Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1400 - Cả Triều Khiếp Sợ

Trước Sau

break
- Còn cố chống lại, lão phu đành khiến Dương gia mất một lần máu!

Mông Khoát cảm thấy mất mặt, rốt cục lại lần nữa ngưng tụ linh lực của đất, gọi Thiên quân tới!

Một tu sĩ độ kiếp Qùy Thủy, một kích toàn lực, lại là hội tụ để công kích một mục tiêu, uy lực tuyệt đối không thua gì ba hay năm tên tu sĩ Tam Muội Chân Hỏa kỳ hợp lực.

Cho dù Dương Thần có tố chất cơ thể kinh khủng thế nào đi chăng nữa, không bị chia thành hai nửa cũng khó tiếp tục duy trì chống cự, chứ đừng nói là còn mang theo một người nữa.

Nhưng trong khoảnh khắc Mông Khoát muốn toàn lực phóng ra, một cảm giác không ổn nảy lên trong đầu!

Mông Khoát đột nhiên xoay người nhìn bầu trời hắc ám khôn cùng ở phía Đông…

Đám người Mông Kỳ và Mông Điền, Mông Vệ cũng đều ý thức được cái gì, nhìn lên trời, tất cả đều lộ ra vẻ kinh ngạc khó hiểu.

Đang lúc những người Mông gia cảm nhận được một tia khác thường, thời điểm không rõ các Trưởng lão vì cái gì mà đồng thời nhìn lên trời thì lại nghe được Mông Khoát nghi hoặc thì thào tự hỏi.

- Đó là thứ gì?

Không đợi mọi người kịp phản ứng, bầu trời dường như có tiếng gầm rú ẩn ẩn truyền đến.

Sau đó, từ bên trong đám mây đen dần hiện ra ánh lửa nhiều như sao, thật giống như mưa sao băng xuyên thấu tầng mây, xẹt qua từng đường cong duyên dáng.

Chẳng qua là lúc này đây, điểm tới của những đường cong đó… hình như đang tập trung vào một chỗ!

Mông gia có không ít người từng giữ chức vụ trong quân đội, đối với một vài vũ khí hiện đại hóa tự nhiên có nhiều hiểu biết.

- Không hay rồi!! Là đạn đạo!!!

- Chết tiệt! Sao có thể?

Vài tên hộ vệ Mông gia đã không dám tin mà kêu to lên!

Bọn người Mông Khai Nguyên thoáng một cái mặt như tro tàn!

Đạn đạo?! Đây không phải là thứ đồ mới của quân đội sao?

Mông Khoát cùng Mông Điền, Mông Vệ đều là những lão già đã lánh đời hơn trăm năm, nào có biết đạn đạo là cái gì, cho dù Mông Kỳ tuổi trẻ hơn nửa cũng vậy.

Nhưng trong mơ hồ, mấy tên Trưởng lão Mông gia cũng biết đây là nguy hiểm gì đó, hơn nữa đối với người không thể phi hành chạy trốn của Mông gia, đây chính là đả kích trí mạng!

Tất cả những chuyện này đều xảy ra trong nháy mắt, hơn mười hai chiếc máy bay đạn đạo trên bầu trời đã gần trong gang tấc!

Ngọn lửa thiêu đốt cuồng mãnh, một quả đạn đạo giống như đội viên đội cảm tử đồng quy vu tận, một đầu hướng về vị trí của mọi người trên đỉnh núi!

Không hề nghi ngờ, độ chính xác của đạn đạo đó cực cao, cơ hồ không lệch quá 30cm, mà sức oanh tạc của đạn đạo, đủ để biến toàn bộ đỉnh núi thành bột phấn!

Đám người Mông KHoát cảm nhận được uy lực phi phàm của đạn đạo đó, đầu tiên là nghĩ tới bảo vệ đám người Mông Khai Nguyên trên núi.

Mông Khoát cầm đầu, vận dụng chân nguyên vốn dùng để công kích Dương Thần hình thành một lớp hộ thuẫn bằng chân nguyên thật dày, bao phủ toàn bộ người của Mông gia.

Mà ba người Mông Kỳ cũng tương tự bảo vệ người của Mông gia.

Cho dù có thể không cần an nguy của một đệ tử Mông gia, nhưng nếu nhiều đệ tử Mông gia bị nổ chết như vậy, Hoa Nam bang nguyên khí đại thương không nói, bọn họ cũng sẽ vô cùng đau đớn.

Dù sao, đây cũng là hậu duệ của bọn họ, cũng là một tương lai của Mông gia. Chết quá nhiều, vậy nào còn mặt mũi đi gặp những người khác?

