Da thịt của cô mềm mại ấm áp, khiến cho anh yêu thích không buông tay, rất nhanh anh liền tìm được vùng mẫn cảm của cô, chạm tới từng chút từng chút một.
Cơ thể của Lăng Mạt Mạt không tự chủ được run lên một cái. Đột nhiên cô cảm thấy đôi môi ấm áp của Lý Tình Thâm di chuyển từ môi đến vành tai xinh xắn của cô, anh nhẹ nhàng ngậm lấy, liếʍ mυ"ŧ gặm cắn, khiến cho cảm giác tê dại lan tỏa khắp toàn thân cô. Lăng Mạt Mạt không nhịn được nắm chặt quả đấm, khẽ rêи ɾỉ một tiếng, liền chọc cho cơ thể của người đàn ông bên cạnh càng thêm nóng bỏng vài phần.
Lý Tình Thâm chậm rãi dời qua cơ thể của Lăng Mạt Mạt, đè cô xuống phía dưới cơ thể của mình, Lăng Mạt Mạt sợ sức nặng của anh tổn thương đến đứa bé trong bụng mình, liền giơ tay lên, chặn lại cái hông của anh. Lăng Mạt Mạt và anh đã từng ân ái rất nhiều lần, nhưng từ trước đến nay cô vẫn luôn cảm thấy rất xấu hổ, chỉ biết lấy tay ôm cổ anh, chưa bao giờ dám động chạm đến những chỗ khác trên cơ thể của anh, vậy mà lúc này cô lại đột nhiên chạm đến hông của anh, khiến cho anh cảm thấy một cảm giác ấm áp mềm mại, khẽ rên lên một tiếng, sau đó anh cúi đầu, hung hăng chặn môi của cô, vừa mυ"ŧ vừa hôn, rồi nhanh tay cởi bỏ bộ đồ ngủ của cô.
Thân thể cô trần truồng nằm ở dưới người anh, khiến cho anh càng thêm điên cuồng, môi của anh dọc theo xương quai xanh của cô chậm rãi hôn xuống.
Trong lúc làm những chuyện ân ái trên giường, Lăng Mạt Mạt cũng đã từng cao giọng gọi tên của anh, lúc cô động tình sẽ gọi tên của anh, lúc cô mơ hồ ý loạn tình mê cũng sẽ gọi tên của anh, nhưng lại chưa từng dùng giọng nghi ngờ gọi tên của anh. Lý Tình Thâm vừa chậm rãi đẩy nóng bỏng của mình vào sát nơi ấm áp của cô, vừa nhỏ giọng đáp lại một chữ: “Hả?”
“Em có chuyện muốn nói với anh!” Giọng nói của Lăng Mạt Mạt vì động tình mà trở nên rất kiều mỵ, khiến Lý Tình Thâm nghe mà mất hồn, nhưng mà anh chỉ là dừng một giây đồng hồ, liền tiếp tục động tác của mình, không chút để ý mà gặm xương quai xanh của cô rồi nói: “Chuyện gì? Đợi đến lúc làm xong rồi nói được không?“.
“Không được! Nhất định phải nói bây giờ.” Lăng Mạt Mạt cố ý cắn chặt hàm răng, lời nói cô ra mềm nhũn mê người, cô cảm thấy Lý Tình Thâm đã chen vào bên trong cơ thể của mình được một chút, liền không nhịn được vội vàng kẹp chặt hai chân, vặn vẹo uốn éo eo, nói: “Anh hãy nghe em nói đã!”
Lý Tình Thâm lung tung gật đầu một cái: “Đừng làm loạn, ngoan.”
“Mạt Mạt... anh yêu em...”
Noi xong, Lý Tình Thâm lại tiến sâu thêm về phía trong thân thể của cô
Lăng Mạt Mạt khẽ dùng sức lấy tay bắt lấy eo của anh, sau đó hung hăng nhéo một cái, Lý Tình Thâm bị đau, vô cùng bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, có chút bất mãn nhìn Lăng Mạt Mạt: “Được rồi, em nói đi, anh nghe.”