Tại sao một người có thể vô tình và máu lạnh tới mức này? Rốt cuộc cái gì thì bà ta mới quan tâm?
Câu nói như hàn băng lạnh thấu tim, sống lưng của Ân Duyệt Dung chợt cứng đờ.
Một lát sau, Ân Duyệt Dung chậm rãi ngẩng đầu lên, "Con trai ngoan, cuối cùng con cũng hiểu được mẹ con là người như thế nào! Như vậy mới đúng, không phải sao?"
Ân Duyệt Dung dừng một chút, tiếp tục nói, "Ồ đúng rồi, nói cho con biết một tiếng, đứa bé kia tên gì, Đường Đường thật sao? Thằng nhãi ranh kia thật là quá giống mẹ nó, khiến người ta chán ghét y chang nhau! Con yên tâm, mẹ sẽ giữ nó lại, chiêu đãi thật tốt!"
Ân Duyệt Dung không nói một lời, trực tiếp xoay người rời đi.
...
Tư gia.
Lúc Tư Dạ Hàn trở về, Lâm Khuyết suýt chút nữa cho là Cao ốc Trọng Tài Hội bị đánh bom, bởi vì thật sự cho tới bây giờ hắn chưa từng thấy sắc mặt của Tư Dạ Hàn khó coi đến như vậy.
Lâm Khuyết lẩn tránh xa xa truy hỏi, "Cửu... Cửu ca... Có chuyện gì vậy?"Diệp Oản Oản nhận được cuộc gọi của Lâm Khuyết, lập tức chạy tới.
Nhìn thấy Diệp Oản Oản, Lâm Khuyết vội vã tiến tới, "Cửu tẩu, cô nhanh đi hỏi một chút, biểu cảm của Cửu ca dọa chết người!"
Diệp Oản Oản chậm rãi đi tới, nhìn thấy bộ dáng này của Tư Dạ Hàn, khe khẽ thở dài, "Có phải là đã gặp mẹ anh rồi hay không?"
Tư Dạ Hàn yên lặng không nói, Diệp Oản Oản biết ngay là mình đã đoán trúng 80 - 90%.
"Gây gổ à?" Sắc mặt Diệp Oản Oản đầy bất đắc dĩ, "Hai người với tính tình như vậy, vừa thấy mặt nhất định là như Sao Thuỷ đụng Địa Cầu, muốn dùng đàm phán giải quyết tuyệt đối là chuyện không thể nào, chỉ có thể là tưới thêm dầu vào lửa mà thôi."
Một bên, Lâm Khuyết gật đầu liên tục, "Chị dâu thật sự là hiểu rất rõ bọn họ!"
Tư Dạ Hàn: "Oản Oản, thật có lỗi."
Diệp Oản Oản nhẹ nhàng ôm lấy chàng trai: "Tại sao phải nói xin lỗi với em, chuyện này không phải là lỗi của anh."
Có một người mẹ như vậy, đã là bi ai lớn nhất đời anh, làm sao lại là sai lầm của anh cơ chứ?
Tư Dạ Hàn day mi tâm một cái, "Lâm Khuyết, lập tức phái người đi thăm dò, chỉ cần xác định Đường Đường ở tại Vạn Mai sơn trang, lập tức điều động tất cả nhân lực hiện có, bao gồm người của A Tu La."
Lâm Khuyết ngẩn ngơ, "*bật thốt chửi thề*! Cửu ca anh muốn làm gì! Anh muốn cướp người sao!"Diệp Oản Oản mặt đầy kinh ngạc, "Thế lực Ân Duyệt Dung không thể khinh thường, huống chi nơi này còn là Thiên Thủy thành, là địa bàn của bà ấy..."
Tư Dạ Hàn: "Oản Oản, em không hiểu bà ấy, kéo dài nữa, Đường Đường sẽ gặp nguy hiểm."
Ân Duyệt Dung thậm chí có khả năng bấu lấy Đường Đường cả đời không thả.
Anh tuyệt đối không cho phép Đường Đường phải trải qua chuyện giống như mình.
Diệp Oản Oản nghe vậy, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, nhất thời cũng có chút không biết nên quyết định như thế nào.
Thật ra thì nàng từng suy nghĩ cẩn thận, Ân Duyệt Dung giữ chặt lấy Đường Đường thật sự là không có bất kỳ tác dụng nào. Giống như là trước đó Dịch Linh Quân từng nói, chẳng qua là bà gây khó dễ vì thể diện, đợi thư thả lại ít hôm, cộng thêm Dịch Linh Quân giải hòa từ bên trong, có khả năng rất cao người sẽ được thả ra.
Nhưng mà, dù sao Tư Dạ Hàn và Ân Duyệt Dung cũng là mẹ con, tự nhiên rất hiểu nhau. Hôm nay sợ là thời điểm anh và Ân Duyệt Dung gặp mặt, Ân Duyệt Dung nói cái gì, mới khiến cho anh kích động như thế.
"Được rồi, đợi khi xác định được vị trí hiện tại của Đường Đường, em sẽ để cho Đại trưởng lão bên kia cũng điều động thêm nhân lực qua." Cuối cùng Diệp Oản Oản cũng đưa ra quyết định.
Vì an nguy của Đường Đường, nàng cũng không thể chờ đợi được lâu như vậy.
...
Vạn Mai sơn trang.
Lúc Ân Duyệt Dung trở về sắc mặt khó coi vô cùng. Tất cả mọi người giúp việc đều nơm nớp lo sợ, thở cũng không dám thở mạnh. Ngay cả A Trung cũng không dám tiến lên.