Về đến biệt thự, Vạn Minh bế cô lên phòng. Tiểu Vy đi tắm, Vạn Minh ngồi đọc sách. Tắm xong, Vạn Minh leo lên giường ôm Tiểu Vy ngủ.
…………………………………………
Sáng hôm sau, Vạn Minh dậy thật sớm để đến công ty vì amh có cuộc họp với tập đoàn Diệp Phong. Tiểu Vy tỉnh dậy, nhìn sang phía trái giường thì không thấy Vạn Minh, cô bước xuống giường rồi đi thay đồ. Bước xuống phòng ăn, quản gia thấy cô thì cúi đầu chào rồi nói
- Tiểu thư, tôi đã chuẩn bị bữa sáng rồi ạ. Mời tiểu thư dùng bữa.
- Cảm ơn bà. Vạn Minh, anh ấy đâu rồi ạ?
- Thiếu gia đã đến công ty rồi thưa cô. Quản gia lịch sự nói
- Vậy sao? Tiểu Vy ngồi xuống ghế rồi ăn sáng. Ăn xong thì tài xế đưa cô đến tập đoàn. Bước vào trong, cô hướng đến thang máy thì gặp Lâm Hoa Nhi.
- Ồ, thì ra là Triệu tiểu thư sao? Cô ta khoanh tay nói. Tiểu Vy nhìn cô ta. Hôm nay Lâm Hoa Nhi ăn mặc rất hở hang. Cô ta mặc một chiếc áo đen không dây ôm sát cơ thể để lộ đường cong chữ S và vùng bụng phẳng, bên ngoài khoác áo màu đen mỏng manh; mặc quần đùi màu đen để lộ cặp đùi trắng thon thả. Cô ta mang đôi vớ trắng và giày thể thao màu trắng. Khuôn mặt nhỏ nhắn được phủ một lớp son phấn dày cộm. Mái tóc đen được buộc gọn lên cao, đeo mắt kính râm màu đen.
- Sao cô lại ở đây? Tiểu Vy cau mày hỏi.
- Tôi là cháu gái của Lâm Hàn, chủ tịch của Diệp Phong. Cô ta ra vẻ nói.
- Vậy sao? Tiểu Vy không quan tâm, vừa bước đi thì cô ta nói
- Chồng tương lai của cô là Minh Minh sao? Anh ấy là người yêu tôi đó. Cô không biết ghen à? Cô ta khiêu khích.
- Biết chứ sao không. Chẳng qua tôi không phải là loại thích đánh ghen thôi. Tôi đâu giống như ai đó, ỷ thế mà đi ăn hiếp người khác. Tiểu Vy khinh bỉ nói.
- Triệu Tiểu Vy, tôi nói cho cô biết. Minh Minh vốn không hề yêu cô đâu. Cô chỉ là công cụ làm ấm giường thôi. Anh ấy yêu tôi. Anh ấy sẽ bỏ cô sớm thôi. Tôi nói trước, kẻ thứ ba không có kết cục tốt đâu. Tốt nhất là nên rời khỏi anh ấy càng sớm càng tốt. Nếu không lỡ mà tin đồn cô leo lên giường mê hoặc anh ấy, không chừng Triệu gia sẽ chết vì mất mặt đấy.
- Tôi không biết ai mới là kẻ xen vào cuộc tình của ai. Không chừng kẻ bị là cô chứ không phải tôi đâu. Tiểu Vy đáp trả.
Bốp . Một cái tát trời giáng rơi xuống mặt của Tiểu Vy. Mọi người trong công ty quay lại nhìn cô và Hoa Nhi. Tiếng xì xầm bàn tán nổi lên, ai cũng tò mò không biết Triệu tiểu thư sẽ làm gì. Hoa Nhi tát cô, ả cười khinh bỉ. Khuôn mặt Tiểu Vy méo xệch, nước mắt chảy xuống. Cô đưa mu bàn tay áp nhẹ vào má mình. Thật rát!!!! Hoa Nhi nhìn cô, cô ta nói
- Loại thứ ba xen vào cuộc tình vốn không có kết cục tốt. Cô nên biết, cái loại chỉ đủ làm ấm giường người khác chỉ là rác rưởi thôi. Cô nên coi chừng, Triệu gia sẽ bị mất đi danh dự là vì cô đấy. Là đại tiểu thư thì nên đàng hoàng đi. Biến khỏi đây và rời xa Minh Minh ra. Tôi sẽ tha cho cô.
