Chương 138: Vũ khí bí mật (2)
Trong hội trường là một sàn khiêu vũ lớn, có dàn nhạc biểu diễn, vũ khúc tao nhã phiêu tán mỗi góc, trong sàn nhảy có cả trai lẫn gái nhẹ nhàng nhảy múa theo âm nhạc, kỹ thuật nhảy tươi đẹp.
Cả trai lẫn gái trong yến hội đều nhỏ giọng trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng còn có tiếng đụng chạm ly rượu truyền ra, tất cả đàn ông đều dắt bạn gái có mặt, gần như là mỗi người đều có bạn gái.
Quần áo lụa là, rượu ngon món ngon, ca múa thanh bình.
Âm nhạc vang lên lần nữa.
"Mộ tiểu thư có thể nể mặt khiêu vũ với tôi một cái không?" Nam Cung Diệu rất lịch sự nói, nhưng Mộ Hi cũng không muốn nhảy, mặc dù cô nhảy vô cùng tốt, nhưng mà người đàn ông này lại có thể mang cô đến sinh nhật của tình nhân, Mộ Hi rất tức giận.
"Diệu tổng, thực xin lỗi, tôi không biết nhảy." Mộ Hi lắc đầu cự tuyệt nói.
"Anh Diệu, cô ta không đi, em nhảy cùng anh." Khang Hân cười đi đến, đi đến bên cạnh Mộ Hi, không vui liếc Mộ Hi một cái, làm nũng nói với Nam Cung Diệu.
"Tôi rất ghét lúc tôi nói chuyện bị người ta quấy rầy, chẳng lẽ cô đã quên, hả?" Trong mắt Nam Cung Diệu chợt lóe qua một tia cảnh cáo nguy hiểm, khóe miệng vẫn treo nụ cười, nhưng là nụ cười này làm người ta rợn cả tóc gáy!
Hắn phát tiết bực bội bị Mộ Hi cự tuyệt lên Khang Hân, thật là người phụ nữ không có có mắt, Nam Cung Diệu đang nổi nóng, cô ta chạy tới không phải là là kiếm chuyện sao?
Khang Hân có chút khiếp đảm trốn qua một bên, hai mắt tức giận tới mức bốc hỏa.
"Như thế nào? Mộ tiểu thư không nể mặt? Tôi có thể dạy cô." Vẻ mặt may mắn của Mộ Hi đã sớm bị Nam Cung Diệu thu hết vào mắt, muốn cự tuyệt, không dễ dàng như vậy!
Cho tới bây giờ không có người phụ nữ nào dám cự tuyệt anh ta mời, người phụ nữ này liên tục chống lại anh, rốt cuộclà vì cái gì? Rõ ràng giữa bọn họ đã có một đêm tình, cô lại làm như không có gì xảy ra, này làm cho anh rất khó chịu, từ một đêm kia, anh vẫn luôn lại muốn cô, nhưng mà, không thể gấp!
"Diệu tổng, tôi thật sự không biết nhảy!" Mộ Hi không biết làm sao nói.
"Cô rất không ngoan!" Nam Cung Diệu cưỡng chế kéo tay Mộ Hi vào sàn nhảy, nhảy theo âm nhạc du dương, Mộ Hi cố ý giả bộ cực kỳ ngốc, bắt được cơ hội liền giẫm mạnh lên chân của Nam Cung Diệu, còn giả bộ hết sức vô tội.
"Ôi trời, thực xin lỗi, thực xin lỗi, lại dẫm lên anh!" Mộ Hi nhìn giày của Nam Cung Diệu, hết sức thảm, trong lòng vụng trộm vui mừng.
Lúc này, Nam Cung Diệu đưa miệng nhẹ nhàng đến gần.
"Cô tiếp tục giả bộ, không cóbất kỳ chỗ nào tốt với cô, không thể cô thử xem!" Nam Cung Diệu lạnh lùng nói, một người phụ nữ sinh hoạt lâu dài ở Mỹ không biết khiêu vũ? Ai sẽ tin, hơn nữa lấy thân phận của cô, trường hợp này với cô mà nói hẳn là rất nhiều.
