Chương 3 Làm ơn, nhất định phải hầu hạ tổng giám đốc thật tốt
"Đi, pha cho tôi ly cà phê." Nam Cung Diệu không đầu không đuôi nói một câu như vậy, lúc trước còn giữ Mộ Hi lại, rõ ràng còn đang chiến đấu, tại sao đột nhiên dừng lại.
"Anh?" Mộ Hi muốn hỏi, anh xác định không có việc gì chứ? Nhưng lời nói đến miệng lại nuốt trở vào, kết thúc như vậy không phải là tốt hơn sao, kỳ thật vừa rồi trong lòng bàn tay của cô liên tục đổ ra mồ hôi.
"Lời như cũ, tôi không muốn nói lần thứ hai."
Chẳng lẽ như vậy là đã kết thúc, dọa người ta một thân mồ hôi lạnh, vừa rồi kiên cường cũng đến cực hạn, nếu như còn tấn công chút nữa, cô liền sụp đổ, như vậy bây giờ có tính là thông qua không?
"Còn ngẩn người ở đó làm gì." Thình lình truyền đến một tiếng gầm nhẹ lạnh lùng.
"À, vâng."
Mộ Hi dùng tốc độ chạy chậm đi rót cà phê, mặc kệ như thế nào, tạm thời công việc được bảo vệ.
Chỉ chốc lát sau bưng vào một cốc cà phê, nhìn thấy tổng giám đốc đang xem văn kiện, nhỏ giọng nói: "Tổng giám đốc mời dùng, tôi đi ra ngoài trước, có việc cứ gọi tôi." Không có bất cứ đáp lại.
Mộ Hi đi ra khỏi phòng làm việc, trong lòng nhẹ nhàng không ít, chao ôi! Cùng loại lãnh đạo như vậy làm việc với nhau, thế nào cũng phải giảm thọ, lo lắng đề phòng, khiến người ta không thể phán đoán.
Quản lý Lưu đi đến, kéo Mộ Hi qua một bên, nhỏ giọng nói "Thừa dịp giờ đang rảnh rỗi, cô vội vàng làm quen số tài liệu này, rất có ích đối với công việc sau này của cô. Còn có, xin cô, nhất định phải hầu hạ tổng giám đốc cho tốt, nếu không chúng ta đều gặp xui xẻo lớn! Tôi còn bận nhiều việc, đã nói nhiều như vậy rồi." Quản lý Lưu rời đi, lại quay đầu dặn dò một câu.
"Nhớ kỹ, hầu hạ cho tốt."
Mộ Hi còn chưa kịp nói: Tôi sẽ hết sức, quản lý Lưu đã vào thang máy.
Suy nghĩ một chút vẻ mặt của người tự kỷ vừa rồi, trong lòng có chút rợn cả tóc gáy, lúc ấy có chút nổi nóng, cảm giác không có đáng sợ như vậy, nhưng mà bây giờ trở về nghĩ lại hết sức khủng bố, chẳng lẽ anh ta thực sự giống như bên ngoài đồn đại, là ác ma?
Mộ Hi lắc lắc đầu, quản anh ta là ác ma hay không ác ma khỉ gió gì! Chẳng lẽ sẽ ăn thịt người, quan trọng trước mắt làm việc cho tốt, kiếm tiền cung cấp cho em gái đi học, cái khác đều không quan trọng.
Mộ Hi hít sâu một hơi, cúi đầu, nghiêm túc bắt đầu xem xét tài liệu. Tất cả những thứ này đều là công việc thư ký phải làm, còn có một số không phải là trong phạm vi công việc.
Càng xem cô càng trừng lớn hai mắt, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, cuối cùng mấy tờ không phải chức trách công việc, quả thực giống như tạp chí bát quái, bên trong tất cả đều là một đống người đẹp, hơn nữa phía dưới của mỗi tấm hình đều có giới thiệu, thích quần áo gì, thích ăn cái gì, đợi chút.
Mộ Hi không quá chắc chắn đây là công việc của mình, vì vậy tìm tới đồng nghiệp hôm nay truyền lời cho quản lý Lưu.
"Xin chào, tôi là thư ký mới tới Mộ Hi, xin hỏi phía nội dung trong này đều là công việc thư ký phải làm sao?"
"Xin chào, gọi tôi Tiểu Lý là được, đúng vậy, phía trong đều là nhiệm vụ của thư ký."
"À, cám ơn." Mộ Hi không hiểu rõ lắm, vì sao lại có nhiều cô gái đẹp như vậy? Chẳng lẽ những cô gái này đều là tình nhân của tổng giám đốc, choáng nha, đây không phải là lãng phí người sao! Một người đàn ông cần nhiều cô gái hầu hạ như vậy, lại còn đi tuyển thư ký làm gì, tùy tiện khẩy tay một cái không phải được sao.
"Này, Mộ Hi, nhanh đi làm việc đi, tổng giám đốc lúc nào cũng đổi thư ký, cô nên biểu hiện tốt chút, bởi vì thư ký trước kia không thể làm đủ một tháng đều bị đuổi đi, đúng rồi nhất định cô phải nhớ kỹ, tổng giám đốc không thích phụ nữ to tiếng, còn không thích người khác lộn xộn đồ đạc của mình, nếu không sẽ thảm."
"Cám ơn Tiểu Lý, tôi sẽ chú ý, nhưng mà những cô gái này là thế nào?" Mộ Hi nhìn ra Tiểu Lý rất nhiệt tình, cho nên muốn biết những cô gái này là ai, nếu đã là công việc do cô phụ trách, nhất định phải hiểu rõ ràng là ai!