- Cô....Tiểu Vy nhìn cô ta. Chợt một giọng nói lạnh lẽo vang lên
- Cô có gan thì nói lại cho tôi nghe, ai mới là kẻ xen vào cuộc tình của người khác? Vạn Minh từ thang máy bước ra, khuôn mặt đen lại, sát khí tỏa ra làm cả đại sảnh tập đoàn lạnh cóng như ở Nam Cực. Hoa Nhi nhìn thấy anh, cô ta sợ hãi, tay nắm chặt lấy nhau, mồ hôi mồ kê chảy đầy trên khuôn mặt. Tiểu Vy nhìn thấy anh, cô khóc lớn. Vạn Minh lo lắng chạy đến ôm lấy cô, dỗ dành cô. Quang Thành đứng kế bên Lâm Hàn, anh nói
- Xem ra...cháu gái ngài đã đắc tội với vợ yêu của tổng tài rồi đấy.
- Sao??? Lâm Hàn nghe vậy thì khó hiểu. Ông chợt nhận ra người đang nằm trong lòng của Nguyễn tổng chính là Triệu tiểu thư. Ông chạy đến chỗ Vạn Minh, rối rít xin lỗi
- Xin Nguyễn tổng tha lỗi, cháu gái tôi không biết đây là vợ ngài cho nên....
- Xử lí ả như thường. Vạn Minh trầm giọng nói với Bá Thiên, rồi bế Tiểu Vy lên hướng về phía thang máy. Lâm Hàn sợ hãi, xử lí ả như thường có nghĩa là bắt cháu gái ông về tổ chức để xử lí. Ông nghe nói: Vạn Minh là một người tàn bạo, ác nhân và phúc hắc. Vạn Minh không những là chủ tịch tập đoàn Long Hải, tập đoàn lớn nhất Trung Quốc, la vua của giới danh nhân, nắm 70% cổ phần, tài sản thế giới, mà còn la người nắm quyền ở thế giới ngầm Giết người không biết ghê tay . Ông sợ hãi, quỳ xuống chắp tay, nói
- Xin ngài thứ lỗi cho cháu tôi. Làm ơn, xin ngài.
- Minh, tha cho cô ta đi. Tiểu Vy thều thào
- Ả đã làm gì em, em nên nhớ. Anh phải xử lí ả để ả biết cái giá phải trả khi đụng đến Tiểu Bảo bối nhà anh. Vạn Minh cưng chiều nói.
- Tha cho cô ta một lần thôi. Nha? Minh. Tiểu Vy cầu xin. Vạn Minh biết anh có nói gì cô cũng không nghe, liền quay sang kêu Bá Thiên thả cô ta ra rồi nói với Lâm Hàn
- Chúng ta chấm dứt vụ làm ăn này. Từ giờ tập đoàn của tôi và tập đoàn của ông không còn liên quan gì với nhau nữa. Nói xong liền bế Tiểu Vy vào thang máy. Lâm Hàn thấy vậy, ông ta nghiến răng. Rồi nhìn sang đứa cháu gái của mình, ông ta nói
- Nhờ ơn phước của cháu đấy. Nói xong liền đứng lên rồi rời đi. Hoa Nhi thấy vậy cũng chạy theo. Mọi người trong công ty đều chế giễu cô ta và Lâm Hàn. Quang Thành thở dài rồi cùng Tiểu Liên và mọi người lên phòng của Vạn Minh.
Vạn Minh đặt Tiểu Vy xuống ghế, Quang Thành cùng mọi người bước vào trong phòng rồi cũng ngồi xuống ghế. Như Ý lấy khăn lau nhẹ má cô. Gia Kiệt lấy ít thuốc đưa cho Vạn Minh. Anh cầm lấy rồi nhẹ nhàng bôi lên mặt cô. Chữa vết thương cho cô xong, anh hỏi
- Còn đau không?
- Dạ đỡ rồi. Tiểu Vy nói.
- Nếu vậy thì tốt. Vạn Minh mỉm cười rồi ôm cô vào lòng. Mọi người nhìn nhau rồi cũng cười.