Đáng chết! Thế nhưng làm bộ không biết nhảy, còn liên tục giẫm chân của anh.
Mộ Hi ngẩng đầu lên, không thể tin nhìn Nam Cung Diệu, rõ ràng mình đã ngụy trang quá thật, vì sao vẫn bị anh phát hiện! Quá giảo hoạt!
Mộ Hi bất đắc dĩ, đành phải ngoan ngoãn nhày xong bản nhạc với Nam Cung Diệu, đây là một điệu nhảy rất gần nhau,
Nam Cung Diệu ngửi mùi thơm nhẹ nhàng của cơ thể Mộ Hi, nhẹ nhàng mà dễ chịu, giống như đục mùi thơm cơ thể Mộ Hi.
Đột nhiên một luồng nhiệt lưu nhanh chóng lan tỏa trong thân thể Nam Cung Diệu, hạ thân từ từ biến hóa, giống như cái mùi thơi dễ chịu này dễ dàng gọi lên dọc vọng của đàn ông,
Ngay lúc Nam Cung Diệu hưởng thụ, âm nhạc kết thúc, Mộ Hi cuống quít rời khỏi Nam Cung Diệu.
"Diệu tổng, âm nhạc đã kết thúc, đã nhảy xong điệu nhảy này, xin lỗi không tiếp được." Mộ Hi đi tới phòng vệ sinh.
Thật sự là oan gia ngõ hẹp, Mộ Hi đụng phải Âu Dương Hàn, anh ta cũng tới, người đàn ông này thật sự là âm hồn không tiêu tan!
"Trùng hợp như vậy, chúng ta lại gặp mặt, bạn gái trước của tôi." Âu Dương Hàn bưng ly rượu đỏ đứng ở trước mặt Mộ Hi nói.
"Đúng vậy, thế giới này thật đúng là nhỏ, càng không muốn gặp người nào thì lại càng nhìn thấy!" Mộ Hi không khách khí đánh trả.
"hình như cô vô cùng ghét tôi?" Âu Dương Hàn thấy tò mò, anh ta híp lại cặp mắt tà mị đào hoa, tập trung ánh mắt trên gương mặt xinh đẹo của Mộ Hi, cẩn thận quan sát cô, vì sao lại có cảm giác quen biết từ trước? Rất giống người phụ nữ mang thai kia, nhất là ánh mắt kia.
"Ghét? Tôi chỉ biết ghét lên người đáng ghét! Tránh ra." Mộ Hi lướt qua anh ta đi về phía nhà vệ sinh.
Ai ngờ, Mộ Hi vừa đi, Vân Tĩnh Sơ đi tới, đứng ở bên cạnh Âu Dương Hàn.
"Cô ta là ai vậy?" Vân Tĩnh Sơ thấy ánh mắt Âu Dương Hàn, đoán được người phụ nữ này có quan hệ không tầm thường với anh, cái loại vẻ mặt đó nhìn ra, rõ ràng chính là không tha.
Âu Dương Hàn biết rõ bị Vân Tĩnh Sơ phát hiện, người phụ nữ này có ngốc, nhưng chuyện như vậy cũng sẽ phải hiểu!
"Tĩnh Sơ, anh nói thật em cũng không thể tức giận?" Trong nháy mắt Âu Dương Hàn thay đổi vẻ mặt thành thật.
"Nói, em không tức giận." Kỳ thật, nói là không tức giận, chỉ muốn xem chuyện gì thôi!
"Cô ấy là bạn gái trước của anh, bọn anh đã lâu chưa có gặp mặt, hôm nay nhìn thấy cô ấy, không nghĩ tới cô ấy ở cùng một chỗ với Diệu tổng, anh hiếu kỳ, liền hỏi vài câu, ai ngờ cô ta còn mất hứng!" Âu Dương Hàn nghiêm túc nói, bộ dáng kia vừa nhìn cũng không phải là đang nói dối, vẻ mặt hết sức thành khẩn, Vân Tĩnh Sơ đơn thuần lại tin tưởng anh ta vô điều kiện.
"A - -" hết sức hiển nhiên, Vân Tĩnh Sơ thật bất ngờ, người phụ nữ vừa rồi là bạn gái trước của bạn trai cô, hiện tại lại