Lý Tình Thâm rút lui từ trên người của Lăng Mạt Mạt, sau đó lập tức chạy về phía cửa, chạy hai bước, nhớ ra toàn thân mình không mặc quần áo, lại trở về tùy tiện lấy áo choàng tắm khoác lên người, biến mất khỏi nhà như một cơn gió.
Lăng Mạt Mạt nhìn bóng lưng Lý Tình Thâm chạy vội vàng như vậy, trong lúc bất chợt lập tức lăn qua lăn lại ở trên giường cười lớn.
Ai bảo anh lừa cô đi buộc ga-rô!
Hừ, nếu quả t dám làm, tại sao cô có thể mang thai!
Đám Tô Thần, Tần Thánh đang suy nghị làm sao để nào động phòng. Mọi người ở phòng bao đặc biệt ở tầng tám của khách sạn “Hoàng cung” phát biểu ý kiến của mình, ai ngờ còn chưa có bàn bạc xong, thì cửa đã bị người khác đẩy ra, người trong cả phòng ngẩng đầu lên, liền thấy chú rể mặc áo choàng tắm ở cửa.
Mọi người rối rít sửng sốt.
Cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, một câu cũng nói không ra.
Tốc độ đi bộ của Lý Tình Thâm có chút nhanh, anh đứng ở cửa, thở hổn hển, một chữ cũng nói không ra được, nhưng thấy Tần Thích ngồi ở một bên, liền không nói hai lời xông lên trước, kéo cánh tay Tần thích đi ra ngoài.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Lăng Mạt Mạt thế nào?
Mọi người đồng thanh hỏi như vậy.
Ôn Giai Nhân dẫn đầu bắt cánh tay Lý Tình Thâm, nói: “Tình thâm, cái đứa này sao vội vàng vậy, rốt cuộc Lăng Mạt Mạt có chuyện gì?”
Lý Tình Thâm chỉ chỉ trên lầu, cuối cùng tỉnh táo lại, nhưng anh lại vẫn cảm thấy mình giống như nằm mơ, mơ màng nói: “Chú Tần, người lên xem Mạt Mạt một chút.”
Tần Thích nghe được anh nói như vậy, cho là Lăng Mạt Mạt thật xảy ra chuyện, nên không hỏi, đi theo Lý Tình Thâm lên lầu.
Những người khác cũng đi phía sau.
Một nhóm người hùng dũng đi tới cửa phòng, Lý Tình Thâm và Tần Thích đẩy cửa ra, dẫn đầu đi vào bên trong.
Sau đó những người đó cũng theo vào, ồn ào lộn xộn kêu: “Mạt Mạt, Mạt Mạt! Cô có sao không?”
Lăng Mạt Mạt đang cười đến đau sốc hông, đáy lòng hả hê nghĩ tới lần này Lý Tình Thâm sẽ bị dục hỏa đốt người, nhìn anh làm sao để hạ hỏa, ai ngờ cửa liền bị đẩy ra, sau đó rất nhiều người vọt vào, cô vẫn còn ở trên giường ôm chăn, lăn lộn, sau đó cả người lập tức cứng lại, cô mở to mắt nhìn nhóm người đang vây ở bên giường, đầu tiên là sững sờ, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn từ trắng xanh lập tức đỏ lên, sau đó ấp úng nói: “Mọi người.. cửa, tại sao, tại sao lại tới đây?!”
Mọi người thấy Lăng Mạt Mạt không có chuyện gì nằm ở trên giường, có thể hô hấp, có thể nói chuyện, có thể đỏ mặt, rất bình thường, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, sau đó quay đầu, nhìn về phía Lý Tình Thâm, rối rít mở miệng mắng.
“Lý Tình Thâm, cậu được lắm, người khác kết hôn đều là những người khác náo động phòng, còn cậu thì náo chúng tôi có phải không?”
“Chúng tôi còn chưa nào động phòng, thì cậu đã làm cho chúng tôi như mới mất đi một mạng rồi!”
“Xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng, ai cũng không muốn bỏ phí, đã vậy mà cậu còn phung phí như vậy! Quả thực là quá phá của!”
“Lý Tình Thâm, có phải cậu muốn ăn đòn hay không! Cậu có biết vừa rồi chân tôi cũng muốn mềm nhũn ra không!”
“Được, được, đêm tân hôn của cậu, thật là vô cùng đặc biệt!”
“Lý Tình Thâm, cậu dọa nhiều người như vậy, cậu nghĩ mình có còn lương tâm không!”