9lại được b5tự do.....
Nghĩ 99vậy, Úc e6Tử Duyệt 2fdường như 5thấy được 46ánh sáng ccủa niềm 9hy vọng!
Lăng 4cBắc Hàn 7elạnh lùng 6lái xe thẳng 3một mạch 1về tới 8cnhà. Nhưng bđến trước 25cửa một 1hiệu thuốc 1nhỏ ở 05khu cư xá, f3anh dừng d1lại nhảy 1dxuống xe, 9chỉ chốc 06lát sau anh cdquay trở 44lại với 46một túi 41nhựa đựng fbthuốc trên 9tay.
Có 0lẽ do bị fsắc đẹp 42của anh 1mê hoặc, efcô hé cái 95miệng nhỏ 1nhắn ra dcngậm lấy 5bviên thuốc, 8thấy vậy 8anh vội fdvã đưa 32nước tới dcho cô uống.....