Về phần bay lên để đánh rơi đạn đạo đó, đám người Mông Khoát không phải không làm được, mà là tốc độ của đạn đạo quá nhanh. Vạn nhất lọt được một cái nào đó, vậy đám người Mông gia cũng đủ đến Tây Thiên!

Huống hồ, tu sĩ bình thường cũng không giống quái vật có khí lực như Dương Thần, đám người Mông Khoát cũng ăn không tiêu khi bị đạn đạo nổ trên người, như vậy cũng bằng lấy của bọn họ nửa cái mạng!

Cơ hồ ngay tại khoảng khắc tạo ra bốn cái vòng bảo hộ, hơn mười máy bay tuần tra đạn đạo oanh kích trên vòng bảo hộ đó cũng dừng xung quanh toàn bộ đỉnh núi!

Ầm ầm ầm ầm ầm….

Tiếng nổ rung trời, toàn bộ đỉnh núi hoàn toàn sụp xuống, những hòn đá lớn sau khi vỡ vụn bắt đầu rơi xuống khắp nơi!

Lỗ tai của mấy người Mông gia đã muốn thủng rồi, đừng nói đám người Mông Khai Nguyên chưa tới Hóa Thần Kỳ, cho dù Mông Khoát đường đường một tu sĩ Quỳ Thủy Kỳ, dù cho dùng chân nguyên bảo vệ mọi người cũng vẫn bị dọa!

Bốn Trưởng lão Mông gia đều là bị chấn động kinh hoàng, khí huyết cuồn cuộn!

Dùng chân nguyên lực quả thật có thể bảo vệ, nhưng vẫn có giới hạn!

Đạn đạo tập trung kích nổ, thật giống như hơn mười quả búa tạ cuồng mãnh giã xuống hộ thuẫn, khiến xương cốt toàn thân bọn họ bị chấn vỡ!

Nhóm lão quái vật đã lánh đời này, lần đầu tiên chứng kiến sự hung hãn của vũ khí nóng của nhân loại, đều sắp hỏng rồi!

Đây là pháp thuật thông thiên gì, sao có thể lợi hại như thế?

Mông Kỳ tu vi thấp nhất không chống lại được thế công liên tiếp này, sau khi nội tạng bị chấn thương cũng phun ra một ngụm máu tươi, cái mạng già đã mất một nửa!

Nhưng sự việc càng khiến người mất mạng còn ở phía sau, bởi vì thân núi bị đánh tan, nơi nơi bắt đầu lún xuống, mặt đất dưới chân cũng bắt đầu vùi lập!

- Trưởng lão Mông Khoát! Không hay rồi! Núi này sắp sập! Khai Nguyên bọn chúng phải lập tức dời đi!!

Mông Vệ hô lớn.

Mông gia mặc dù có không ít nội tình, nhưng dù sao ở bên ngoài vẫn duy trì Mông gia, đám người kia vẫn là người kéo dài hương hỏa cho Mông gia. Vài lão già bọn họ chết thì chẳng sao, mấy năm nay đã coi nhẹ cái chết rồi, nhưng hương hỏa của Mông gia khiến bọn họ vô cùng lo lắng!

Mông Khoát oán hận nhìn thoáng qua Dương Thần chôn dấu dưới hố sâu kia, cái hố kia bởi vì nổ mạnh mà bị lấp mất, ông ta cũng không phân ra thần thức đi xem Dương Thần thế nào. Đành phải phất tay áo, dẫn đầu chuẩn bị nâng đám người Mông Khai Nguyên và vài tên đệ tử Mông gia lên, bắt đầu bay về phía một đỉnh núi khác ở phía Tây!

Nhưng! Nguy cơ rơi xuống từ bầu trời cũng không chấm dứt!

Lại là một vòng đạn đạo rơi xuống làm lễ rửa tội, từ chân trời rơi xuống hơn mười quả đạn đạo, quả thực là muốn lấy mạng đám người Mông Khoát!

- Tiểu tử Dương Thần đáng chết!!! Lão phu phải băm thây vạn đoạn ngươi!

Mông Khoát tức điên gào thét, nhưng lúc này lại không có cách nào khác, ông ta đã chứng kiến uy lực khủng bố của đạn đạo, không dám cứng rắn đối kháng, đành phải ngoan ngoãn tạo ra vòng bảo hộ, tránh bị oanh tạc!

