“Thôi nào, những việc này không cần hai ta phải suy nghĩ nhiều, tập đoàn Bạc đế nhiều người như vậy, đến lúc đó, chúng ta chỉ cần làm theo những gì bọn họ nói là được. Nhiệm vụ duy nhất của em là trở thành một cô dâu xinh đẹp nhất.”
Lý Tình Thâm nói ra điều này, hai người liền cảm thấy bản thân mình đang có những lo lắng không cần thiết. Ôn phu nhân mà biết chuyện bọn họ muốn kết hôn, không biết sẽ mừng vui cỡ nào, e rằng mọi việc liên quan đến đám cưới bà sẽ tự mình làm tất cả. Ai cần hai nhân vật chính lo lắng điều gì chứ.
Vì mưa càng lúc càng to, hai người vội lên xe. Trên đường đi không có nói thêm gì. Cho đến khi xe về tới lầu dưới nhà Lăng Mạt Mạt, Lý Tình Thâm không từ bỏ ý định, liền một lần nữa hỏi: “ Cùng anh về biệt thự nhé? hay là anh đi lên nhà cùng em?”
Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm, cười cười, rồi khẽ bĩu môi lắc đầu nói: “ Không được, mọi chuyện đã đúng ý anh rồi. Tối nay phải nghỉ ngơi. Anh phải nghe lời em. Không cho phép chơi xấu.”
Lý Tình Thâm buồn bực hừ một tiếng, không thèm nói chuyện.
Lăng Mạt Mạt vẫn cười ngọt ngào, khuôn mặt hướng về Lý Tình Thâm, hôn lên gò má anh: “ Anh lái xe về nhà chậm một chút, em lên nhà đây.”
Nói xong, cô nhanh chóng định đẩy của xe ra.
Lý Tình Thâm làm sao có thể cho cô đi được. Dưới tình thế cấp bách anh lập tức kéo tay cô lại, hơi dùng lực một chút. Đem cô nằm trọn trong ngực mình.
Cô vừa mới chỉ hôn anh một chút, mà đã làm cho ngọn lửa ham muốn bùng phát khắp người anh. Nếu như bây giờ anh không làm gì để dâp bớt xuống, e rằng đêm nay anh không thể ngủ yên.
Lăng Mạt Mạt bị anh ôm chặt không cách nào nhúc nhích, cô chỉ có thể mở to mắt nhìn khuôn mặt quyến rũ của đại thần đang ngày càng đến gần mình, cô cảm thấy hơi thở anh nóng rực, đáy lòng bỗng chốc mềm nhũn, không tự chủ được liền nhắm hai mắt lại, sau đó cảm nhận cánh môi anh nhẹ nhàng ngậm lấy môi cô.
Anh giống như là cố ý, chỉ khẽ mυ"ŧ môi cô, từng chút mơn chớn, dây dưa. Hai người quấn chặt lấy nhau khiến nhiệt độ cơ thể càng lúc càng tăng cao. Lăng Mạt Mạt gấp gáp giơ tay lên, nắm chặt áo sơ mi trước ngực anh. Lúc này, anh mới khẽ cười, đầu lưới bắt đầu nhẹ nhàng từng chút tùng chút lướt lên cánh môi cô, sau đó nhanh chóng cạy ra tiến vào điên cuồng hôn sâu, hôn cho cô ngây dại, không phân biệt bản thân đang ở chỗ nào.
Cũng không biết quá bao lâu, anh mới buông cô ra.
Lăng Mạt Mạt mờ mịt nằm trong ngực anh, thật lâu, mắt mới từ từ có điểm sáng, tiếp đó nhìn sang thấy ánh mắt đại thần ẩn dấu ham muốn đang chăm chú nhìn mình, lộ ra nụ cười vô cùng đắc ý.
Lăng Mạt Mạt biết anh đắc ý về điều gì, lập tức ngượng ngùng đỏ mặt, khẽ đẩy anh ra, hừ lên một tiếng. Cô âm thầm kiểm điểm bản thân mình, vì sao mỗi lần anh hôn đều không chống cự, cô khẽ cong môi định xuống xe.
Lý Tình Thâm cũng biết thái độ cô bé như vậy là đang muốn tiết chế, thể lực của cô không thể bằng anh được. Vì vậy anh không ngăn cô lại, chỉ nhẹ nhàng chỉnh sửa lại quần áo trên người cô, bởi vì nụ hôn vừa rồi mà có chút lộn xộn. Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, lưu luyến không rời mà nói: “ Em lên nhà đi, nhớ đi chậm một chút.”
Lăng Mạt Mạt gật đầu, sau đó nhanh nhẹn xuống xe đi vào nhà.
Lý Tình Thâm như cũ, vẫn đợi khi ánh đèn trong nhà cô sáng lên, nhìn thấy bóng dáng đáng yêu bên cửa sổ đang hướng về mình vẫy vẫy tay, anh khẽ cười rồi mới khởi động, quay đầu xe rời đi.
Lăng Mạt Mạt đứng bên cửa sổ, nhìn Lý Tình Thâm lái xe rời đi, cô mới kéo rèm cửa lại, trong lòng trào dâng hạnh phúc. Cô lấy áo ngủ, đi về phòng tắm.
Sau khi Lăng Mạt Mạt từ phòng tắm ra, vừa lúc nghe thấy di động kêu. Lý Tình Thâm gọi đến, nói rằng mình đã về đến nhà rồi. Hai người ngọt ngào nói với nhau một lúc, sau đó mới tắt điện thoại đi ngủ.