______________________________
Tại tập đoàn Diệp Phong
- CHÁU VUI CHƯA? Lâm Hàn quát.
- Cháu....cháu....Hoa Nhi lắp bắp. Cô ta biết, tập đoàn Long Hải có một dự án rất lớn, có thể kiếm được bộn tiền và tạo mối quan hệ làm ăn với tập đoàn lớn này cũng như đưa tập đoàn phát triển cao hơn. Và tất nhiên, dự án này chính là một con cá béo bở mà các tập đoàn mong muốn câu được!!! Hoa Nhi cúi gầm mặt không dám nói gì, Lâm Hàn nhìn cháu gái mình thì càng thêm tức giận, liền đuổi cô ra khỏi phòng.
Hoa Nhi bước ra khỏi tập đoàn Diệp Phong thì bắt taxi đi đến quán Bar Tôn Thất. Từ đằng xa, một cô gái tầm 20 tuổi, ăn mặc khá kín đáo, tay cầm điện thoại nhìn hồi lâu, rồi lại nhìn Hoa Nhi, bỗng dưng nở một nụ cười nham hiểm.
Tại quán Bar Tôn Thất, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào nữ nhân xinh đẹp đang ngồi ở một góc nhâm nhi ly rượu đỏ.
Nữ nhân này mặc một chiếc áo đen không dây ôm sát cơ thể để lộ đường cong chữ S và vùng bụng phẳng, bên ngoài khoác áo đen mỏng manh, mặc chiếc quần đùi màu đen ngắn cũn cỡn để lộ cặp đùi thon thả, trắng trẻo. Đôi chân mang vớ trắng và giày thể thao trắng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, đôi mắt mơ hồ liếc nhìn xung quanh, đôi môi nhỏ mọng nước khẽ nhâm nhi rượu đỏ. Đó chính là cô- Lâm Hoa Nhi.
Hoa Nhi ngồi nhâm nhi chút rượu, không để ý đám người đằng sau đang ngồi nhìn cô mà cười nói. Chợt một nam nhân với thân hình cao to, mặc một bộ vest đen đi đến. Anh ta ngồi kế bên cô, nâng cằm đẹp của Hoa Nhi lên và nói
- Rượu đỏ với mỹ nhân sao? Tuyệt đấy! Nhưng sao em không dùng thử ly cocktail của tôi?
- Ta có quen? Hoa Nhi hỏi
- Qua đêm nay sẽ quen thôi. Nam nhân đó nói.
- Biến. Hoa Nhi gằn giọng
- Sao thế mỹ nhân? Anh ta sáp lại gần, đưa khuôn mặt khá đẹp của mình lại gần mặt cô. Hoa Nhi nhìn anh ta, lặp lại
- Tôi nói anh CÚT.
Cả đám người đằng sau Ồ lên một tiếng. Nam nhân này tức giận, đứng lên rời đi, không quên để lại ánh mắt khinh bỉ. Cô ta tiếp tục ngồi nhâm nhi rượu, một cô gái ăn mặc khá kín đáo đi đến, tay cầm ly cocktail, nói
- Tôi có thể uống cùng cô không, Lâm tiểu thư?
- Cô là ai? Hoa Nhi khó chịu hỏi.
- Tôi là người có cùng chung kẻ thù với cô. Cô ta nói
- Phải. Nữ nhân đó cũng cười. Rồi đi đến ngồi đối diện cô.
- Xin hỏi quý danh của tiểu thư đây là gì? Hoa Nhi lịch sự hỏi.
- Tôi là con gái của Trần gia- Trần Phi Yến.
- Ồ, ra là Trần tiểu thư sao? Vậy cô muốn gì?
- Tôi muốn cô hợp tác với tôi để loại bỏ cái gai trong mắt. Phi Yến cười nham hiểm.
- Được. Dù sao hành động một mình sẽ khá nguy hiểm, từ giờ mong cô giúp đỡ cho. Hoa Nhi cười nói, đưa ly rượu đỏ ra rồi cạn ly cùng Phi Yến. Sau đó hai người phá cười lên, giọng cười nguy hiểm, nham hiểm, độc ác. Ai nghe cũng thấy sợ và rùng mình!!!
Triệu Tiểu Vy, tôi sẽ đáp trả lại những gì cô đã làm với tôi Hoa Nhi thầm nghĩ rồi nhếch môi cười.