Lăng Mạt Mạt vội vàng xuống giường, ngồi trước bàn trang điểm. Mấy người thợ trang điểm vây quanh cô, đi qua đi lại, xoay tới xoay lui ước chừng năm tiếng mới trang điểm xong.
Cô thay áo cưới xong, liền cầm thìa ăn một bát cháo.
Bỗng cửa phòng bị đẩy ra, hai cô nàng xinh đẹp trong trang phục dâu phụ Bạc Sủng Nhi và Dịch Hỉ Hoan bước vào, sau lưng họ còn có Trần Uyển Như, người mà lâu lắm Lăng Mạt Mạt chưa gặp.
Lăng Mạt Mạt nhìn thấy Trần Uyển Như rất vui mừng, cô đứng lên, khẽ kéo tay Trần Uyển Như. Trần Uyển Như ngắm nhìn cô dâu mới từ trên xuống dưới, nở nụ cười vô cùng hài lòng, nói một câu chân thành: “ Chúc mừng em.”
Lăng Mạt Mạt mỉm cười, cô ôm lấy Trần Uyển Như, hai người chưa kịp nói chuyện gì tiếp thì ngoài cửa đã vang lên tiếng pháo.
Đương nhiên nhóm dâu phụ không chỉ có Dịch Hỉ Hoan và Bạc Sủng Nhi, họ đứng ở bên ngoài nghe được tiếng pháo, lập tức lao vào trong phòng, la hét: “ Chú rể đến rồi! Chú rể đến rồi! Nhanh lên, mau đóng cửa phòng cô dâu lại, không để họ dễ dàng vào được.”
Lăng Mạt Mạt và Dịch Hỉ Hoan tính tình chưa được “người nhớn” lắm, nghe vậy rất phấn khích, lập tức đóng cửa lại, nhóm dâu phụ đứng chặn ở cửa.
99999 tiếng pháo vang lên, một tràng đùng đùng hơn nửa ngày mới ngừng lại.
Lăng Mạt Mạt ngồi ở một bên giường, cô nghe tiếng pháo không ngừng nghỉ, trong lòng bàn tay đã đẫm mồ hôi. Mấy ngày nay, cô vẫn không có cảm giác sắp kết hôn. Bây giờ, bất chợt cảm giác đó đồng loạt xuất hiện, khiến cho cô khẩn trương, hồi hộp hơn vạn lần.
Khi tiếng pháo ngừng lại hẳn, bên ngoài vang tới rất nhiều tiếng bước chân, từng bước, từng bước tựa như tiếng tim Lăng Mạt Mạt đập. Cô cố gắng nghe thật kỹ, tiếng bước chân nào là của Lý Tình Thâm.
Nhìn Lý Tình Thâm hôm nay từ dáng vẻ cho đến phong thái đều cực kỳ hoàn hảo. Anh khẽ cúi người, bế Lăng Mạt Mạt lên dễ như trở bàn tay. Lăng Mạt Mạt vội vàng vươn tay, ôm chặt cổ anh.
Khi ánh mắt giao nhau, khuôn mặt Lý Tình Thâm càng rạng rỡ, anh xoay người, ôm Lăng Mạt Mạt đi ra khỏi cửa, sau đó phù dâu, phù rể cùng nhau đuổi theo.
Đi xuống lầu, lên xe hoa.
Xe hoa là xe mui trần.
Ánh mặt trời vô cùng rạng rỡ. Khi Lý Tình Thâm cùng Lăng Mạt Mạt vừa mới ngồi vào trong xe, một cơn mưa những cánh hoa rơi xuống, khắp nơi ngập tràn mùi hương hoa. Cánh hoa hồng, hoa bách hợp, hoa lan, hoa đào, hoa anh đào đủ loại màu sắc, đủ các chủng loại. Thật không đoán được cảnh lãng mạn này tác giả là ai.
Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên, nhìn lên bầu trời có vài máy bay trực thăng. Thì ra những cánh hoa bay xuống từ những chiếc trực thăng đó.Một cơn mưa cánh hoa, lãng mạn đến mức không chân thật.
Xe rước dâu đều là xe thể ȶᏂασ mui trần. Bây giờ, là đầu hè, thời tiết không quá nóng. Toàn bộ xe đều mở rộng mui, 100 chiếc xe đi theo hàng xuất phát khỏi viên trang Bạc gia.
(Vì LMM ở nhà Bạc Sủng Nhi nên LTT đến Bạc gia để đón dâu.)
Những chiếc máy bay trực thăng bay theo đường đoàn xe đi, không ngừng thả xuống những cánh hoa.
Lộ trình đoàn xe dâu đi qua được lựa chọn là một con đường phồn hoa nhất thành phố X. Lúc xe hoa đến Lý trạch, toàn bộ con đường đi qua, các cửa hiệu hai bên đường đều ngập tràn những cánh hoa.
Xe hoa dừng hẳn.
Có người tiến lên mở cửa xe ra, Lý Tình Thâm từ bên trong đi xuống, đi vòng qua bên kia, ôm Lăng Mạt Mạt xuống.
Khi đi tới tới sân cỏ, nơi cử hành hôn lễ, Lý Tình Thâm mới đặt Lăng Mạt Mạt xuống. Anh đi về phía thảm đỏ chính giữa.
Phù dâu, phù rể nhí ở tại Lý gia. Một trong số đó là ŧıểυ Hải Dương ( Con của Bạc Tình), và Dịch Sênh ( Con của Dịch Thiển). Tất cả có sáu nhóc, mỗi nhóc xách theo một giỏ hoa, đứng sau lưng Lăng Mạt Mạt