Trong phút chốc, Diệp Oản Oản mồ hôi lạnh đều rơi xuống, cái này thật là đả thương địch thủ tám trăm, tự đánh thương mình một ngàn!
Nhưng là không có cách nào đứng dậy cả dù sao cô nhào cũng đều đã nhào qua rồi, bây giờ chỉ có thể tiếp tục mà thôi a.
Diệp Oản Oản như phi tử bị lạnh nhạt nằm ở ngực của anh, nũng nịu lầu bầu than phiền nói, “Em đều tới từ lâu rồi mà anh cũng đều không để ý đến em, vật này có gì để nhìn nha, anh lại một mực muốn nhìn, so với em có đẹp mắt hơn không a? Rốt cuộc là em đẹp mắt, hay là nó đẹp mắt?”
Thật là tiêu chuẩn lời kịch của kẻ gây họa.
Trong xe, tấm ngăn có thể ngăn cách lại tầm mắt nhưng cũng không thể cách âm, Lưu Ảnh vào lúc này nghe được phỏng chừng có thể tức chết.
Cô phảng phất cũng có thể nghe được tiếng nghiến răng trước mặt.
Trên thực tế Diệp Oản Oản suy đoán cũng không có sai.
Thanh nhuyễn kiếm tùy thân mang theo người của Lưu Ảnh kia đều đã bị tuốt ra khỏi vỏ, “Yêu nữ này!!!”
Ngay cả lời kịch mắng người cùng đều được Diệp Oản Oản dự đoán không khác một tí nào.
Hứa Dịch nhanh chóng đem người ngăn cản, khẩn trương không dứt mà thấp giọng nói “Nhỏ tiếng một chút! Ngươi cũng không phải là lần đầu tiên mới biết chuyện này, làm sao còn bị tác động lớn như vậy a! Bị ông chủ nghe được làm sao bây giờ! Muốn tìm chết sao?”
Hứa Dịch chỉ thấy thanh niên bên cạnh mình giận đến tóc cũng sắp bốc cháy rồi, làm sao có thể còn nhịn được, “Nữ nhân này gần đây đột nhiên cổ quái như vậy, rõ ràng cho thấy không có hảo ý, ông chủ làm sao lại có thể hồ đồ như thế chứ, một chút phòng bị cũng không có?”
Hứa Dịch vội vàng trấn an nói, “Một tiểu nha đầu, có thể nhấc lên sóng gió gì, ngươi đừng quá khẩn trương!”
Lưu Ảnh tà khí cười, “A, không nổi lên được sóng gió gì sao? Nữ nhân kia rõ ràng là cố ý! Cố ý làm cho ta xem đấy! Cô ta là muốn khích bác cùng ly gián! Khiêu khích quan hệ giữa ta cùng Cửu gia!”
“Khích bác ly gián là cái gì quỷ chứ? Ngươi đừng nói giống như cô ấy là một dạng tình địch của ngươi có được hay không? Chung quy lại là ngươi cần tĩnh táo một chút, coi như cô ấy là yêu phi thì sao, ông chủ của chúng ta còn có thể là hôn quân sao? Ngươi đem ông chủ nhìn thành người nào? ” Hứa Dịch mở miệng nói.
Nghe được cái một câu này, Lưu Ảnh đang tức giận mới thoáng hòa hoãn lại.
Dù sao ở trong mắt hắn Tư Dạ Hàn chính là một vị thần hoàn mỹ vô khuyết, tại sao có thể là hôn quân được chứ!
Nhưng mà, cơ hồ khi Hứa Dịch vừa mới dứt lời trong nháy mắt, hai người liền nghe được phía trước truyền tới nam nhân khàn khàn thanh âm trầm thấp, “Đương nhiên là em rồi.”
Lưu Ảnh: “…”
Hứa Dịch: “…”
Hết lần này tới lần khác vào lúc này Diệp Oản Oản còn không có ngừng, đoán chừng là nhìn thấy Tư Dạ Hàn không tức giận, lá gan của cô nhất thời lại lớn lên.
Diệp Oản Oản hướng về phía trước xe liếc mắt một cái, hừ hừ lấy tiếp tục hỏi Tư Dạ Hàn, “Vậy nếu như có một ngày… Em với Lưu Ảnh đồng thời rơi vào trong sông, anh cứu ai trước?”
Lưu Ảnh: “…”
Hứa Dịch: “…”
Thảo! Cái này là CMN kêu vấn đề gì a? Hắn đều sắp quỳ trước Diệp Oản Oản luôn rồi nha!
Vạn vạn không nghĩ tới, nữ nhân này thuận theo ý rời chủ động nói tiếp, làm chuyện so với thời điểm phản kháng cùng gây chuyện còn đáng sợ hơn!
Không khí ngưng trệ, một trận yên lặng, phía trước rốt cuộc cũng truyền đến thanh âm của nam nhân, “Cứu em.”
Lưu Ảnh: “… ” đao của ta đâu!!!
Hứa Dịch: “…”
Vào giờ phút này, biểu tình của Lưu Ảnh đã cùng oán phụ đã không có gì khác biệt, Hứa Dịch cơ hồ đều có thể nhìn thấy trên đỉnh đầu của hắn oán khí màu đen đã xông lên trời.
Rất sợ hắn mất khống chế thực sự chạy đi làm thịt Diệp Oản Oản, Hứa Dịch vô cùng lo lắng mà khuyên, “Lưu Ảnh! Buông đao xuống đi! Tĩnh táo một chút! Ông chủ vẫn là yêu ngươi a! Ông chủ nói như vậy hoàn toàn là bởi vì ngươi biết bơi căn bản cũng không cần hắn cứu a! Ngươi ngàn vạn lần chớ cùng tiểu yêu tinh kia chấp nhặt! Ngươi là chính cung phải có đại khí a! Đại khí a!”
Hứa Dịch khuyên khuyên, đột nhiên cảm thấy, có chỗ nào đó là lạ nha? Đăng bởi: admin