Bọn họ rất rõ ràng, cho dù mấy người kia rèn luyện qua Chân Hỏa, thân thể Độ Kiếp Kỳ trôi qua lễ rửa tội Quỳ Thủy, nhưng cũng không chống lại được uy lực của đạn đạo!

Giờ khắc này, bọn họ vô cùng đố kỵ, thân thể của Dương Thần chính là ước mơ tha thiết cỡ nào của tu sĩ!

Không ít người của Mông gia đã sợ đến ngất đi, Trương Linh, Mông Triết Tân và một vài đệ tử cũng là nứt cả gan, ruột đều kêu lên, chọc ai không chọc, sao lại chọc vào một tên sát tinh như vậy?

Trong âm thanh oanh tạc không ngừng, Mông Khoát và vài tên Trưởng lão vừa bảo hộ đám người Hoa Nam Bang vừa tận dụng mọi thời cơ để tiến hành dời người đi.

Trước trước sau sau, tổng cộng rơi xuống hơn bốn mươi quả đạn đạo, tất cả đều vô cùng chính xác rơi xuống một chỗ.

Đạn đạo bùng nổ khiến toàn bộ đỉnh núi thay đổi, thay vì nói là đỉnh núi, không bằng nói là một cái ao thiên thạch!

Mà khi đám người Mông gia tiến vào vị trí an toàn, kỳ thật nhiều hay ít cũng đều bị ngoại thương nội thương đủ cả, không ít người bị chấn động tới hộc máu, một vài người không kịp trốn vào vòng bảo vệ chân nguyên lực, sớm đã không còn cả xác.

Mông Khai Nguyên và đám người Mông gia được bảo vệ ở vị trí tốt nhất, không ai tử vong, chỉ là mặt tro mày xám, vô cùng dọa người.

Giờ khắc này, đám người Mông gia cảm nhận sâu sắc một loại sỉ nhục, một loại thống hận khi bị đùa trong tay!

Đám người Mông Khoát cũng là sức cùng lực kiệt, dùng chân nguyên lực phòng hộ đạn đạo đã tiêu hao tương đối lớn chân nguyên, đại thương nguyên khí.

Chờ đến khi xác nhận được bầu trời không còn quả đạn đạo nào rơi xuống nữa, Mông Khoát mới nhẹ nhàng thở ra, mạnh mẽ nghĩ lại, giống như bỏ lỡ cái gì đó…

- Dương Thần… súc sinh Dương Thần kia đâu?

Mông Khoát giờ phút này tức đỏ cả mắt, một thân hắc bào dính dầy bụi đất, đứng trên đỉnh núi quét mắt nhìn những nơi bị nổ tung.

Vừa nhìn qua, chẳng có lấy nửa bóng dáng của Dương Thần?

- Trưởng lão, Dương Thần hắn chắc sẽ không bị nổ thành mảnh vỡ rồi chứ?

Mông Vệ hỏi.

Mông Khai Nguyên và đám người Mông Khuyết ở phía sau nghe thấy vậy, sắc mặt đều vô cùng bi thương, vậy chẳng phải Mông Nguyệt cũng lành ít dữ nhiều sao?

Mông Khoát nắm chặt nắm tay, lắc đầu nói:

- Không thể… tiểu tử kia đã sắp xếp xong tất cả, nhất định là đã chuẩn bị đường thoát thân. Thân thể hắn, cho dù bị nổ trúng, cũng sẽ không chết không toàn thây.

Lời này vừa nói ra, Mông Khai Nguyên vừa mừng vừa lo. Dương Thần không chết, chứng minh Mông Nguyệt còn có cơ hội sống. Nhưng Dương Thần còn sống, chẳng phải tất cả những chuyện này vẫn chưa xong sao?

Bọn họ thực phục kẻ điên này, không nói đến việc làm thế nào mà bất tri bất giác chôn dấu nhiều thuốc nổ như vậy trong núi. Mà đạn đạo nhiều như vậy, là thứ người thường có thể kiếm ra sao?

Cho dù kiếm được, chẳng lẽ biên phòng Hoa Hạ cũng là ăn phân cả sao? Sao lại có thể để chúng vào đây chứ?

Trên thực tế, trận oanh tạc đêm nay, không ít nơi ở Trung Hải đều nghe được, quân đội ở quân khu Giang Nam đương nhiên cũng bị kinh động, đã sớm ầm ầm loạn cả lên.

Cũng chính là không đến nửa giờ, tin tức Dương điên lấy hơn chục quả đạn đạo oanh tạc Mông gia đã truyền đi khắp các cao tầng Hoa Hạ, cả triều khiếp sợ!

break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc